Lillow Abo Agape
Buổi chiều không có việc gì ở trường nữa, Mai Thanh An mới quyết định về nhà một bữa. Phần vì đã quá lâu cậu không về thăm dì Vân rồi, và hơn hết là cơm căng tin ở trường thật sự khó ăn chết đi được.Mai Thanh An tâm trạng rất vui, vừa đi bộ từ cổng tiểu khu về nhà vừa ngân nga mấy câu hát. Vậy là chẳng mấy nữa cậu sẽ là một công dân trưởng thành thực sự, có thể tự chịu trách nhiệm với những việc mình làm. Với tất cả các Omega, chỉ cần là khi vẫn còn ngồi trên ghế nhà trường thì bất kể có xảy ra chuyện gì cũng cần có người lớn giải quyết. Mai Thanh An tuy có chút không thích những quy định như vậy, nhưng cũng không nghĩ ra phải giải quyết bằng cách nào.Lúc gần tới nhà mình, Mai Thanh An cuối cùng cũng nhìn rõ ràng căn nhà của Trần Trung Hiếu từ bên ngoài, đúng là chỉ cách nhà cậu chừng 3 nhà thôi. Hôm đó khi đứng trước cửa nhà hắn đau buồn, Thanh An có lẽ đã bị nỗi đau đớn trong đáy lòng làm cho mờ cả mắt mới không nhìn rõ.Tuy nhà trong tiểu khu đều giống nhau nhưng cách bài trí cây cỏ ở sân trước thường sẽ khác, có căn gia chủ còn xây lại khác cả cổng nhà. Mai Thanh An ngắm cái đài phun nước ở sân trước nhà Trần Trung Hiếu, phát hiện chung quanh thành được trồng đều là hoa linh lan trắng cùng với một vài loại cây xanh có lá lớn để trang trí, trông vô cùng đẹp. Thanh An nhớ lại hồi trước, phát hiện dường như Trần Trung Hiếu luôn yêu thích loài hoa này. Lần đầu tiên cậu đạt giải học sinh giỏi thành phố hồi năm lớp 8, Trần Trung Hiếu cũng tặng cậu một bó hoa linh lan, nói rằng loài hoa này rất hợp với cậu. Sau đó, hắn vẫn luôn tặng loài hoa này cho cậu mỗi khi cậu đạt được thành tích cao nào đó. Chỉ là... hình như từ khi cậu bắt đầu cùng Đỗ Hoàng Hải yêu đương qua lại, Mai Thanh An đã không còn được nhận hoa từ hắn nữa.Mai Thanh An trở về nhà cũng mới qua giờ ăn trưa một lúc, nhưng buổi trưa cậu không ăn nổi cơm suất ở trường nữa liền nhịn đói trở về nhà. Buổi sáng vì phải chuẩn bị cho bài thuyết trình, cậu chỉ uống vội một cốc sữa đậu, vậy nên lúc này cực kỳ đói.Kể từ bữa cơm tối muộn hôm đó ở nhà Trần Trung Hiếu, đến hôm nay cậu mới lại được ăn một bữa đã đời như thế. Nguyên một tuần vừa rồi vùi đầu trong phòng nghiên cứu, đi đi lại lại giữa trường và ký túc xá, Mai Thanh An đến mở miệng hít thở còn khó khăn chứ đừng nói là ăn uống. Có lúc bất đắc dĩ vì bị Lê Tuấn Nghĩa lôi đi, cậu mới rệu rạo cả người đi theo anh tới quán cơm.Hồi nhỏ, Mai Thanh An còn kén ăn và ăn ít hơn rất nhiều. Cậu nhớ thời gian đầu lúc mới tới nhà Đỗ Hoàng Hải sống, bao nhiêu món ngon cũng không thể dỗ cậu ăn hết một bát cơm trong một bữa. Tính cách của cậu không phải là kiểu ương bướng la hét toáng lên để đòi hỏi, cậu không muốn ăn thì sẽ nói là không muốn ăn, dỗ dành nịnh nọt kiểu gì cũng không được.Mãi tới khi Trần Trung Hiếu cũng bắt đầu chuyển tới sống cùng gia đình nhà Đỗ Hoàng Hải hồi một tháng sau cậu, không biết hắn đã làm cách nào, Mai Thanh An lần đầu tiên nghe lời ăn hết được một bát cơm. Lúc ăn xong bát cơm thứ 3, ngoài cửa truyền tới tiếng ồn ào của dì Vân. Mai Thanh An chưa vội đứng lên xem, ngồi lại xếp gọn gàng đôi đũa sang bên cạnh bát, còn tiện lau lại phần bàn ăn bị rơi vãi chút thức ăn của mình."An ơi! Hoàng Hải tới tìm con này, nhưng mà nó uống say lắm..."Mai Thanh An từ trong bếp chậm rãi đi ra, nhưng bước tới chừng cách Đỗ Hoàng Hải khoảng 15 bước nữa thì đã dừng lại. Từ chỗ này, cậu có thể cảm nhận được mùi chanh quế của một Omega khác quấn quýt lên người tên Alpha người yêu cũ. Cả pheromone mùi rượu rum ngọt sắc của gã cũng nồng đậm bắt đầu khiêu khích tới cậu. Đỗ Hoàng Hải đang phóng thích pheromone nhiều đến nỗi cậu nghĩ dường như gã đang muốn ép cậu tiến tới phát tình.Mai Thanh An trong lòng có chút run sợ, khẽ lén dí miết miếng dán tuyến thể sau gáy của mình. Cậu không dám tiến tới gần, nhưng cũng không lùi bước: "Anh còn tới đây làm gì?"Đỗ Hoàng Hải uống rượu tới mức tâm trí mơ hồ: "Anh khó chịu quá, An ơi, giúp anh..."Phải nói dù cho có dán miếng ngăn mùi tuyến thể hay dùng thuốc ức chế, Apha và Omega có độ tương hợp cao như cậu và Đỗ Hoàng Hải vẫn luôn có thể ngửi thấy mùi pheromone của nhau. Trước đây vì chưa sẵn sàng cho việc kết đôi, cậu luôn lấy lý do còn việc học để tự trải qua kỳ phát tình một mình. Đó cũng là lý do cha cậu thuê dì Vân là một beta tới bên cạnh cậu. Khác với Đỗ Hoàng Hải, Mai Thanh An luôn dùng các biện pháp để mình không bị phụ thuộc vào pheromone của Alpha quá nhiều. Phần lớn những lần cậu cùng Đỗ Hoàng Hải phóng pheromone khi ở bên cạnh nhau đều là do gã nài nỉ đòi hỏi cậu phải thỏa mãn cho gã, nói rằng thiếu mùi của cậu khiến cơ thể gã quá mệt mỏi.Vì thế Mai Thanh An chưa từng nghĩ rằng một khi Đỗ Hoàng Hải thực sự muốn dùng pheromone để kiểm soát cậu, cậu cũng sẽ không có cách nào có thể thoát ra được.Ngay như lúc này, Mai Thanh An đang đứng chôn chân tại chỗ, nhìn một Apha đang phóng một lượng lớn pheromone tiến tới phía mình. Dì Vân dù không cảm nhận được pheromone, nhưng Đỗ Hoàng Hải dường như đang phát điên, khí thế của gã áp bức người phụ nữ tới khó thở.Mai Thanh An đứng không vững được nữa, run rẩy muốn ngã xuống, cả cơ thể ngay lập tức rơi vào vòng tay của Đỗ Hoàng Hải. Lớp thịt mỏng manh ở sau gáy nóng bừng như sắp bùng cháy. Mai Thanh An thật sự thấy cơ thể không ổn chút nào, lý trí cuối cùng còn sót cho tới hiện tại cũng chỉ biết khóc thương và run rẩy vì nghĩ cậu sẽ đánh mất sự trong trắng của mình trong tay một gã người yêu cũ tồi tệ.Đỗ Hoàng Hải cũng thở dốc vì pheromone thơm ngát của cậu đang vô thức tỏa ra, bồng bềnh như đứng giữa một cánh đồng hoa linh lan trắng. Gã không tốn chút sức lực nào để bồng bế cậu theo kiểu ôm công chúa mỏng manh, gấp gáp đi lên lầu hai nơi phòng ngủ của cậu, không để ý người dì giúp việc đã quát lớn rồi ôm ngực chạy vội ra ngoài. Mai Thanh An lúc này đã không còn giữ được lý trí gì nữa rồi, tầm nhìn của Omega bé nhỏ mơ hồ, cơ thể chỉ còn biết nương theo mùi hương của Aplha tương tích, tham lam hít thở.Mai Thanh An thực sự tiến vào kỳ phát tình, và là lần đầu tiên ở bên cạnh một Alpha.Ngay cả khi Đỗ Hoàng Hải đặt cậu xuống giường và ngay lập tức bắt đầu lột bỏ những lớp vải trên người cậu, cậu cũng chỉ còn biết 'ưm...a...' hưởng thụ. Omega phát tình có pheromone của Alpha nâng niu là điều tốt nhất để thỏa mãn. Mai Thanh An khóe miệng mỉm cười, cảm nhận thấy bàn tay mát lạnh của Apha chạm vào da thịt nóng hổi của mình liền thoải mái, dễ chịu tới mức rên rỉ, cơ thể cứ nhích dần tới người đang tỏa hương.Đỗ Hoàng Hải trước khi mang tâm trí mơ hồ vì say rượu tới nhà của Mai Thanh An đã suy tính rõ ràng điều này. Gã không cam tâm để con thỏ mình chăm chút bao nhiêu lâu vụt khỏi tay mình dễ dàng như thế. Ngay từ ngày nhỏ, Đỗ Hoàng Hải đã luôn được mẹ dạy rằng phải làm thân với Thanh An, sau này phải giành được trái tim của Thanh An rồi cuối cùng phải cưới cậu về làm vợ. Khi cậu đã thực sự trở thành một Omega, Đỗ Hoàng Hải chẳng mất bao nhiêu thời gian để kéo cậu về với vòng tay của gã.Mai Thanh Tùng tuy nói là làm ăn buôn bán bình thường, nhưng so với gia đình Đỗ Hoàng Hải chỉ làm ăn loanh quanh với các tập đoàn chung lĩnh vực, cha của Thanh An đã có mắt xích với tất cả những kẻ cầm quyền trong thành phố. Đỗ Hoàng bằng mối quan hệ thân thiết với cha cậu, từ lâu đã nghe về kế hoạch giành lấy một chức vụ cao trong hội đồng tỉnh trước khi nghỉ hưu dưỡng già. Việc này chỉ cần cha của Thanh An nói muốn là có thể làm được. Vì thế, muốn nước trong không chảy ruộng ngoài, mẹ Hương từ lúc nhận cậu làm con nuôi đã vạch sẵn Đỗ Hoàng Hải sẽ trở thành con rể Mai Thanh Tùng, sau này hiển nhiên có chỗ dựa vững chắc, thậm chí còn có thể là chủ nhân của vị trí quan trọng kia. Vậy mà chỉ vì ăn chơi quen thói mãi không bỏ được, Đỗ Hoàng Hải bị cậu đá một cú đau điếng. Gã phát điên tính bỏ cậu thật, nhưng sau khi về nhà bị cha mẹ chửi cho không ngóc đầu lên nổi, nói rằng nếu gã không tìm cách hàn gắn với Mai Thanh An thì sẽ đuổi thẳng cổ gã ra khỏi nhà, Đỗ Hoàng Hải mới bấm bụng dùng cách hèn hạ nhất.Nếu như Thanh An có một đứa con của gã, Mai Thanh Tùng chắc chắn bắt cậu tổ chức hôn lễ.Mai Thanh Tùng là một kẻ cuồng công việc, thực sự thì ông có thể dành vị trí quan trọng kia cho bất cứ một kẻ dưới quyền nào thể hiện rõ sự trung thành, nhưng nếu đó có thể là dành cho con rể tương lai của ông, thì chẳng phải sẽ tốt càng thêm tốt sao?! Mai Thanh Tùng mỗi lần có dịp về nhà đều hỏi mối quan hệ của Thanh An và Đỗ Hoàng Hải còn tốt không, còn dạy cậu nếu gã có làm gì có lỗi, có thể nhịn thì phải nhịn.Chỉ là Đỗ Hoàng Hải còn chưa kịp liếm tới tuyến thể thơm ngát của Mai Thanh An, một cú đấm thẳng vào mặt đã khiến gã đau tới mức tỉnh cả rượu.--- Cont..
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co