Truyen3h.Co

Longfic Markson Chi Vi Yeu

Nghi Ân cảm thấy tư thế ngủ hôm nay không đúng lắm.. Cậu mở mắt ra... hai mắt chợt mở to. Vì cậu nhận ra mình đang ở trên máy bay. Quay sang thấy Gia Nhĩ đang ngủ yên vị bên cạnh. Không đúng!!! Rõ ràng là đêm qua...... Aizzz không muốn nhớ lại cảnh ân ái ấy... Nhưng rõ ràng cậu và hắn ngủ ở nhà mới.. lẽ nào hắn bế cậu đi ra sân bay mà cậu chẳng hay biết gì sao? Thảo nào trong mơ cứ thấy như đang bay.. Ôi trời thật mất mặt. Ở sân bay nhiều người như vậy mà hix... Lúc hắn trở mình mở mắt thì Nghi Ân lập tức nhắm mắt giả vờ ngủ. Vì còn ngượng nên không biết phải nói sao với hắn lúc này.

Hắn quay qua nhìn thấy cậu nhắm mắt nhưng khóe mi lay động. Biết ngay cậu giả vờ. Hắn cúi xuống hôn lên môi cậu một cái rõ vang. Nghi Ân mở mắt che miệng mình lại.. Cậu nói khẽ. Mặt thì đỏ bừng vì ngượng: "Anh làm gì vậy? Người ta nghe thấy thì ngại chết...!"-

"Ai bảo em giả vờ! Mà anh hôn vợ mình thì có gì phải xấu hổ?!"- Hắn vừa nói xong lại tiến đến hôn lên môi cậu lần nữa. Lần này là có ý đồ hôn sâu. Nghi Ân đẩy hắn ra thì hắn càng cố gắng đưa lưỡi vào trong. Cũng may họ ngồi khoang vip chỉ có hai người. Nếu không chắc mọi người buồn nôn hết. Vừa lúc tay hắn chạm vào eo cậu thì cô tiếp viên vào: "Tôi.... xin lỗi.... quý khách có dùng điểm tâm không ạ?"- Mặt cô đỏ bừng không thua gì Nghi Ân vì vừa làm gián đoạn màn nồng nàn của hai vị khách.

Gia Nhĩ mất hứng ngồi thẳng lại. Nghi Ân cười gượng nói: "Cho chúng tôi mì ý và coca được rồi.. Cảm ơn!"-

"Vâng!"- Cô tiếp tân lui đi cậu mới nhéo hắn một cái rõ đau vào đùi.

__________

Đứng trước cửa Tuan gia. Gia Nhĩ gật gù: "Điều kiện của em không phải là tệ. Vậy mà còn giả vờ mình là chàng lọ lem?"-

"Anh xem mình là hoàng tử??"- Nghi Ân vừa mở cổng vừa châm biếm.

"Ha... anh không có nói nha.. hóa ra em luôn xem anh là hoàng tử!"-

"Bây giờ anh có vào hay là không?"- Nghi Ân lườm hắn. Hắn bĩu môi thong thả bước vào. Nghi Ân lấy chìa khóa mở cửa rồi đẩy nhẹ bước vào: "Cha... Con về rồi!"- Trong nhà không có một ai trả lời. Nghi Ân đi xuống bếp: "BamBam!!!"- vẫn không có ai.
Gia Nhĩ vẫn còn đứng yên ở phòng khách nhìn xung quanh. Thiết kế quả không tệ. Không cầu kì cũng không nhàm chán. Rất có tính hiện đại và tiện nghi. Nghi Ân không tìm thấy cha và BamBam nên đâm lo sợ. Lẽ nào cha lại vào viện rồi? Cậu hối hả chạy lên lầu tìm kiếm các phòng. Mặt mài hớt hãi như muốn khóc. Chạy xuống dưới lại không thấy Gia Nhĩ đâu: "Gia Nhĩ!!!"- Lúc này cậu nghe thấy tiếng cười phía sau vườn. Nghi Ân mở cửa bước ra thì thấy hắn đang ngồi cùng cha mình ở hồ bơi. Nghi Ân thở dài an tâm. Ông Tuan ngước lên thấy con trai liền vui vẻ ngoắc lại: "Nghi Ân! Mau lại đây! Sao về không báo trước với cha? Để cha còn chuẩn bị tiếp đón khách quý!"- Ông Tuan nhìn Gia Nhĩ cười ha hả. Hắn cũng nhìn cha cậu cười..trông bọn họ rất thân thiết. Nghi Ân khó hiểu ngồi xuống bên cạnh cha: "Cha! Sức khỏe của cha thế nào rồi? BamBam đâu sao không thấy em ấy?"-

"BamBam nó đi siêu thị rồi! Dạo này không có con nó sắp phá tan cái nhà bếp của ta rồi! Con nhìn cha xem có không khỏe chỗ nào sao? Mà hai đứa gặp nhau thế nào mau nói cha nghe... không ngờ duyên phận thật khó tin mà!"-

Gia Nhĩ nhìn cậu mỉm cười khó hiểu. Nghi Ân thấy giữa bọn họ chắc chắn có gì đó cậu chưa biết. Nghi Ân hỏi cha: "Cha! Ý cha là sao? Mới gặp lần đầu sao cha lại..... có vẻ hứng khởi vậy?"-

"Haha thật ra là ta biết Gia Nhĩ từ khi nó và con mới có 4 tuổi! Cha của Gia Nhĩ là bạn học của cha hồi xưa đó! Bọn ta là bộ đôi tri kỉ. Nhớ ngày đó cả hai cùng chia nhau một cây kem nữa chứ! Thật là vui! Sau này lão Vương về Hong Kong rồi lập gia đình. Một lần cả nhà họ đi du lịch đã có đến nhà chúng ta thăm. Nhưng hôm đấy con bị sốt nằm trong phòng. Gia Nhĩ nó không có bạn chơi cùng nên ta bảo nó lên phòng con đọc truyện tranh. Ta và ông bà Vương còn nói đùa sau này nếu thế giới công nhận hôn nhân đồng tính thì cho hai đứa lấy nhau. Chỉ là nói đùa thôi. Không ngờ bây giờ cả hai lại vô tình gặp gỡ nhau haha"-

Nghi Ân và Gia Nhĩ cũng vô cùng ngạc nhiên vì mối quan hệ giữa Vương gia và Tuan gia. Thì ra hôm đó là Gia Nhĩ vào phòng cậu đọc truyện tranh??

***

"Gia Nhĩ! Con có buồn không? Ta xin lỗi vì Mark nó bị bệnh nên không chơi cùng con được! Hay con lên phòng nó đọc truyện tranh đi! Mark nó có rất nhiều truyện tranh trên đấy!"-

Gia Nhĩ nhìn cha mình. Ông Vương gật đầu mỉm cười... Gia Nhĩ mới vui vẻ cười híp cả mắt rồi chạy te te lên lầu.

Ông Tuan mỉm cười nói: "Con trai cậu thật biết phép tắc! Còn xin phép cha mới dám hành động! Chẳng bù cho con tôi suốt ngày chơi một mình chẳng nói chuyện tới ai. Cứ lầm lì cả ngày! Có khi cả tuần tôi cũng không nghe nó nói tiếng nào!"-

"Con trẻ mà! Từ từ mình sẽ hiểu được tâm tư của nó! Cậu cũng nên nói chuyện với con nhiều hơn! Như vậy nó mới biết cậu quan tâm đến nó. Sau này hai đứa nó lớn lên biết đâu chúng ta làm xui gia thì sao? Haha"-

"Đợi khi thế giới chấp nhận hôn nhân đồng tính rồi hãy nói nha hahaha"-

Gia Nhĩ mở cửa nhè nhẹ.. nhìn thấy một cậu bé trạc tuổi mình đang nằm trên giường ngủ li bì.. Gia Nhĩ bước nhẹ đến kệ sách.. tìm thấy bộ truyện tranh Conan mà mình yêu thích. Cậu bé cứ thế ngồi dưới sàn tựa lưng lên kệ sách đọc hết quyển này đến quyển khác. Nghi Ân trở mình thở hắt ra. Gia Nhĩ đột nhiên sợ hãi như mình vừa làm gì có tội vậy. Cậu bé gắp truyện lại rồi chạy te te ra cửa. Đứng tại cửa còn xoay lại nghiêng đầu nhìn kĩ gương mặt Nghi Ân một chút. Rõ ràng là hai má ửng hồng do sốt cao. Cậu bé chậm rãi tiến lại. Cúi xuống nhìn Nghi Ân thật kĩ. Lúc đấy cậu có suy nghĩ thế này 'Cậu bạn này dễ thương hệt như búp bê! Sau này cưới vợ phải dễ thương như cậu này mới được'- Nghi Ân lại trở mình. Cậu bé Gia Nhĩ hoảng sợ chạy thật nhanh xuống nhà..

Tối hôm đó cậu bé Nghi Ân tỉnh dậy. Nhìn thấy truyện tranh của mình nằm lung tung dưới sàn nhà. Cậu cứ tò mò mãi không biết ai đã đọc số truyện này của cậu..

***

"Thì ra là anh đã đọc lén truyện của em? Lại còn không thèm sắp xếp chúng lên kệ!?"- Nghi Ân truy tính chuyện cũ.

Hắn nhún vai: "Chuyện cũ anh không có nhớ nha!"- Thật ra là hắn nhớ hết. Hắn còn nhớ kĩ gương mặt đáng yêu lúc bé của cậu nữa. Thật không ngờ cậu bé ấy bây giờ đang ở trước mặt mình. Lại còn sắp làm vợ hắn nữa. Trên đời này quả là có quá nhiều điều bất ngờ.

"Còn dám chối!!!!????"- Nghi Ân nhéo vào đùi hắn một cái.. Gia Nhĩ được nước làm nũng: "Cha!!! Cha thấy chưa? Con nói có sai? Em ấy toàn ăn hiếp con thôi!"-

"Thôi thôi! Hai đứa đừng nháo nữa! Mau vào nhà đi! Trời bắt đầu lên nắng rồi! BamBam chắc sắp về rồi đó!"- Ông Vương giục rồi bọn họ kéo nhau vào nhà.

"Cha! Con về rồi đây!!!!"- BamBam vừa cởi giày vừa nói.

"BAMBAM!!"- Nghi Ân nhảy ra ôm lấy nhóc làm nhóc giật thót tim.

"Ớ?? Anh Nghi Ân! Ủa... còn có anh Gia Nhĩ nữa ư? Chuyện này là thế nào?"-

"Mau vào đi! Anh sẽ nói em nghe sau! Chúng ta mau đi làm cơm!"-

"Ờ ờ!"- BamBam còn đang trong giai đoạn hoang mang không hiểu chuyện gì. Chỉ thấy anh Nghi Ân đang rất vui vẻ. Còn anh Gia Nhĩ thì đang ngồi trò chuyện với cha rất thân thiết a....

"Ăn nhiều vào Gia Nhĩ!"- Ông Tuan gắp một miếng cá vào bát cho hắn.

Nghi Ân bĩu môi. Hắn gắp một miếng bỏ vào chén cho cậu: "Em cũng ăn nhiều vào!"-

Ông Tuan vui vẻ hài lòng.. BamBam thì nhìn bọn họ mà khó hiểu. 'Chuyện gì đang xảy ra vậy ta?'

Trên phòng...

"Thật sao??? Anh và Gia Nhĩ sắp kết hôn? Trời đất ơi! Mới về Hong Kong hơn 1 tháng mà bây giờ hai anh sắp kết hôn rồi sao?? Thật bất ngờ quá mà!"-

"Thì chuyện là vậy đó! Anh... cũng về Vương gia gặp cha Gia Nhĩ rồi! Ông cũng chấp nhận cho tụi anh rồi!"- Nghi Ân đỏ mặt nói. Ánh mắt tỏ rõ sự hạnh phúc.

BamBam xúc động: "Tốt quá! Em rất vui cho anh! Vậy hôn lễ anh tính sao đây? Tổ chức ở Hong Kong hay bên đây?"- Nghi Ân thở dài. Đây cũng là điều cậu băn khoăn mấy hôm nay.

Dưới phòng khách...

"Vâng! Con sẽ chăm sóc cho em ấy thật tốt! Xin cha an tâm!"- Gia Nhĩ chân thành nói.

Ông Tuan gật đầu hài lòng: "Ta rất vui vì Nghi Ân tìm được một người tử tế để sống cùng nhau! Ta cũng không còn sống bao lâu nữa! Chỉ mong có thể nhìn thấy Nghi Ân và BamBam có gia đình đàng hoàng!"-

"Cha! Con đã sắp xếp ổn thỏa. Cha và BamBam cũng chuyển về HongKong sống với tụi con nhé! Nghi Ân luôn thấy khó xử vì điều này!"-

"Ta hiểu tấm lòng của hai đứa! Nhưng mẹ Nghi Ân nằm xuống đây! Ta cũng không muốn phải bỏ bà cô đơn! Nghi Ân nó cũng đã lớn. Ta rất an tâm nếu nó về sống cùng con!"-

Gia Nhĩ gật đầu. Đúng lúc này cậu bước xuống. Hắn ngước lên mỉm cười ôn nhu nhìn cậu. Ánh mắt chứa đựng sự yêu thương và che chở.
Chiều hôm đó hắn và cậu phải bay ngay về Hong Kong vì ngày mai cậu phải đến bệnh viện. Còn hắn phải giải quyết nhiều chuyện trong bang hội. Vụ việc kiện hàng cấm lần trước hắn vẫn còn truy lùng và phi tang số hàng cho tận gốc mới thôi.

Vừa về đến nhà hắn đã nhanh chóng rời đi. Nghi Ân sau khi tắm rửa bắt đầu đi lòng vòng nhà thăm quan. Nói là ở đây 2 ngày chứ cậu còn chưa biết những phòng còn lại thế nào. Nghi Ân mở cửa phòng bên cạnh phòng mình. Hóa ra là phòng làm việc của Gia Nhĩ. Có bàn lớn. Ghế đệm xoay và máy tính. Nghi Ân đóng cửa lại đi sang phòng khác. Đẩy cửa vào đèn tự động mở sáng. Căn phòng này hệt như căn phòng ở nhà lớn hắn dắt cậu về hôm cầu hôn. Cũng màu xanh lục bảo. Cũng có nhiều kệ trưng bày lego và ly. Có lẽ hắn đã cho chuyển tất cả về đây. Nghi Ân nhìn thấy mấy mô hình lego và ly của cậu cũng được xếp ngay ngắn bên cạnh. Cậu nhìn thấy trên kệ có mấy hộp lego mới. Cũng nhàn rỗi nên Nghi Ân bắt đầu ngồi xếp lego giết thời gian. Đúng lúc này điện thoại reo. Cứ ngỡ Gia Nhĩ nên cậu bắt máy liền nói: "Sao lại gọi em rồi?"-

"Cậu nói cái quái gì vậy Mark???"- Henry giật mình khi nghe cậu nói tiếng hoa.

Nghi Ân giật mình đưa điện thoại ra xem. Hóa ra là Henry: "Xin lỗi! Tôi nhầm. Mà cậu gọi tôi có chuyện gì dạ?"-

"Nhớ cậu gọi không được sao? Nè!! Qua đó sao rồi? Sao không gửi mail gì cho tôi hết vậy?"-

"À.. xin lỗi! Tại tôi có một số chuyện nên quên mất! Cậu bên Nhật sao rồi? Bệnh viện tốt chứ?"-

"OMG! Còn phải nói nữa Mark! Tôi bảo cậu này... Bệnh viện chỗ tôi làm y tá hết sức gợi cảm! Váy thì ngắn củn. Nói chung trên phim sao là ở ngoài y vậy! Tôi chẳng thể nào tập trung làm gì được.. Chết tiệt!"-

"Vậy quá hợp ý cậu rồi còn gì! Mà nè! Sắp tới có nghỉ phép được không?!"-

"Làm gì? Nhớ tôi hả? Vậy cậu sang đây đi! Tôi đảm bảo cậu được rửa mắt cả ngày haha!"-

"Thôi đi! Tôi đang nghiêm túc! Sắp tới..... tôi kết hôn! Chưa biết tổ chức tại đây hay Mỹ nhưng có lẽ là tổ chức tại đây!"-

"Uh thì kết hôn!!!..... WTF???? Cậu vừa nói cái quái gì vậy Mark? Cậu kết hôn á???? Hahahaha thôi bớt giỡn đi anh bạn! Dạo này dạ dày tôi không tốt đừng chọc tôi cười!"-

"YA!!!!! TÔI NGHIÊM TÚC ĐÓ!!!"- Nghi Ân hét lên vì tức. Cái tên Henry này cứ cà rỡn thiệt bực mình mà.

"Ok nghiêm túc! Vậy cậu nói tôi nghe cậu kết hôn với ai? Người đó có số đo ba vòng bao nhiêu?"- Henry nghiêm túc ngay.

Nghi Ân thở dài: "Tôi kết hôn với con trai. Là đồng giới!!!!"-

"Cái gì??? Ok tôi hiểu rồi.. Mark! Nghe đây.... Có một chuyện tôi thực sự muốn xin lỗi cậu rất nhiều.... Đó là..... trước đây cho cậu xem JAV cùng tôi! Biết trước tôi cho cậu xem phim đồng tính rồi! Haizzz!"-

"Cậu đi chết đi!!!!!"- Nghi Ân tức đến đỏ mặt rồi cúp máy luôn.

Henry gửi tin nhắn: "Đùa thôi Mark! Tôi thật sự rất vui vì cậu tìm được một nửa của mình. Hạnh phúc nhé bạn! Tôi nhất định sẽ dự đám cưới của cậu!"- Nghi Ân mỉm cười. Nghĩ đến ngày hôn lễ thôi cũng đủ hạnh phúc rồi. Cậu vừa hát vừa tiếp tục lắp ráp lego..

____________ End Chap 35

Chap sau hôn lễ diễn ra rồi mng. Nhưng có biến đó =(((((((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co