Longfic Taenysic You Are My Destiny
"Từ ngày vào lớp mỹ thuật này. Tôi để ý có một cô bạn. Tóc mái ngố đeo một chiếc kính rất to. Dáng người tí hon. Luôn ngồi thu gọn ở góc tường như để có thể quan sát đề phòng sự tiếp xúc của bất kì ai ở xung quanh. Ngoài giảng viên ra thì có vẻ như không ai có thể bước vào khoảng không riêng tư ấy. Mặc dù tôi không thể nhìn rõ khuôn mặt vì cái kính to cùng khăn choàng che hết. Nhưng vẫn có một sức hút mãnh liệt với tôi là chỉ cần dáng người bé nhỏ hành động sợ sệt mọi thứ kia cũng đã thừa đáng yêu rồi...""A!"- Drew giật mình vì cái cốc đầu đau điếng. "Em đang vẽ bậy cái gì thế này hả ? Drew"- Giảng viên chỉ vào cái bảng vẽ của Drew."A! Cái tay không theo sự điều khiển của não bộ thưa cô""Còn chống chế. Phạt em cuối giờ ở lại dọn dẹp công cụ cho mọi người.""Vâng! thưa cô"Tan học mọi người ra về. Drew bắt đầu công việc dọn dẹp của mình. Cũng sắp xong thì mới để ý cô bạn vẫn chưa về. Có vẻ như tự dọn chỗ của mình. Và cái hành động loay hoay kia chắc đang tìm thứ gì đó. Drew nhìn một hồi thấy cái bút đang gài trên tai cô gái nhỏ. Mỉm cười hiểu ra bước đến lại gần. Thấy có người tiến lại cô tự thu mình lại nhìn chằm chằm nắm chặt cái ba lô trong tay. Drew vươn tay vừa chạm được cái bút thì nhận được một cú giáng bằng chiếc ba lô đến chao đảo. Bóng người vụt qua mất."Aissh! Cái bạn này. Mình chỉ có ý định lấy giúp cái bút thôi mà.Hôm nay thật xui xẻo. Bị táng vào đầu hai lần. Haizz. Thôi kệ! Đi ăn"- Drew tự xoa đầu mình. Cất cái bút đi dọn dẹp đồ rồi đi xuống quán ăn nhỏ trong trường.------------"Boram! Mình đợi cũng chưa phải quá lâu. Cậu không cần phải vội vàng như vậy!"- Fany cười trước hành động hớt hải của cô bạn mình."Mình...mình không có. Chỉ là có người vừa định chạm vào mình..""Không phải chứ! Cậu có sao không? Tên biến thái nào dám làm vậy chứ? Từ từ nói cho mình nghe. Tháo khăn ra cho mát mẻ chút đi"- Fany lo lắng và giúp bạn mình "Không..không phải..tự nhiên cậu ta bước tới. Mới vươn tay chạm tới thì mình đã nhắm mắt quăng chiếc balô thật mạnh rồi chạy tới đây nè..""Haha! Chưa có gì mà cậu đã đánh người ta sao..có lẽ mình nên lo lắng cho người bạn kia hơn."- Fany cười "Mình k biết nhưng lát nữa vẫn phải quay lại lớp tìm lại cái bút. Bút đó là quà sinh nhật của umma tặng cho mình..""Tí mình sẽ đi cùng cậu. Ăn thôi!"-------------------"Kia chẳng phải là Tiffany sao? Hôm nay cũng k phải quá tệ""Hi Tiffany! Mình có thể ngồi đây được k?""Hi Drew! Cậu ngồi đi..""Fany! Mình đi trước."- Boram nhận ra người đối diện và đứng dậy."Yah! Cậu đứng lại"- Drew nắm lấy tay Boram và kéo lại."Các cậu có chuyện gì vậy?"- Fany thắc mắc.Boram giật tay lại rồi giơ chân đá mạnh vào ống đồng của Drew lập tức chạy ra khỏi quán ăn đến sân trường. "Lần này cậu không xong với tôi đâu.."- Drew xoa chân một lát lập tức đuổi theo.Fany không hiểu gì cả thấy Drew quả thực tức giận rất lo lắng cho Boram nên lấy túi chạy theo sau."Giữ cô gái nhỏ kia lại cho tôi"- Drew hét lớn với mấy người bạn phía trước của mình.Boram bị giữ chặt lại. Fany cũng vừa kịp đuổi tới."Drew à! Có lẽ có gì đó hiểu lầm ở đây."- Fany kế bên nói."Mình chỉ biết hôm nay cô gái nhỏ bé này đánh mình hai lần thôi.."- Drew hầm hầm bước lại gần Boram đưa tay ra phía trước."Drew! Có thể nói chuyện được mà. Đừng đánh Boram""Tiffany! Mình không đánh con gái. Nhưng mình thì có thể hôn con gái đó."- Drew nháy mắt rồi kéo mặt Boram sát gần hôn lên môi. Tất cả con mắt xung quanh đều trợn tròn. Ngay cả khổ chủ đang nhắm chặt mắt cũng phải mở ra."Môi cậu ấy thật là mềm rất ngon""Được rồi! Tôi tha cho cậu đó."- Drew cười.Chát.."Cậu là đồ đáng ghét.Cậu sẽ chết"- Boram mắt đỏ au rồi chạy đi."Drew! Mình sẽ nói chuyện với cậu sau..Boram đợi mình"-Fany lắc đầu nhìn Drew rồi đuổi theo Boram."Xong rồi! Xong rồi! Cậu không biết là đã vừa động vào ai đâu.."--Một người bạn vỗ vai Drew"Lần này cậu ta chết chắc rồi" "Nếu vì vậy mà chết thì cũng k phải là oan ức..mọi người giải tán được rồi.."-Drew cười.--------------Đang bước chậm rãi trên đường thưởng thức cốc cà phê trên tay của mình. Bất ngờ có một đám người đứng vây quanh Drew.."Là nó sao?" --"Vâng! Lão đại.."--"Chém nó"Phụt..Phun cà phê đầy mặt tên cầm dao lao vào mình đầu tiên rồi đạp vào ngực hắn ngã ra. Đằng sau xông lên chém. Drew né rồi đá..đánh một lúc thấy k ổn.Thấy cái thùng rác kế bên nâng lên quăng mạnh rồi chạy.."Đuổi theo nó"Đang chạy thì bị chặn bởi một cô gái."Boram! Sao cậu ở đây?""Tôi muốn tính sổ với cậu""Haizz! Được..bao nhiêu sổ tôi cũng sẽ cùng cậu tính..nhưng giờ phải chạy trước đã. Tôi đang bị người đuổi chém..rất nguy hiểm.."Chưa đợi Boram nói thêm thì Drew đã dắt tay Boram cùng chạy. Được một lúc thì đã lại bị vây lần hai."Không phải là nguồn lực lượng dồi dào vậy chứ"- Drew vẫn nắm chặt tay Boram."Chết thì chết vậy..Cậu đừng lo..sẽ không để cậu bị thương.."-Drew ánh mắt kiên định quay lại nhìn Boram..ấn quay số nhanh trong điện thoại đưa Boram.."Xử nó""Alô! Drew...em đang ở đâu chưa về ăn cơm??"- Tae nói trong điện thoại...Boram chỉ đứng yên một chỗ nhìn.."MAU ĐẾN CỨU EM..""Gọi người sao"- Một đường dao chém đến phía điện thoại..Drew xoay người lại kéo Boram vào lòng. Xoẹt.."A..iss".."Mày chém tao đau quá.." Quay người đá thật mạnh vào bụng tên vừa chém.."Cậu không sao chứ? Thiếu nhi?"- Boram lắc đầu nhẹ.."Như vậy mà cậu ta còn quan tâm đến mình sao?"Tae chỉ còn nghe thấy tiếng la ó đánh đấm..Thấy lo lắng bắt đầu do theo định vị trong điện thoại cầm kiếm gỗ đi tìm Drew.Fany trên đường đi tới siêu thị mua đồ nghe thấy ồn ào trong một hẻm nhỏ..hiếu kì ngó đầu vào xem. Nhận ra dáng người nhỏ nhắn của Boram. và người đáng cố gắng chống trả ìa là Drew..Liền rút điện thoại ra gọi cảnh sátTừ xa Tae thấy e họ mình đang cố gắng chật vật vai và lưng còn đang chảy máu. Chạy thật nhanh tới. Đập mấy đường kiếm vào một số tên.."Sao đại ca không đến muộn hơn nữa đi?""Thấy em vẫn còn nhiều sức lắm..máu chảy mà tay vẫn nắm chặt vậy mà.."- Tae cười nhìn xuống phía tay Drew đang nắm tay Boram.."Còn đùa được nữa..""Sao đông vậy cơ chứ?"Fany cùng mấy người cảnh sát chạy tới gần.."Boram!""Fany!""Fany!"- Tae quay người lại nhìn. Nhận ra Fany.. Cứ đứng ngây người nhìn.."Lão đại! Cảnh sát..chạy..""Gọi cảnh sát..Chết đi"- Tên cầm gậy phang một cái vào đầu Tae"TAE YEON!"..."TAE TAE""Aissh!Cậu không sao chứ? Tôi nghĩ là gọi cấp cứu đi..vì thực sự tôi đang rất cần đấy.."-Mặt Drew tái mét quay sang Boram ngất lịm.Fany chạy đến đỡ Tae. "Tae Tae""Fany"----------------------Au đã vòng một vòng lớn mới để Tae và Fany gặp nhau..thật có lỗi với Taeny..k có tiếp tục cảnh ấm áp Taengsic ở chap này thật tội lỗi..^^Cảm ơn mọi người vẫn luôn theo dõi..Au sẽ cố gắng viết lách cho tốt hơn..<3Chúc mọi người chủ nhật vui vẻ..!! ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co