Netjames One Short End
- buổi sáng đẹp trời -Hắn và người yêu của hắn đang ngồi chơi ngoài vườnLuna : hoa đẹp quáNet : đẹp sao mà emẢ ta ngại đỏ, hắn bẹo má ả rồi chạy điLuna : ơ Ả chạy theo hắnNet : có giỏi thì bắt anh điLuna : anh đứng lại đó cho emNet : không đóẢ dí hắnNet : áaa tha cho anh điLuna : không đó đứng lại đó cho emHắn đứng lại quay qua ôm ả, ả bám vai hắnNet : em đói chưa ? Ả ta lắc đầuNet : vậy giờ chúng ta làm gì đây ?Luna : không biết nữaNet : em có muốn đi du lịch không ?Luna : có ạNet : vậy em muốn đi nước nào ?Luna : Hàn ạNet : ok bên đấy cũng đang có tuyết rơiLuna : dạ anh yêuNet : nào lên soạn đồ thôiLuna : vângHắn bế ả đi lên phòng, cả 2 soạn đồ xong thì ra sân bay làm thủ tục rồi lên máy bay, hắn cất túi lên kệ rồi ngồi xuống và ả ngồi bên cạnh- tua -Cả 2 thuê phòng ở khách sạn rồi kéo vali lên phòngNet : phùẢ ta nằm xuống, hắn nằm kế ảLuna : đẹp quá điNet : chiều mình sẽ đi dạoLuna : dạ được ạNet : okẢ ta ôm hắn, hắn cũng ôm ả và đến chiều thì cả 2 đi dạo rồi còn ăn uống sau đó thì cũng về phòngNet : vui quáLuna : nó khiến em thoải mái hơnNet : em thích là đượcLuna : dạ Qua tuần sau thì cả 2 cũng vềNet : em lên phòng tắm rửa đi rồi xuống ănẢ ta gật đầu rồi đi lên phòng tắm rửa, 1 lúc sau ả ta đi xuống ngồi vào bàn, hắn nấu ăn xong rồi mang ra bàn, cả 2 cùng nhau ănNet : ngon không ?Luna : ngon lắm ạNet : ngon thì ăn nhiều vàoLuna : anh tí ăn xong mình ra ngoài đi dạo nhaNet : okSau khi ăn và dọn dẹp xong thì cả 2 ra ngoài đi dạoNet : khí trời dạo này mát quáLuna : phải đóNet : như vậy làm tâm trạng của anh cũng đỡ hơnLuna : em cũng lo lắm đó anh đừng vì công việc mà ảnh hưởng đến sức khỏe nhéNet : anh biết òiLuna : dạCả 2 tiếp tục đi dạo và có nói chuyện với nhauNet : í có bán kẹo bông gòn kìaLuna : anh mua cho em điNet : đượcHắn chạy đi mua, ả ta đứng đợi hắn mua xong thì đi lại đưa cho ảLuna : em cảm ơnNet : em ăn điẢ ta cầm lấy ăn, hắn nắm tay ả tiếp tục đi, ả ta mỉm cườiNet : đi cũng lâu rồi giờ ta về thôiLuna : dạLúc này hắn và ả đi về cả 2 đang đi qua đường thì ả làm rơi đồ nên kêu hắn đi trước hắn gật đầu rồi bước đi thì từ đâu có 1 chiếc xe lao đến tông ả ta, hắn quay lại thì hốt hoảng bế ả đến bệnh viện, ả ta được vào phòng nhưng hắn không biết bác sĩ đó đã bị ba cậu mua chuộc để thay tim cho cậu, 1 lúc sau bác sĩ cũng đi ra, hắn liền chạy lạiNet : sao rồi bác sĩ ?Bác sĩ : hazi chúng tôi rất tiếc vì không cứu được cô ấyNet : c..cái gì ?Bác sĩ : chúng tôi xin lỗiHắn tuyệt vọng ngã xuống sàn, bác sĩ rời điNet : k..không thể nàoKhông gian yên lặng, lúc này bạn của hắn cũng chạy đếnZee : NetHắn đưa ánh tuyệt vọng nhìn về phía ZeeNunew : sao rồi ?Net : L..Luna chết rồiMax : c..cái gì ?Net : t..tất cả là do taoNat : mày đã làm gì ?Net : nếu lúc đó tao không đi trước thì sẽ không có chuyện nàyTutor : bây giờ người mất thì cũng đã mất rồi và mày hãy cố gắng vượt qua cú sốc nàyYim : Luna cũng không muốn thấy mày như vậy đâuNet : ...Zee : về thôi còn lo hậu sự cho Luna nữaHắn bám vào tường rồi lặng lẽ đi về, bạn hắn cũng đi theo, khi 3 người rời đi thì ở đâu đó trong phòng phẩu thuật bác sĩ vẫn đang tiến hành 1 ca phẩu thuật, sau khi ca phẫu thuật kết thúc thì cậu được chuyển sang phòng khác ba cậu cũng đi theoJames : ...Ba cậu : khi nào con tôi mới tỉnh lại ?Bác sĩ : có thể là 1 tháng với cả cũng phải phụ thuộc vào cậu béBa cậu : đượcBác sĩ rời đi, ba cậu đi vào chăm sóc cậu, sau 1 tháng thì cậu đã được tỉnh lại và khỏe mạnhBa cậu : con tỉnh rồiJames : dạ baBa cậu : con thấy trong người như nào rồi ?James : mệt vì nằm nhiều thôi ạBa cậu : cố lên mai ba sẽ đưa con về nhàCậu gật đầuBa cậu : ngoanQua ngày hôm sau cậu cũng được về nhà, cậu ra ngoài di dạo, hắn cũng đi dạo và vô tình đi ngang qua cậu, cậu nhìn theo hắn, hắn vẫn bước điJames : " sao lại quen thế nhỉ "Hắn đi đến con đường lúc trước hắn đặt 1 cành hoa cúc trắng xuống rồi rời đi, cậu thấy hắn làm rơi lắc tay nên cầm lấy chạy đến chỗ hắn James : anh ơiHắn quay lại nhìnJames : anh làm rơi lắc tay nè Cậu đưa ra cho hắn, hắn đưa tay ra cầm lấyNet : cảm ơnCậu mỉm cười rồi rời đi, hắn cũng quay lưng rời đi, cậu đi vào nhà James : ba ơiBa cậu : ơiJames : nãy con thấy có anh kia đi tới chỗ đường có vết máu í bộ lúc đó có vụ gì hả baBa cậu : à có người bị tai nạn thôiJames : à vângBa cậu : con lên phòng nghỉ ngơi điJames : dạ Cậu đi lên phòng nằm, hắn cũng đi về nhà, hắn đi lên phòng lấy đồ đi tắm rồi đi xuống ăn uống sau khi ăn xong thì hắn đi lên phòngJames : hmm..lạ thậtNet : Luna à anh lại nhớ em rồiẢ ta hiện lên Luna : em cũng nhớ anh lắmNet : hức..Luna : nếu như không bị hại em đã bên anh rồiNet : ai hại em ?Luna : em không nhớ rõ nữa nhưng em nghe được cuộc trò chuyệnNet : hmmLuna : thay tim em cho 1 cậu nhóc nào đó tên James áNet : haizzLuna : em luôn bên cạnh anh đừng vì em mà ảnh hưởng tới sức khỏe nhéNet : anh biết rồiLuna : em đi đâyNet : ừmẢ ta biến mất, hắn mệt mỏi nằm xuống giường, sáng hôm sau cậu đi xin việc làm, hắn ở trên phòng chủ tịch làm việc và có đăng bài tuyển thư kí, cậu thấy liền đi đến công ty hắn để nộp hồ sơNhân viên : chào cậuJames : chào ạNhân viên : cậu tìm ai ?James : dạ em đến để xin việc ạNhân viên : vậy em lên gặp chủ tịch nhéCậu gật đầu rồi đi lên phòng, hắn vẫn đang làm việc, cậu đưa tay gõ cửaJames : vào điCậu mở cửa đi vào rồi đóng lại, cậu đi lại đứng trước mặt hắn và để hồ sơ xuống bàn, hắn cầm lấy hồ sơ của cậu mở ra xem, cậu đứng nhìn, hắn ngước lên Net : tốt cậu được nhậnJames : vâng ạNet : ừmJames : khi nào tôi làm việc ạ ?Net : cậu có thể bắt đầu ngay bây giờCậu gật đầu rồi đi làm việc, hắn cầm tấm ảnh của ả lên xem, cậu lấy thuốc ra uốngNet : cậu bị bệnh à ?James : à vângNet : bị gì thế ?James : à tôi chỉ uống thuốc giảm đau thôi nên không có gì đâu ạNet : có gì nhớ nói nhéJames : dạHắn tiếp tục làm việc và cậu cũng vậy - 1 thời gian sau -Hôm nay cậu làm cơm mang đến cho hắnNet : gì đây ?James : nay tôi làm cơm để tặng cho chủ tịch ạNet : ôi cảm ơn nhéJames : không có gì đâu ạHắn mỉm cười rồi mở ra ăn, cậu về chỗ làm việcNet : ngon lắmJames : thế ngày nào tôi cũng nấu cho chủ tịch nhaNet : thôi phiền cậu lắmJames : không sao đâu ạNet : sao lại làm cho tôi ?James : à dạ không có gì đâu chẳng qua tôi thấy chủ tịch hơi ốm yếu nên tôi nấu thôi àHắn cười nhẹJames : vậy mà làm tôi tưởng cậu có ý khácCậu cười nhẹ James : tôi làm sao dám chứ ạ thân phận tôi làm sao mơ ước cao đượcNet : yêu thì yêu thôiJames : ý chủ tịch vậy là sao ?Net : cậu tự hiểu điCậu khó hiểu gãi đầuNet : ngốc thậtJames : chủ tịch không nói rõ làm sao tôi hiểu đượcNet : chúng ta yêu nhau điJames : nhưng..Net : thế giờ có yêu không ?Cậu ngại gật đầuNet : lại đâyCậu đứng dậy đi lại chỗ hắn, hắn kéo cậu lại ôm, cậu mỉm cười ôm cổ hắn, hắn khẽ nhẹ nhàng hôn lên môi cậu, cậu đứng im, hôn được 1 lúc hắn buông ra, cậu nhìn hắnNet : hửm ?James : à khôngNet : dọn về nhà anh ở nhéJames : dạHắn mỉm cười- tua -Cậu đã dọn qua nhà hắn và vô tình cậu thấy hình của ả ta, hắn vội tháo xuống mang đi cất, cậu để vali vào góc giườngNet : em đói chưa ?James : dạ chưa em hơi mệtNet : vậy em nằm nghỉ điCậu gật đầu rồi nằm xuốngNet : em có muốn đi du lịch không ?James : đi đâu bây giờ ? Net : em muốn đi đâu ?James : hmm..Hàn điNet : H..Hàn sao ?James : không được hả nếu không thì thôi em ở nhàNet : à được mai chúng ta điJames : vângNet : đi soạn đồ thôiCậu ngồi dậy lấy balo ra bỏ vài bộ đồ vào, hắn cũng vậy, cậu đưa tay ôm ngựcNet : sao vậy ?James : a..anh lấy giúp em ly nước vớiHắn đứng dậy đi lấy nước rồi đưa cho cậu, cậu lấy viên thuốc ra rồi cầm ly nước, cậu cho vào miệng rồi uống nướcNet : lại đau à ?Cậu gật đầuNet : đỡ chưa ?James : chútNet : thôi em lên giường nằm nghỉ điJames : ừm Qua ngày hôm sau thì cả 2 ra sân bay làm thủ tục rồi lên máy bay, sau mấy tiếng bay thì cũng tới Hàn và cả 2 đến khách sạn thuê phòng rồi lên phòng nghỉNet : mệt thật James : " hazzi "Net : " vẫn là nơi này "Cậu quay lưng vào trongNet : nè em bị sao vậy ?James : không có gì hếtNet : nói ra điJames : không có gì hết mà chẳng qua em chỉ mệt thôiNet : có gì nhớ nói anh nhéJames : vâng Cậu nghĩ ra gì đó liền lấy điện thoại ra nhắn tin ba để hỏi, hắn lấy điện thoại ra bấm, cậu nhắn cho ba mình James : ba à sao ba có thể làm như vậy ?Ba cậu : ba xin lỗi vì ba không muốn mất con nên ba mới làm vậyJames : con không cần con ghét baBa cậu : James à mong con hãy hiểu cho ba chỉ có cô gái đó mới có thể cứu con thôiJames : cái đó ba hại người ta thì cóBa cậu : con đừng có bướng nữaCậu tắt điện thoại, hắn nhìn quaNet : có chuyện gì vậy ?Cậu không nói gì chỉ quay qua ôm hắnJames : " em thành thật xin lỗi anh vì ba em làm những việc không đúng và em sẽ chăm sóc cho anh "Net : ôi bé con nay em sao vậy ?James : " kể cả cho dù khi anh biết và ghét em thì em vẫn chăm sóc anh "Net : James em có nghe anh nói không ?James : h..hả anh nói gì ?Net : rốt cuộc em bị sao vậy ?James : à chắc do em lo cho ba em thôiNet : à đúng rồi sau khi đi du lịch về em dẫn anh về gặp ba em được không ?Cậu gật đầu, hắn mỉm cười- 1 tuần sau -Cậu ngồi nói chuyện với baNet : cháu chào bác ạBa cậu : chào cháuBa cậu nói nhỏ với cậuBa cậu : là cậu ấy à ?Cậu gật đầu, hắn khó hiểu nhìn cậuJames : anh uống nước điHắn gật đầu rồi cầm ly nước lên uống, cậu và ba cậu cũng uống, hắn nhẹ nhàng đặt ly nước xuống, 1 lúc sau cả 2 cũng về nhàNet : ba của em cũng thân thiện đóJames : dạNet : vui thậtJames : " em không biết chúng ta có thể hạnh phúc được bao lâu đây em lo lắm "Net : em không vui sao ?James : à em vui mà tại do em đang suy nghĩ thôiNet : suy nghĩ gì thế ?James : ba cái chuyện vu vơ thôiNet : à okCứ như thế thời gian trôi qua cậu luôn chăm sóc cho từng tí 1 và đến sinh nhật của hắn cậu đã chuẩn bị hết nên chỉ việc đợi hắn về, sau khi làm việc xong thì hắn đi về nhà, cậu đang ngồi đợi ở sofa, hắn mở cửa đi vào, khi hắn vừa trong thì trước mặt hắn là bánh kem và 2 ly rượuNet : gì đây ?James : nay sinh nhật anh mà anh quên rồi sao ?Net : ôi anh quên thật đóJames : lại đây ngồi điHắn đi lại ghế ngồi, cậu đốt nến lên rồi hát chúc mừng hắn, hắn mỉm cườiJames : thổi nến đi ạHắn thổi nến, cậu cầm lấy ly rượu đưa cho hắn 1 ly, hắn cầm lấy ly rượu đóJames : nâng ly nàoHắn nâng ly rượu lên, cả 2 cùng nhau cụng ly rồi uống cạnNet : cảm ơn em nhéCậu mỉm cười, hắn ôm lấy cậuJames : " không biết giấu anh được bao lâu nữa "Net : cảm ơn em đã đến sưởi ấm trái tim của anhJames : dạNet : đừng bao giờ rời xa anh nhé dù có chuyện gì xảy ra em cũng không được rời xa anhJames : em biết rồiNet : em hứa điJames : hứaHắn mỉm cười, cậu hôn má hắnNet : ôiJames : hihiNet : nào lên phòng thôiJames : dạ Cả 2 lên phòng, cậu lên giường nằm trước, hắn lấy đồ đi tắm, sau khi tắm xong thì hắn đi raJames : " em sợ lắm "Net : bé ơiJames : dạNet : anh muốnJames : nay sinh nhật anh em chiềuNet : được thôi Hắn đè lên người cậu cuối xuống hôn cậu dùng chiếc lưỡi hư hỏng của mình luồn lách vào khuôn miệng nhỏ của cậu và mút lấy lưỡi cậu, hắn đưa tay cởi áo cậu ra và buông tha đôi môi đỏ mọng của cậu tiếp đến cắn mút cổ cậu hắn điên cuồng mút lấy ngực cậu và xoa nắn lâu lâu còn cắn nhẹ lên nữa, hắn cho 2 ngón tay vào trong cậu không ngừng khấy đảo để nới lỏng khi đã lỏng hắn liền cởi quần giải phóng vật thể khổng lồ và cho vật đó vào trong cậu, nhẹ nhàng đẩy hông giữ chặt 2 chân của cậu và đâm nhanh và mạnh, hắn đâm liên tục vào điểm nhạy cảm của cậu tầm vài lần thì hắn cũng ra và bắn hết vào trong cậuSáng hôm sau thì hắn đã đi làm chỉ còn cậu ở nhà 1 mình, hắn đến công ty và làm việc, ba của cậu đến thăm cậu và 2 người ngồi nói chuyện với nhauBa cậu : con vẫn ổn chứ ?James : con ổn nhưng con lo lắmBa cậu : haizzJames : nếu anh ấy biết được thì anh ấy sẽ ghét con mấtBa cậu : mong cậu ấy sẽ không biếtJames : đêm nào con cũng suy nghĩ hết rất loBa cậu : ba xin lỗiJames : hức..Ba cậu : con àJames : thà ba đừng làm vậy để cho con chết đi cũng được chứ đêm nào cơn đau ập tớiBa cậu : ba không thể nào mất con đượcJames : nhưng ba làm vậy là hại chết cô ấy rồiBa cậu : dù có như vậy ba cũng sẽ làm để cứu conJames : con không muốn nữa mau trả lại cho cô ấy điBa cậu : cô ta chết rồiCậu ôm đầu, hắn chợt nhận ra nhìn để quên tài liệu nên quay về lấy thì vô tình nghe đượcJames : hức..con không muốn đâuHắn đi vàoNet : 2 người vừa nói gì ?James : a..anhNet : 2 người vừa nói cái gì ?James : e..em xin lỗi vì giấu anhNet : hừ hóa ra lâu nay tôi đã yêu người cướp đi mạng sống của cô ấyJames : em xin lỗi anh rất nhiều và bây giờ cho dù làm cách nào thì cô ấy không sống lại nên em sẽ biến mất không để cho anh thấy nữa hoặc anh giết chết em cũng đượcNet : ĐỦ RỒI TẠI SAO VẬY HẢ ?James : hức..Net : tôi kinh tởm con người của cậu, dù cậu có chết 100 lần hay 1000 lần thì cô ấy cũng không thể quay về bên tôiCậu chỉ biết im lặng mà khócNet : cậu đã thành công rồi đó cậu đã được sống rồi đó và hãy nhớ rõ cậu sẽ không bao giờ thay thế được vị trí của cô ấy và cũng không bao giờ có được tình cảm của tôiJames : " con ơi "Net : à còn nữa nếu mà cậu có mang thai thì đẻ tôi nuôi và tôi sẽ không cho phép đứa bé nhận cậu là baCậu nắm tay hắn James : em xin anh mà em muốn bên cạnh conHắn hất tay cậu ra Net : cậu không có tư cáchJames : em xin anh mà em không thể xa con đượcNet : câm miệng lại điJames : hức..Net : còn ông cút ra khỏi nhà tôiBa cậu cũng rất lo cho cậu nhưng vì sợ hắn nên đứng dậy rời điNet : chỉ mới bắt đầu thôiCậu ôm bụng nhìn hắn bằng ánh mắt sợ hãiNet : còn đứng đó làm gì, không biết đi dọn dẹp nhà cửa hả ?Cậu sợ hãi đi dọn dẹp nhà cửa, hắn chạy nhanh lên phòng khóa cửa lại, hắn ngồi xuống sàn ôm di ảnh của ả khóc òa lênNet : hức..tại sao lại như vậy ?James : hức..Net : anh phải làm sao đây ?Luna : em nghĩ anh không nên làm vậy đâu với cả em không trách gì cậu ấy hết, em còn vui khi cậu ấy thay em chăm sóc anh những thời gian qua với cả cậu ấy còn mang thai của anh nữaNet : anh không thể chấp nhận được chuyện này, anh đã đi yêu kẻ hại chết emLuna : đêm nào cậu ấy mơ thấy em và xin lỗi em rất nhiều, em không có trách cậu ấy và em xin anh đừng tách đứa bé khỏi cậu ấyNet : ...Ả ta tức giận biến mất, 1 lúc sau hắn cũng đi xuống nhà, cậu đã chuẩn bị xong bữa trưa, hắn im lặng đi vào bàn ngồi ăn, cậu ôm miệng chạy vào vệ sinh nôn, hắn vẫn tiếp tục ăn, 1 lúc sau cậu cũng đi raNet : ăn xong đi tôi đưa đi khámJames : v..vâng Cậu ngồi xuống ăn, hắn vẫn ăn- tua -Cậu đã sanh và ôm đứa bé vào lòng, hắn đi lại giựt đứa bé từ tay cậuJames : anh ơi đừng màNet : imJames : conĐứa bé òa khóc lên hắn bối rối đưa lại cho cậu, cậu bế lấy và dỗNet : ồn àoJames : con ngoan nha ba đây rồiBé con ngoan ngoãn cầm ngón tay cậu cho vào miệng mút, cậu hiểu ý cởi cúc áo ra đưa bé con lại gần ngực mình, hắn quay lưng đi ra ngoài, bé con mút để uống James : " ba không muốn xa con đâu "Bé con : a..aJames : tên con sẽ là Pun nhéPun : a..aCậu mỉm cười nhìn Pun và sang tuần sau thì cậu đã được về nhà nhưng vẫn phải làm việc, bạn hắn biết được hết nên qua nhà hắn, hắn đang ngồi bế Pun ở phòng khách, cậu bưng trái cây lên cho hắn và mọi ngườiZee : cảm ơnCậu gật đầu và nhìn Pun 1 chút rồi đi xuống, hắn vẫn mặc kệ và tiếp tục nói chuyện với mọi người, cậu dưới bếp khócNet : phiền phứcNunew : anh à em thấy tội quáNet : chẳng có gì tội cả, tội cho cậu ta thì ai tội cho Luna ?Max : tụi tao biết hết rồi nhưng mày cũng đừng tách đứa bé khỏi ba nó chứNet : cậu ta không xứng và cũng không có tư cách làm baNat : anh ác lắm đóNet : ác sao ? sao tụi bây không nghĩ đến cái ngày đó chính ba của cậu ta đã cố tình gây tai nạn cho Luna rồi sao đáng ra Luna có thể sống nhưng ông ta mua chuộc bác sĩ hại chết Luna rồi cướp đi trái tim của Luna để ghép cho cậu ta thì tụi bây nghĩ xem ai mới là người ác hả ?Cậu đi lên phòng lấy ra 1 tờ giấy rồi ngồi viết gì đóNet : tao cũng nói luôn tao yêu cậu ta nhưng tao không chấp nhận được chuyện nàyTutor : thua mày luôn Sau khi viết xong thì cậu lấy thuốc ra rồi mở nắp ra và cậu đổ ra tay James : em xin lỗi những chuyện mà ba em đã và em yêu anh nhiều lắm, Pun ba xin lỗi con nhiều lắm và ba mong con hãy tha thứ cho ba Nói xong cậu cho đống thuốc vào miệng rồi uống nước, 1 lúc sau thuốc gấm và cậu ngã xuống bàn rồi mắt nhắm lại, sau khi mọi người về thì hắn bế Pun đi lên phòng, hắn thấy cậu nằm trên bàn lên cất tiếng gọiNet : nèCó tờ giấy trên bàn và kế bên là lọ thuốc, hắn vội để Pun xuống giường rồi chạy lại cầm tờ giấy lên đọcJames : em thành thật xin lỗi anh rất nhiều về chuyện của ba em làm khiến 2 người xa nhau, đêm nào cô ấy cũng xuất hiện và dặn em chăm sóc cho anh, còn sau đêm đó thì chứng tỏ em rất yêu anh, sau khi sanh em rơi vào khủng hoảng khi bị anh tách Pun ra khỏi em vì thế mà em rất buồn, bây giờ em không còn gì để nói nữa anh hãy thay em chăm sóc Pun nhé yêu anhSau khi đọc xong nước mắt của hắn rơi xuống tờ giấy đóNet : đồ thất hứaJames : ...Net : cậu hứa với tôi dù có thế nào cũng không rời xa tôi màNhưng đáp lại hắn là sự im lặngNet : tôi cũng yêu cậu mà cậu không nhận ra sao ?Pun : oa..oaHắn chạy lại giường bế Pun lên dỗ, cậu hiện lên bay lại chỗ PunNet : J..JamesJames : ngoan nha con nín nhaPun : a..aJames : ngoan nhaNet : t..tôi xin lỗiJames : tôi không dám trách anh vì lỗi 1 phần là do tôiNet : đồ thất hứaJames : xin lỗiNet : tôi mất đi 1 người đã đau lắm rồi đó tại sao cậu lại lặp lại nổi đau đó hả ?James : em biết nhưng..Net : cậu không thương tôi cũng được nhưng còn Pun James : em vẫn ở đây bên cạnh anh và PunNet : 1 linh hồn như cách cô ấy làm sao ?James : nếu anh không thích thì em điNet : tôi đã ngầm tha thứ cho em rồi mà em không nhận ra sao ?James : bây giờ em cũng không muốn nhắc lại nữaNet : em cũng đã chọn cách rời xa tôi rồiCậu im lặng hôn lên môi hắnNet : ưmCậu buông ra rồi nhìn Pun, Pun cười khúc khích đưa tay lên che mắt, cậu hiểu ý nên chơi đùa với PunPun : hí híCậu mỉm cười, hắn mệt mõi nằm xuống giườngJames : em yêu anhNet : anh cũng yêu emJames : hãy thay em chăm sóc cho con nhé nếu có cơ duyên chúng ta sẽ lại gặp sau ở 1 thời điểm nào đó không xaNet : đượcJames : Pun nè nhớ nghe lời ba lớn nghe chưa không có được hư đâu đó nhaPun : a..aJames : ngoan ba đi đâyPun : a..aCậu tan biến, hắn thả dài nhìn Pun, sau đó thì cậu cũng được mai táng và ba cậu cũng rất đau vì mất cậu, Pun lớn và khôn ngoan vì được hắn nuôi nấng dạy bảo
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co