Ngang Trai Lichaeng
Sau khi con bà đã nín hẳn và đùa nghịch với con sóc bằng bông đó, bà liền bế nó đưa cho gia nhân trong nhà trông nom rồi bản thân mình lại về phòng khi nãy. Bà đứng trước cửa, hít một hơi thật sâu như sắp đối mặt với điều gì đó khó khăn rồi nhẹ mở cửa bước vào.Cô bé ngồi ngay ngắn trên chiếc giường, đôi mắt ngây thơ đang nhìn gì đó xa xăm ngoài cửa sổ. Bỗng bà bước vào ngồi xuống giường làm cho nó quay lại đưa mắt nhìn bà.- "Con còn đau không?"Bà hỏi nó ôn nhu, đáp lại câu hỏi đó chỉ là một cái lắc đầu vô cảm. Bà dường như cảm nhận được trong nó đang nghĩ gì, liền nắm lấy tay nó và nói tiếp.- "Ba mẹ con có việc bận, nên phải đi công tác xa trong khoảng thời gian rất lâu. Trước khi đi có gửi con cho ta nhờ chăm sóc hộ."- "Thật không ạ?"Cuối cùng cùng cũng chịu trả lời rồi, nó nhìn bà mà hỏi lại. Bà cũng chẳng dám đối diện với ánh mắt đó, liền né qua một bên rồi đáp.- "Thật. Con tên gì?"- "Dạ Chaeyoung"Nó ngây thơ đáp lại bà, bà mỉm cười rồi vuốt đầu nó.- "Chaeyoung, Park Chaeyoung sao? Tên con đẹp lắm."Vừa lúc đó vú Han lại vào cùng bát cháo bò nóng hổi, bà liền nhận lấy tô cháo múc từng muỗng thổi cho thật kĩ rồi đút cho nó.- "Con chắc cũng đói rồi, mau ăn miếng cháo, dì đút cho con."Con bé gật nhẹ đầu rồi ăn từng muỗng cháo của bà đút. Thấy không khí có vẻ buồn nên bà cất giọng.- "Ta thấy con ta rất thích Chaeyoung thì phải? Khi nãy nó khóc quá trời không ai dỗ nín mà có con nó lại nín ngay lập tức."- "Em bé tên gì ạ?"- "Tên nó là Lalisa, nhỏ hơn con tận 10 tuổi. Ăn rồi con có muốn chơi với em không?"Nàng gật đầu lia lịa với câu hỏi của bà. Đó giờ không có em nên lần này có vẻ là khá hứng thú, bà thấy nó vui vậy liền nói thêm một câu làm cho con bé khoái không thôi...- "Sau này nếu con không chê thì ta giao nó cho con giữ, mới mấy tháng mà ta đã rõ sau này nó như nào. Sau này nó có lỳ, con cứ cầm roi đánh thật mạnh vào mông nó cho ta."Thế thôi mà con bé đã cười rất tươi và ngoan ngoãn ăn hết bát cháo đó. Vú Han đứng cạnh bên thấy nó vui như thế trong lòng cũng lặng lẽ cười, vì trong nhà ngoài vợ chồng ông bà chủ thì chỉ có vú là người duy nhất biết nó đáng thương cỡ nào......Một tháng sau Chaeyoung đã khỏe hẳn, được bà cho phép lại thường xuyên chạy qua chơi với tiểu Lisa nhỏ nhỏ đáng yêu. Hết chọc cho nó khóc rồi lại dỗ cho nó nín, tiểu Li có vẻ rất thích chị Chaeyoung của nó, từ ngày có chị nó cũng không còn dở chứng khóc la nữa thay vào đó lại dùng bạo lực, có hôm lại còn vô ý nắm cả tóc của Chaeyoung mà kéo xuống.Cứ thế cô bé đó ở bên chăm cho tiểu Li, đi học về là lại vào phòng cho Li bú sữa. Đôi khi còn tự đặt nghi vấn "Sao con bé này này dễ thương quá đi mất!"........《Năm 2008》Loay hoay mới đó mà đã 7 năm trôi qua, cô bé hôm nào nay lại muốn trở thành một thiếu nữ vạn người mê mẩn. Chỉ mới 17 tuổi thôi mà lại có một nét đẹp nghiêng nước nghiêng thành khiến cho nhiều cậu bạn trong lớp để ý.Hôm nay lại là ngày đi học của Lisa, sáng sớm tinh mơ nàng đã dắt tay của nó đi bộ đến trường. Nhà thì có cả đóng xe hơi nhưng lại dở chứng đòi đi bộ cùng chị Chaeyoung, muốn đi bộ mà chẳng có khi nào nó chịu thức sớm. Làm cho buổi sáng đi học nào của nàng cũng sát mép giờ.Thấy nàng đang đi bộ cùng nó, từ xa có chiếc xe đạp chạy thẳng lại phía nàng mà chắn lại, trên xe là một cậu thanh niên. Đó là bạn học cùng lớp của nàng tên Lee Suho, gia cảnh không phải giàu có, chỉ đủ sống qua ngày và nuôi cậu ăn học đến nơi đến chốn.- "Hey Chaeyoung"- "Sao...sao?"Nàng đây đúng chuẩn là thiếu nữ e thẹn, người gì mà hay ngại thế không biết.- "Lên xe đi, mình chở cậu đến trường."- "Mình còn...."Chưa đợi nàng nói hết câu, từ phía sau cô nhóc đó đã chui lên chắn giữa nàng và cậu, tay chống nạnh cọc cằn dậm chân mà nói.- "Cái anh này sáng nào cũng đòi chở chị Chaeyoung của tui là sao? Bộ không thấy tui ở đây hả?"- "Ê nè nhóc con, tại nhóc nhỏ quá nên anh không thấy nhóc đó. Với lại nhóc không chở được rồi ghen ăn tức ở hay gì?"- "Ai nói tui chở không được, anh đợi xem thêm vào năm nữa tui lớn hơn tui cõng chị Chaeyoung rồi chạy đua với anh này."Nàng nhìn cô nhóc lại mắc cười không thôi, sáng nào hai người này cũng cãi lộn. Lại là vai diễn cũ, nàng kéo cô ra xa anh vì sợ xíu nữa anh sẽ bị nó đánh mất. Không phải là anh sợ nó mà không đánh, mà là anh nhịn vì nó nhỏ, nếu không nhịn chắc nó cũng sớm vỡ đầu rồi. Người gì càng lớn càng hung hăng.- "Thôi được rồi Lisa, đừng hỗn với anh Suho."- "Chị bênh hoài."Nó tức tối quát nàng một câu rồi bỏ đi, nàng thấy vậy cũng vội vả chạy theo nó. Để mình cậu ở lại đấy nhìn theo bóng lưng của nàng.Một buổi học nữa lại kết thúc, Lisa và nàng hiện tại đang ở nhà. Do ông bà không hay ở nhà nên việc chăm lo cho Lisa đều do nàng làm tất với lại con nhóc đó cũng có chịu ai đâu mà nàng được nghỉ.Nàng đang trong chiếc váy xanh, trên người đeo tạp dề tay cắt từng lát thịt nấu ăn cho nó còn nó thì là nghịch nước ở cạnh bên. Nó đùa quá mạnh tay nên nước văng hết cả lên mặt nàng.- "Nè Lisa, em làm ướt hết chị rồi nè."Nàng quơ đi nhẹ mấy giọt nước trên mặt rồi quay qua nói với nó. Nhưng từ khi sinh ra đã cứng đầu cứng cổ thì làm gì chịu nghe lời nàng, nàng nhíu mài nhìn rồi lại bế hẳn nó lại ghế bàn ăn.- "Chaeyoung, chị thả tôi xuống."- "Thả em xuống làm gì?"Nàng đáp lại nó rồi đặt nhẹ xuống ghế, sau đó quay lại với mấy miếng thịt trên bếp tiếp tục làm. Lisa có bao giờ chịu thua đâu, nó đứng lên bàn rồi bắt từ trên phóng xuống đất làm cho cả cái bàn rung chuyển, tiếp sau đó là tiếng thủy tính vang khắp cả phòng ăn này.Nghe âm thanh, nàng giật mình quay lại nhìn nó, nó cũng từ từ đưa mắt lên nhìn. Nàng thở dài một tiếng rồi nhắm mắt lại tiện tay lấy cái cây roi mà bà đã chuẩn bị khắp nhà tiến về phía nó. Và rồi...- "Aaa chị Chaeyoung tha cho tôi đi aaaaa"- "Lisa, giống ai mà quậy quá vậy hả? Hôm nay Park Chaeyoung chị không đánh tét cái mông em thì chị đi bằng đầu!"Lisa thì la hét vang động cả cái biệt thự to đùng này, còn nàng thì cầm roi đuổi theo nó, cả hai cứ chạy lòng vòng trong nhà mà chẳng biết mệt. Vô tình Lisa bị vấp té nằm sấp xuống nền nhà, thừa cơ nàng lao tới túm cổ áo nó vừa đánh vừa nói.- "Bỏ nha Lisa, lần sau không được như vậy nữa nhe chưa?"- "Dạ dạ, biết rồi mà....aa"Nàng dẹp roi qua một bên rồi đi về bếp, khi nàng đi tên nhóc đó còn không quên lẩm bẩm.- "Sau này mà tôi lớn hơn, tôi ăn hiếp chị lại nè. Người gì mà hung dữ."- "Lẩm bẩm cái gì đó?"Nàng đi phía trước nghe nó nói nhưng không rõ đành hỏi lại, dễ gì mà nó dám thuật lại chỉ lắc lắc cái đầu rồi bỏ đi ra sô pha ngồi xem ti vi. Nàng nhìn cái mặt tức tối của nó rồi lại cười thầm.
Còn tiếp...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co