Truyen3h.Co

Nguoi Than Linh Va Ac Quy Khoi Nguon Cua Anh Sang

- Khụ khụ...

Những tia nắng đầu ngày vuốt nhẹ đôi má khiến Blue choàng tỉnh trong căn phòng rộng rãi và ấm áp. Trong lúc vẫn đang loay hoay không biết vì sao mình lại ở trong phòng thì cậu nhận ra Ellie nằm cạnh mình lúc nào không hay. Ellie tựa đầu trên chiếc giường. Vì lo lắng cho Blue nên cả đêm, Ellie đã ngồi chăm sóc cho cậu bé và thiếp đi lúc nào không hay.

Blue ngắm nhìn Ellie, cậu thẫn thờ, say đắm. Dưới ánh nắng ban mai nhẹ nhàng sáng sớm. Blue khẽ khàng vén tóc mai Ellie sang bên, để lộ ra gương mặt một thiếu nữ trong sáng, trắng trẻo. Đôi má ửng hồng vì nắng tựa như một nàng tiên mãi vui chơi mà ngủ quên dưới trần gian. Nàng nằm đó, tựa cành hồng, nhẹ nhàng, bình dị nhưng đủ sức lưu luyến. Blue vuốt nhẹ lên đôi má. Bờ môi ấy, đôi mắt ấy, đã làm xao xuyến tâm hồn của một cậu bé.

Blue choàng cho Ellie chiếc chăn ấm rồi cậu đi xuống dưới nhà. Trong lúc đó, bố cậu là ông Brian và Basil – anh hai của Blue- đang ngồi bàn bạc một chuyện gì đó. Nhà Lavender sở hữu một công ty sản xuất và phân phối hoa Oải hương lớn nhất cả nước. Vì Basil vì là con trai cả nên sẽ thay thế bố khi ông về già. Từ bên ngoài đi vào, một thanh niên chừng 20 tuổi đang ung dung bước vào. Đó là Benedict, anh kế của Blue. Bốn người nhà Lavender cùng ngồi bàn luận về việc công ty.

Không khí căng thẳng bao trùm khắp căn phòng. Ông Brian trầm ngâm đọc báo, ông vu vơ nói: "Sao chổi Mitsuha !? Vậy là, ngày này cũng tới, đã 100 năm rồi kể từ cái ngày thành phố này được thành lập."

Trong ánh lửa hồng bập bùng, bố Blue ôn tồn cất lời:

- Hiện nay, công ty chúng ta đang phải hứng chịu một đợt tụt giảm mạnh. Năm nay là một năm mưa khá nhiều khiến cho độ ẩm trong không khí tăng cao, ảnh hưởng trực tiếp đến vườn hoa. Vậy các con có những phương án nào để cải thiện không?

Hai đứa em nhìn về phía Basil, anh đặt lên bàn tập tài liệu rồi nói:

- Theo con, chúng ta cần có những phương án để khắc chế lại thiên nhiên. Chúng ta có thể xây dựng những nhà kính để giữ cho hoa ở trong một điều kiện ổn định nhất. Ngoài ra, ta có thể trồng thêm nhiều giống cây mới có khả năng chịu sự thay đổi của môi trường.

- Ý tưởng hay lắm- ông Brian ngẫm đọc tập tài liệu- còn hai đứa, hai đứa có ý kiến gì không?

Benedict trả lời:

- Dạ không ạ!

- Các con nên nhớ công ty này sẽ được để lại cho cả ba đứa mà cả ba phải có trách nhiệm cùng nhau xây dựng công ty vững mạnh. Ta hy vọng anh em cùng đoàn kết.- ông Brian ôn tồn dặn dò các con. Kể từ khi nhìn người vợ mình ra đi ngay trước mắt, ông đã luôn tự dặn với lòng mình rằng phải dạy dỗ ba đứa con nên người, phải chăm sóc thật tốt cho chúng.

Ở cuối bàn, Blue hồi hộp, lo lắng một điều gì đó. Cậu khẽ cất tiếng:

- C...Con muốn trở thành một người quân nhân..

- Đi lính?!- cả Basil và Benedict đều tròn xoe mắt, ngạc nhiên nhìn về phía cậu em.

Benedict phì cười, nói với Blue bằng một chất giọng mỉa mai:

- Ha, thằng nhóc này hôm nay lại muốn đi lính cơ đấy ! Nhóc trở nên hài hước như vậy từ bao giờ vậy.

- Em nói nghiêm túc đấy, em không đùa đâu. Bố, con nói thật đấy!

Ông Brian không nói gì, ngồi trầm ngâm. Ông thở dài một tiếng, rồi đứng dậy, bước vào phòng. Không một lời nói, không lời hồi đáp, chỉ cần nhìn vào sắc mặt và cử chỉ của ông cũng đủ kiến Blue cứng đơ cả người. Cậu chỉ biết lướt mắt, dõi theo.

- À hừm, thôi thì, giải tán thôi, anh phải có một số công việc với công ty đối tác.- anh cả Basil thu dọn tài liệu gọn gàng, rồi rời đi. Thế là cuộc họp kín của gia đình kết thúc. Tất cả đều trở lại công việc của mình. Blue lẳng lặng đi đến căn phòng có cánh cửa to, và lộng lẫy nhất. Đó là phòng của ông nội Blue, đã được mười năm kể từ ngày ông bị tai biến. Vì thế ông không thể chăm sóc và cùng chơi cùng Blue như những ngày trước. Thế nên gia đình Blue mới thuê người giúp việc để chăm sóc cậu bé.đi ra sân vườn, cậu buồn bã ngồi trên chiếc xích đu đã sờn đi vết sơn. Vừa đung đưa, cậu đưa mắt nhìn cảnh quang xung quanh. Một khu vườn treo với đủ các loại cây. Một sắc xanh dịu mát, tươi tán, làm vơi đi tất cả những lo toan, phiền muộn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co