One Piece Dong Nhan Co Gai Mang Huong Vi Cua Bien
———————-
Chỗ của Ace.Anh đang chuẩn bị cái ván lướt của mình. Đeo trên vai cái balo, anh hào hứng nhảy xuống chỗ cái ván lướt đó.-Oi oi oi! Ace! Chú định đi đâu nữa thế-Một thuyền viên trên tàu ngó xuống-Aha! Tôi định tới Sabaody!--Ối chà!? Đợi người thương nữa hả?- Thatch cười cười-Một phần thôi-Ace nói vọng lên-Thôi nhé tôi đi đây--Nhớ về sớm nhé-Một thuyền viên khác lại cười ha hảAce đổ một tràng hắc tuyến nhìn những vị thuyền viên trên tàu đang cười nghiêng ngã. Anh biết họ đang nghĩ gì nên cũng tặc lưỡi cho qua.Anh bắt đầu đi tới Sabaody.
————————
Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ
Khắp dân làng- à nhầm
Ngày hôm sau, Umi cuối cùng cũn tới được Sabaody, phỏng chừng Ace cũng gần tới nơi nên cô quyết định đi chơi chút, tranh thủ chút thời gian.
Cô quyết định tới mấy cửa hàng mua đôi chút quần áo. Ai mà chẳng yêu cái đẹp chứ, cô cũng là con gái, chỉ là hơi bạo lực chút thôi. Rồi cô bắt đầu sải bước về mấy cái cửa hàng quần áo gần đó.
Cô đi dạo vài vòng, chẳng biết từ khi nào mà quần áo lại chất đống trong cái túi không gian. Bây giờ cũng đã tầm trưa, nhưng cô lại chưa hay tin gì từ Ace.
*Bru bru bru
'Mới nhắc đã....'-Umi nghĩ thầm
-Moshi moshi, Ace, anh tới đâu rồi-
-A! Anh đang ở lùm cây số 6-
-Đứng yên đó-
-Được-
Rồi cô đi đến lùm cây số 6.
Khoảng chừng 10 phút sau, cô cuối cùng cũng tìm được Ace. Anh đang đứng đó, thấy Umi cùng một bộ dáng cà lơ phất phơ, anh liền chạy lại, ôm cô thật chặt.
-Ya! Ace buông em ra-Umi rì rầm
-Cho ôm xíu thôi-Anh cọ cọ vào cổ cô
-Nhột! Ta đang ở giữa đường đó-Cô đẩy đầu Ace ra
Ace hậm hực tách Umi ra, thở dài.
-Umi! Em vẫn lạnh lùng như ngày nào-
-Hừ! Đi ăn thôi em đói rồi-
-Được-
Rồi cả hai người bắt đầu đi tới quán ăn gần đó. Ăn được một lúc, Umi ngồi nhìn Ace ăn cũng chán, nên cô thầm thở dài. Ace nhìn thấy Umi chán như vậy mới bắt đầu thảo luận về chuyện của Luffy.
-Umi, em có biết chuyện của Luffy chưa-
-Hửm? Có chuyện gì sao?-
-Nhìn này-Ace lôi ra một cái bản truy nã
-Ồ!-
-Trông em sao chẳng có vẻ gì là ngạc nhiên vậy-
-Thế tại sao em phải ngặc nhiên-Cô nhếch mép cười
Ace im bặt, Umi thấy vậy liền cười cười. Hai người bắt đầu nói chuyện rôm rã, trong quán ăn bây giờ liền nổi một bầy không khí phấn hồng dày đặc. Tâm trạng âm u sáng giờ của Umi cũng được cứu chữa vài phần.
-Vậy em định đi đâu tiếp theo?-
-Tới Alabasta-
-Luffy cũng đang tới đó-
-Ừm-
Ăn xong, hai người quyết định đi qua khu đấu giá một chút. Dạo chơi được vài vòng, những thứ cần thiết cũng mua xong, hai người bắt đầu khởi hành đi tới Alabasta.
END
—————————
Thi xong rồi! Tạch rồi ;-;
Đừng xem chùa nữa các chế, công sức em làm ra cũng phải có tí an ủi chớ :).
Lưu ý nho nhỏ là truyện của Miyu chỉ đăng ở attpad. Xin đừng reup dưới mọi hình thức khi chưa có sự cho phép của mình. Cảm ơn đã đọc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co