Truyen3h.Co

Phatsu Chuyen Tinh Keo Mut Do

Từ cái ngày mà Hoàng Lê Bảo Minh công khai Nguyễn Nhật Phát là người yêu mình thì chủ đề này vẫn chưa hết hot. Thật sự vẫn còn nhiều người chưa tin nam thần trong lòng họ lại phải lòng một cậu nhóc như Bảo Minh, có người ủng hộ thì cũng có người chê bai, ghen ghét, đố kỵ. Họ dùng nhiều từ ngữ khó nghe để nói cậu này nọ, có khi chỉ cần không có Phát ở bên là sẽ bày trò phá cậu.

Bảo Minh biết chứ, cậu biết hết việc tụi nó muốn làm với cậu. Chẳng muốn anh lo lắng lên cậu luôn tự giải quyết, còn nói xấu thì cậu chẳng thèm quan tâm...hứ. Tưởng bêu riếu người khác là nết chó của chúng nó sẽ đỡ hơn chắc. Minh đây không thèm để bụng.

Thế là tất cả mọi chuyện cậu cứ giấu anh mãi, chỉ cho đến một buổi tối khi cậu vừa bước vào nhà đã thấy anh ngồi đợi. Gương mặt anh có vẻ nghiêm túc lắm.

"Su, bạn sao về muộn thế?"

Cậu giật mình nhìn anh, ngước lên đã thấy đồng hồ điểm hơn 7 giờ tối

"Tay bạn có vết gì kia? Còn áo sao lem nhem vậy?"

"Tại nay trời mưa, tôi ngã trượt chân"_Minh nhanh chóng dấu tay ra đằng sau, cậu đánh trống lãng mà bơ đi câu hỏi của anh.

"Nói dối"

"Tôi không có..."

"Vậy bạn nói xem có ai bị ngã trượt chân mà thương mỗi chỗ một vết không?"_Phát kéo cậu lại, anh giận mà vạch cánh tay cậu ra rơ lên cho cậu thấy nó nghiêm trọng thế nào.

"Bạn thì biết gì chứ!"_Cậu vùng ra khỏi anh, cắm đầu cắm cổ mà chạy vô phòng. Cậu lo Phát mà thấy được sẽ rắc rối.

Phát thấy một loạt hành động lạ của cậu thì càng chắc chắn hơn. Cậu đang gặp vấn đề,...

Anh rất hiểu cậu. Bảo Minh của anh là một cậu nhóc hiểu chuyện và do vậy nên lúc nào cũng phải chịu thiệt thòi. Có nhiều chuyện cậu luôn dấu anh, nhưng anh biết cả đấy nhé. Chỉ là anh muốn tôn trọng bí mật đó của cậu và mong cậu sẽ chia sẻ với anh khi cậu muốn. Nhưng chuyện này đã xảy ra được tuần nay rồi, cậu về trễ, cậu thi thoảng biến mất, cậu bị đau. Anh thật sự không thể nhìn nổi nữa. Anh sót Bảo Minh của anh lắm. Anh phải hỏi cho ra lẽ, xem cậu đang gặp phải chuyện gì không hay. Xem ai giám cả gan bắt nạt cậu.

"Su, mở cửa cho tôi"

"..."

"Nhanh lên, không tôi vứt hết đống đồ ăn vặt của bạn đi đấy"

"Không mở, bạn thử vứt xem tôi có giận bạn không?"

"Bạn không mở cửa là tôi không ôm bạn ngủ nữa đâu"

"Không thèm"

"Gì mà trả lời nhanh thế

"Bạn đi đi"

Nhật Phát bất lực, anh biết cậu đang ngồi dựa lưng vào cửa. Anh liền nhẹ nhàng ngồi xuống, lưng cũng tựa vào cánh cửa nơi ngăn cách cả hai. Chậm dãi mà nghiêm túc nói chuyện với cậu.

"Mình nói chuyện đi"

"Chuyện gì?"

"Bạn ở trường bị bắt nạt à?"

"..."

"Do bạn là người yêu tôi?"

"Biết lâu chưa?"_Cậu bên kia cánh cửa khẽ lên tiếng.

"Vài ngày trước"_Phát kiên nhẫn trả lời, giọng nói anh nhẹ nhàng lại càng khiến cậu cảm thấy tội lỗi.

"..."

"Đứa nào?"_Anh thấy cậu không trả lời, thật sự không chịu nổi cái bầu không khí ngột ngạt này nữa.  Anh liền nói khiến cậu thoáng chốc giật mình.

"Chỉ là mấy chuyện nhỏ thôi"_Bảo Minh ấp úng nói.

"..."

"Tôi tự giải quyết được"

"..."

"Hôm nay tôi đánh nhau với chúng nó đấy, nhưng đến mấy đứa con gái thì tôi lại thôi..."

"Thế rồi chúng nó đánh bạn!?"_Phát mất bình tĩnh, anh đập mạnh tay vào cửa.

"Biết sao giờ, chẳng nhẽ tôi đánh lại con gái.."_Minh trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng cũng không chịu nổi mà nói ra.

"..."

"Này không sao mà, chúng nó cũng không dám làm gì tôi nữa đâu"

"..."

"Su đau lắm không?"_Phát

"Không đau, vì tôi biết Phát sẽ chữa lành nó cho tôi mà"
-Cạch-

"Cho ôm nhé?"

Cánh cửa mở ra, Phát bất ngờ ngước mặt lên thấy Bảo Minh đã dang rộng vòng tay. Cậu muốn ôm anh, muốn Nguyễn Nhật Phát chữa lành cho cậu. Phát đứng bật dậy, anh không chần trừ mà ôm lấy cậu. Bao bọc cậu trong lồng ngực ấm áp.

"Lần sau có chuyện gì phải bảo tôi đấy nhé"

"Tôi biết rồi "

"Không được giấu hay nói dối đâu đấy"

"Tôi hứa"

Kể từ ngày hôm đó, Phát ngày nào cũng kè kè bên Minh 24/7. Không có chuyện gì quan trọng là anh sẽ bám riết lấy cậu mãi. Chỉ cần ở đâu có Bảo Minh là Nhật Phát có mặt ở đó. Nhưng cỏ thì phải diệt tận gốc, đi theo cậu thì chỉ là cách giải quyết nhất thời. Phát lại có một kế hoạch khác.[...]

"Ai là người trong số mấy người nghĩ ra cái trò hèn này?"_Anh dựa lưng vào tường, giọng nó có phần đáng sợ. Ánh mắt anh lạnh lùng nhìn về nhóm học sinh đang quỳ gối dưới đất, mấy cậu nam sinh trên mặt còn có mấy vết thương mới bị đánh.

"Tôi..là tôi, nhưng mà chúng tôi đã không làm gì cậu ấy mấy ngày nay rồi"

"Ra là cô"_Phát không đứng một chỗ nữa, anh tiến lại phía cô gái đang quỳ dưới đất trong số bọn họ, Phát gằn giọng, dùng tay bót lấy mặt cô ta.

"Lần này tôi chỉ cảnh cáo, nếu có lần sau thì kể cả con gái tôi cũng đánh"

"Còn động vào người yêu tôi một lần nào nữa là tôi không còn nhân từ như thế này đâu, rõ chưa?"_Phát nở nụ cười kỳ quái, nó khiến đám học sinh ấy rợn hết cả người. Anh đã làm gì họ thì không ai biết, nhưng theo anh nghĩ chúng đã sắp khóc đến nơi rồi.

"Chúng tôi biết rồi, sẽ đi xin lỗi cậu ấy"

Phát hài lòng rời đi, anh lấy trong túi một lọ cồn để rửa tay. Lúc nãy bóp mặt cô gái kia thật tởm, phấn trên mặt cô dính hết trên tay anh luôn rồi. Ngoài Bảo Minh ra thì những người khác anh rất hạn chế tiếp xúc da thịt, chỉ có cậu mới là ngoại lệ của anh thôi.

Từ xa bóng dáng nhỏ nhắn của Bảo Minh đã đứng chờ anh từ sẵn. Vẻ mặt Phát hớn hở hơn hẳn khi trông thấy cậu, vội vàng chạy đến.

"Su, bạn đợi tôi hả"

"Không đợi thì đi bộ về chắc, lười bỏ mẹ"_Cậu chờ anh nãy giờ nên cũng hơi cọc rồi, quay ra lại thấy anh vui vẻ như chẳng có chuyện gì làm cậu càng bực hơn.

"Thôi xin lỗi mà, tại tôi có chút việc"

"Lại lén lút sau lưng tôi đi với em nào chứ gì"

"Sao bạn nói vậy, oan quá"_Phát trở về trạng thái thường ngày, không đáng sợ như hồi nãy nữa mà vui vẻ nắm tay cậu.

"Về nhà thôi"

"Hả?? Về đâu cơ?"

"Về nhà của chúng ta"

Cậu kinh ngạc nhìn anh, mặc cho bản thân đang bị kéo đi, một tia hạnh phúc hiện lên trong mắt cậu. Để rồi tin tưởng giao phó chính mình cho anh. Thả mình vào thứ tình yêu ngọt ngào này.

Phát kéo cậu chạy đi, trên con đường trải ánh mặt trời yếu ớt của buổi xế chiều. Một lớn một nhỏ cầm tay nhau chạy về phía trước. Nơi mà chỉ có tôi và cậu. Nơi chỉ có hai ta...
——————————————
Cảm ơn sự góp ý của mn, t sẽ cải thiện và sửa chữa ạ٩(^‿^)۶
•21/11/2023_[1358từ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co