Review Du Thu
Tu chân liêu thiên quần, có nghĩa là box chat nói chuyện phiếm tu chân.
Cực phẩm tu chân đô thị.
Cực phẩm trong cực phẩm.
Main không hậu cung ngựa đực, hơn 800 chương mà chưa có bợn gái, không háo sắc, miễn dịch mị lực, có nguy cơ ế dài hạn, bằng vào tốc độ tu luyện mà còn chưa có bạn gái thì có khả năng vô sinh đoạn hậu :v
Tình tiết vượt qua tất cả suy nghĩ thông thường, không có vụ coi tập đầu biết tập cuối, mỗi chương đều khiến người xem dở khóc dở cười, đọc một chốc sốc một hồi.
Bạn Hàng này giống như có thù với tác giả, ngoài vụ buff tu luyện như hack game ra có thể thảm bao nhiêu chính là thảm bấy nhiêu. Thảm không nỡ nhìn, kiểu dở khóc dở cười.
Mô típ thường của tu chân là main gặp chuyện gì đó, sau đó tân tân khổ khổ tu luyện, sau đó thành danh, phong quang vô hạn, vô cùng ngầu lòi.
Còn cuốn này là sự ăn hành không ngừng của main và dàn nhân vật. Bất kể chính phụ, phản diện, đều xuất hiện để ăn hành, cố gắng để ăn hành, không ngừng phấn đấu để ăn hành. :v Cho dù ngầu lòi đến đâu, tác giả vẫn cho ăn hành.
Ví dụ như nhân vật Long Ma, tác giả dùng một đoạn hơi bị dài để tả con Rồng này lai lịch ra sao, mạnh mẽ thế nào, vô địch ra sao, tóm lại là "rất khó đối phó nha, phản diện đó nha".
Main phải mời đủ thứ viện trợ, căng dây thần kinh đợi tử chiến một trận với bạn ấy.
Sau đó một chương, bạn Long Ma này đi ra đường bị kiếm bay đâm cái ọt, chết queo. Để bạn main thành hòn vọng long :vNói chung, những ai sau khi nhảy xuống đều có một suy nghĩ: Nhân vật chính của cuốn này sao có thể là Tống Thư Hàng? Đây rõ ràng nên đổi tên thành "Bạch tiền bối và những người bạn". Bạch tiền bối hào quang muôn trượng, mị lực chói mắt tứ phương.Đánh giá: 120/100. Không đọc uổng nhân sinh.
Cực phẩm tu chân đô thị.
Cực phẩm trong cực phẩm.
Main không hậu cung ngựa đực, hơn 800 chương mà chưa có bợn gái, không háo sắc, miễn dịch mị lực, có nguy cơ ế dài hạn, bằng vào tốc độ tu luyện mà còn chưa có bạn gái thì có khả năng vô sinh đoạn hậu :v
Tình tiết vượt qua tất cả suy nghĩ thông thường, không có vụ coi tập đầu biết tập cuối, mỗi chương đều khiến người xem dở khóc dở cười, đọc một chốc sốc một hồi.
Bạn Hàng này giống như có thù với tác giả, ngoài vụ buff tu luyện như hack game ra có thể thảm bao nhiêu chính là thảm bấy nhiêu. Thảm không nỡ nhìn, kiểu dở khóc dở cười.
Mô típ thường của tu chân là main gặp chuyện gì đó, sau đó tân tân khổ khổ tu luyện, sau đó thành danh, phong quang vô hạn, vô cùng ngầu lòi.
Còn cuốn này là sự ăn hành không ngừng của main và dàn nhân vật. Bất kể chính phụ, phản diện, đều xuất hiện để ăn hành, cố gắng để ăn hành, không ngừng phấn đấu để ăn hành. :v Cho dù ngầu lòi đến đâu, tác giả vẫn cho ăn hành.
Ví dụ như nhân vật Long Ma, tác giả dùng một đoạn hơi bị dài để tả con Rồng này lai lịch ra sao, mạnh mẽ thế nào, vô địch ra sao, tóm lại là "rất khó đối phó nha, phản diện đó nha".
Main phải mời đủ thứ viện trợ, căng dây thần kinh đợi tử chiến một trận với bạn ấy.
Sau đó một chương, bạn Long Ma này đi ra đường bị kiếm bay đâm cái ọt, chết queo. Để bạn main thành hòn vọng long :vNói chung, những ai sau khi nhảy xuống đều có một suy nghĩ: Nhân vật chính của cuốn này sao có thể là Tống Thư Hàng? Đây rõ ràng nên đổi tên thành "Bạch tiền bối và những người bạn". Bạch tiền bối hào quang muôn trượng, mị lực chói mắt tứ phương.Đánh giá: 120/100. Không đọc uổng nhân sinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co