Ánh Trăng Dẫn Lối
Cuộc chiến đêm qua đã để lại những dấu vết không thể xóa nhòa. Cả nhóm tạm thời rút lui đến một căn nhà hoang gần biên giới, nơi họ có thể trốn tránh sự truy đuổi của Black Fang. Căn nhà lạnh lẽo và bụi bặm, nhưng với họ, đó là một thiên đường an toàn trong lúc này.Rhyder cẩn thận băng bó vết thương trên vai Đức Duy. Dù vết thương không sâu, nhưng sự đau nhói khiến Duy khẽ nhíu mày.“Đừng cử động nhiều,” Rhyder nói, giọng dịu dàng hơn thường lệ.“Tôi ổn mà, chỉ là vết xước nhỏ,” Duy đáp, ánh mắt nhìn Rhyder với vẻ trách móc. “Nhưng anh thì sao? Anh đã lao vào đỡ đạn cho tôi. Anh điên à?”“Nếu không làm thế, cậu có thể đã bị bắn trúng tim,” Rhyder trả lời, không chút do dự. “Tôi không thể để chuyện đó xảy ra.”Duy im lặng. Cậu biết Rhyder quan tâm đến mình, nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ rằng sự quan tâm đó lại mạnh mẽ đến mức Rhyder sẵn sàng mạo hiểm mạng sống.“Rhyder…”“Hửm?”“Cảm ơn anh.”Ánh mắt hai người giao nhau, không gian giữa họ như ngừng lại. Đức Duy cảm nhận được sự chân thành, nỗi lo lắng, và cả tình cảm mà Rhyder đang giấu kín.Ở góc khác của căn nhà, Song Luân đang kiểm tra lại súng đạn. Atus ngồi gần đó, ánh mắt không rời khỏi gã.“Cậu nhìn tôi làm gì?” Song Luân hỏi, không ngẩng lên.“Chỉ là… lần đầu tiên tôi thấy anh lo lắng cho ai đó,” Atus nói, giọng pha chút châm chọc.Song Luân khựng lại, đặt khẩu súng xuống. “Tôi lo cho tất cả mọi người, kể cả cậu.”“Vậy sao?” Atus mỉm cười. “Nhưng tôi không cần anh lo. Tôi có thể tự bảo vệ mình.”“Tôi biết,” Song Luân đáp, ánh mắt dịu lại. “Nhưng tôi vẫn muốn làm thế.”Atus nhìn Song Luân, lòng anh chợt trào lên một cảm giác ấm áp khó tả. Dù ngoài miệng luôn tỏ ra bất cần, anh biết rằng Song Luân đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc đời mình.---Đức Duy bước đến chỗ Hiếu, khuôn mặt cậu nghiêm nghị. “Bây giờ thì nói đi. Mã Đen thực sự là gì? Và tại sao Black Fang lại cố bảo vệ nó đến vậy?”Trần Minh Hiếu ngả người dựa vào tường, đôi mắt hắn ánh lên vẻ mệt mỏi nhưng không kém phần thách thức.“Mã Đen không chỉ là một tổ chức. Nó là một cỗ máy, một hệ thống có khả năng kiểm soát mọi thông tin, mọi dữ liệu trên thế giới này. Black Fang chỉ là một con rối trong tay kẻ điều khiển hệ thống đó.”“Vậy ai là kẻ điều khiển?” Rhyder hỏi, giọng sắc lạnh.“Hắn tự gọi mình là ‘Người Dệt Mạng.’ Không ai biết mặt hắn, nhưng mọi người đều biết sức mạnh của hắn,” Hiếu trả lời. “Hắn dùng Mã Đen để thao túng chính trị, kinh tế, và cả con người.”“Vậy tại sao mày phản bội hắn?” Song Luân xen vào.Hiếu khẽ cười, nhưng nụ cười ấy đầy cay đắng. “Bởi vì tao từng tin vào công lý, tin rằng mình có thể thay đổi thế giới. Nhưng cuối cùng, tao nhận ra rằng tất cả chỉ là một trò chơi quyền lực.”...“Chúng ta cần tiếp cận Người Dệt Mạng,” Rhyder nói, sau khi nghe xong lời khai.“Mày có điên không? Hắn là một bóng ma, không ai có thể tìm ra,” Hiếu phản đối.“Nhưng nếu không làm thế, mọi thứ chúng ta đang cố gắng sẽ trở nên vô nghĩa,” Đức Duy đáp, ánh mắt kiên quyết.“Mày biết cách tìm hắn. Chúng ta cần mày,” Rhyder nói, nhìn thẳng vào Hiếu.Mình Hiếu nhìn anh, đôi mắt hắn thoáng qua sự do dự. Hắn biết rằng một khi bước vào con đường này, hắn sẽ không còn lối thoát.“Được, nhưng tao có điều kiện,” Hiếu nói. “Nếu tao giúp tụi bây, tụi bây phải đảm bảo tao sẽ được tự do.”Rhyder im lặng trong giây lát, rồi gật đầu. “Chúng ta đồng ý.”---Khi mọi người đã yên vị nghỉ ngơi, Rhyder và Đức Duy lặng lẽ bước ra ngoài. Ánh trăng sáng soi rọi khuôn mặt họ, khiến không gian trở nên yên bình hơn bao giờ hết.“Cậu không nên tin Hiếu,” Rhyder nói, phá vỡ sự im lặng.“Tôi biết, nhưng đôi khi chúng ta phải liều lĩnh,” Duy đáp.Rhyder quay sang nhìn Duy, đôi mắt anh tràn đầy sự quan tâm. “Cậu luôn liều lĩnh như vậy sao?”“Chỉ khi có anh ở bên,” Duy khẽ cười, nhưng nụ cười ấy mang đầy sự chân thành.Rhyder cảm thấy tim mình đập nhanh hơn. Anh không giỏi trong việc bày tỏ cảm xúc, nhưng lần này, anh không thể kiềm chế.“Duy, tôi…”Trước khi anh kịp nói hết câu, Duy đã bước đến gần, đặt một tay lên vai anh.“Tôi biết, Rhyder.”Khoảnh khắc ấy, cả hai như bị cuốn vào một thế giới riêng, nơi không còn chiến tranh, không còn hiểm nguy, chỉ còn lại tình cảm chân thật mà họ dành cho nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co