Tối hôm đấy sau khi tắm rửa , cả hai đang ngồi ăn tối vừa ngắm nhìn cảnh thành phố về đêm , đúng là nơi nào cũng " đất chật người đông " , cái nhộn nhịp của nơi đây mang một vẻ rất khác biệt , không tấp nập đông đúc như ở sài thành , nơi đây có vẻ dễ chịu và thoải mái hơn rất nhiều , có lẽ đấy là do cái tĩnh lặng của biển về đêm đã làm dịu đi cái hối hả tấp nập ấy mất rồi . Ngắm nhìn cảnh đẹp như thế không khỏi khiến người ta phải xiêu lòng , ở nó có một thứ gì đó có thu hút Đức Duy vô cùng , cậu cứ nhìn ngắm mãi , say mê đến độ con tôm trên đôi đũa bỗng rơi ruống chén lúc nào không hay . Cậu đang nghĩ , nghĩ về những điều cậu đã phải trải qua , nghĩ về những gì mình phải chịu đựng , về những sự cố gắng để có thể tồn tại được trong cái cuộc sống khắc nghiệt này , nhưng cậu cũng thật may mắn khi ngoài gia đình , cậu lại có những người bạn , những người anh em cùng kề vai sát cát , đặc biệt nhất , cậu có được cả Quang Anh .- " Mày nhìn gì mà chăm chăm mãi vậy , ăn đi không thì nguội mất . "Giọng nói của Quang Anh đã giúp cậu quay trở về với thực tại , mà cũng phải , đây đâu phải là lúc nghĩ về mấy chuyện này , cứ tận hưởng kì nghĩ thôi , mày nghĩ nhiều quá rồi tôi ơi .- " À-a , đang nghĩ về một số thứ ấy mà , không phải gì to tác đâu , mày đừng để ý , hihi "-cậu gắp lại con tôm trong chén mà bỏ vào miệng .- " Tao để ý lần nào thấy cảnh đẹp mày cũng hay vậy lắm nha , hôm đi du thuyền cũng y chang , bộ có gì giấu tao hả " -Quang Anh nhướng mày .- " Mày cũng để ý nữa hả , kiểu thói quen của tao rồi , cứ nhìn thấy cảnh là tao lại nghĩ về mấy cái triết lí lung tung , cố rồi mà không có bỏ được "Quang Anh chỉ im lặng lắng nghe nó tâm sự , bởi cậu trước đó còn nghĩ nhiều hơn nó nữa , có thể xem như overthinking 24/7 , kể cả điều nhỏ nhặt nhất cũng có thể khiến cậu phải trằn trọc cả đêm , nhưng từ khi có thằng Đức Duy , thói quen ấy đã biến mất từ lúc nào không hay , bởi Đức Duy không cho cậu thời gian để nhớ đến những điều ấy . Ở bên nó cậu chỉ toàn có niềm vui , có thể ví nó như đường kẻ parabol , nhưng chỉ toàn chỉ số dương , cứ lên cao mãi như niềm vui không bao giờ vụt tắt .- " Mày mua công nhận nhiều thật đấy Duy , ăn mãi nãy giờ vẫn chưa hết , bụng tao no căng rồi ."- Đức Duy ban nãy đã gọi hơn 5 món , hẳn 8 con tôm càng xanh nữa chứ , Quang Anh đây đã ra sức can ngăn nhưng thật vô vọng .- " Tao cũng ăn hết nổi rồi , hay là......"-cậu nhìn thằng Quang Anh với cặp mắt đăm chiêu . - " Hả-a , bộ mày tính làm gì mờ ám à , thôi tao xin kiếu "-cậu cảm nhận được lần này nó cũng sẽ bày ra mấy trò không đâu cho mà xem . - " Hình như hai ông bà phòng kế bên về từ lâu rồi , hay là mình đem qua bên đó mời ăn giúp đi . "- " Nhưng mà-a , how to , đưa trực tiếp là tụi mình bị phát hiện mất ! "- " Mày khờ quá , chuyện gì khó có Captain boy lo " - nói rồi cậu chạy lại bàn viết lên tờ giấy note dòng chữ gì đấy đặt lên trên dĩa tôm rồi cùng Quang Anh ra đứng trước của phòng 503 .- " Giờ tao đặt dĩa tôm ở đây , mày bấm chuông rồi tao với mày bay về phòng lẹ nha . "- " Tao có tin được ở mày không đây , lỡ chết cả đám thì sao "- " Sao mày nhát quá zay , tao bảo là cứ yên tâm , bao an toàn "- " Rồi rồi , tao tin mày "-nói rồi cậu liền bấm chuông cửa , chưa đợi bên trong trả lời Đức Duy đã vội kéo cậu chạy về phòng mà đóng cửa vờ như chưa có chuyện gì , trong khi đó ở bên kia có người đã mở cửa bước ra .- " Cho hỏi ai vậy ạ , ủa , sao không có ai hết vậy ta " -hóa ra người mở cửa là Umie , nhưng thật quái lạ , người thì không thấy mà sao có mỗi dĩa tôm càng dưới sàn thế này . Thấy vậy em liền mang vào trong .- " Ai gõ cửa vậy em ? "- Đức Trí thấy em bước vào bèn hỏi .- " Em cũng không biết nữa , thấy người ta đặt dĩa này ở trước cửa thôi nè "-em giơ dĩa tôm càng ra . " Bên trên có tờ giấy note nè , để anh xem.... thân gửi anh DT và chị Umie , tụi em là fan hâm mộ của hai anh chị , lúc nãy bọn em thấy anh chị đang nghỉ dưỡng ở đây nên tụi em có chút quà tặng hai người . Mong " couple " của chúng em sẽ có một kì nghỉ thật vui , tụi em sẽ giữ bí mật về chuyện này nên anh chị khỏi lo , hihi "" Fan tặng hả , hai bé dễ thương quá ta , còn vẽ tụi mình ở phía sau nè "
-Umie dường như có vẻ rất vui .- " Hẳn 1 dĩa tôm càng là anh thấy hai đứa này cũng quý tụi mình phết đây , tiếc quá chưa kịp cảm ơn "- " Anh đặt trên bàn đi , để em chụp up lên face cảm ơn giúp cho , hai đứa kiểu gì cũng xem được thôi , hihi "Quay lại với bên hai cậu nhóc , sau một lúc chờ đợi cuối cùng Đức Duy cũng đã xem được tin của Umie mà không khỏi khoái chí .- " Xem nè Quang Anh , 2 người đó mà viết người tặng là hai đứa mình chắc sốc lắm đây , kkk "-cậu giơ điện thoại cho Quang Anh xem , có thể tưởng tượng khung cảnh tình cảm đó như này , nhưng người cầm điện thoại lại là Đức Duy :
Quang Anh cười tít mắt , thằng đầu đỏ này công nhận lắm chiêu trò thật , ở với nó quả không sai .- " Mà Quang Anh nè mấy cái ảnh sáng giờ mày airdrop qua cho tao đi , tao còn up face "- " Rồi ok "-cậu liền cầm điện thoại lên mà bắn ảnh qua cho nó . - " Sao tấm nào cũng đẹp hết ta , ok tao đăng tấm này , nhìn lại coi bộ cũng đẹp thật " -cậu chỉ vào bức ảnh Quang Anh bế cậu lúc sáng mà cười .- " Vậy thì tao chọn tấm này "- Quang Anh chỉ vào tấm ảnh bên chiếc khung trái tim mới chụp lúc tối .- " Chọn đẹp đấy , mà giờ đăng caption gì bây giờ ta "-cậu vắt óc suy nghĩ .
- Tao nghĩ ra câu này nè , mỗi đứa đăng một nửa :
" Biển xanh , cát trắng , nắng vàng
Yêu em , nồng thắm , rượu tình đắm say "
- " Quang Anh nhà ta nay văn vẻ dữ , vậy tao câu đầu còn mày câu cuối nha ku "-nói rồi cậu liền tức tốc cầm điện thoại lên mà đăng .
- " Đcm chờ tao đăng chung coi thằng đầu đỏ này "
- " Rồi , 2 3 đăng "-cả hai đều nhấn nút up cùng một lúc
Một lúc sau trên facebook đã tràn đầy comment bất ngờ khoái chí từ các bạn fan , anh em bạn bè vì dạo gần đây hai cậu nhóc này được tích cực đẩy thuyền rất nhiều mà , tất nhiên người bất ngờ nhất là DT và Umie nhà ta rồi , không dài dòng anh liền nhắn tin hỏi Quang Anh :
Nguyễn Ngọc Đức Trí
Anh DT
Quang Anh ơi có đó ko ?
Rhyder
Dạ vâng em đây
Có gì ko anh ?
Anh DT
Mày với thằng Captain đang ở Nha Trang hả , tại anh thấy quen quá .
Rhyder
À dạ tụi em có công việc nên ra đây
xíu sẵn nghỉ ở đây vài hôm luôn .
Anh DT
À vậy hả , vậy chơi vui nha , Captain hổm bảo với anh là nó muốn đi với em lắm á , thằng nhóc này thiệt tình .
Rhyder
Dạ vâng , mà sao anh hỏi em câu này vậy ạ , chẳng lẽ anh cũng đang.....
Anh DT
Co-ó đâu , chẳng-g qua là anh thấy
cảnh này nó quen quen thôi , mà thôi , anh đi ngủ đây , chúc hai đứa có tuần trăng mật thật hạnh phúc=))
(Rhyder đã thả mặt sad )
Ông DT đâu hề biết rằng Đức Duy đã nằm quan sát hết cuộc trò chuyện của ổng với Quang Anh đâu .
- " Cái ông DT này hết nói dối rồi còn bán đứng ae nữa chứ , đồ tồi "
- " Nó thích đi chơi với Quang Anh lắm phải không Đức Duy yêu dấu ? "-cậu quay sang cười còn thằng Đức Duy thì mặt đỏ hết cả lên .
- " Ừ thì-i thích được chưa , nói lắm thế , cho ăn đấm bây giờ "
Nay sao thằng này nó thật thà quá nhỉ , mà thôi kệ đi , đi ngủ thôi , mệt quá rồi . Nói rồi cậu đi đánh răng rồi lên giường , Đức Duy thấy thế cũng vào nhà tắm rồi phóng lên giường chung với cậu sau đó .
- " Giường này êm quá ha , hơn hẳn cái giường ở nhà "-quay sang nhìn Đức Duy thì trông mặt nó có vẻ lo lắng .
- " Sao vậy , bộ có chỗ nào không thoải mái hả " - cậu sờ má thằng Đức Duy .
- " Không phải , chỉ là tao sợ chỗ lạ nên không ngủ được thôi "-cậu nói khẽ vào tai Quang Anh .
Quang Anh nghe thấy thế liền ôm chặt cậu vào lòng , xoa xoa mái tóc đỏ mà nhẹ nhàng :
- " Sợ thì có Quang Anh đây lo , ta hứa sẽ bảo vệ công chúa đây thật chu đáo"
- " Hì hì , anh đây hoàng tử chứ không rảnh làm công chúa nhá "-Đức Duy giờ đây cũng đã yên tâm rồi , cậu úp mặt vào ngực Quang Anh rồi cả hai dần chìm vào giấc ngủ ngon .
Nhưng trong lúc hai bạn trẻ này đã say giấc nồng thì hình như bên phòng kế bên có lẽ đèn vẫn chưa hề tắt :
" Á-a , áaaaaaaaaaaaaaaa , lấy-y nó ra nhanh , áaa "
Liệu chuyện gì đang xảy ra trong căn phòng 503 mà giữa đêm Umie lại la hét thất thanh như thế ? Hãy cùng chờ đón vào chap tiếp theo , ahihi .