Say Nang Gia Su Cua Em Trai
Sáng này mình vẫn phải đi học, em gia sư tới chở mình như mọi ngày, và như mọi ngày mình nhận được tin nhắn lúc 4h30 sáng : ‘dậy đi, ngủ như heo’. …Giờ ra chơi mình nhờ thằng bạn người gốc bắc chở đi đặt bánh còn quà thì mình có 1 món quà từ lâu rồi, đó là món quà quan trọng mình mua từ lâu, 1 cái đồng hồ dành cho nữ. Mình nhìn tay em gia sư thì em chỉ đeo cái lắc nhỏ bên tay phải và ko có đồng hồ, mình mua cái đồng hồ này từ bữa mình qua nhà thằng bạn chơi về và đi cùng nó mua quà cho người yêu nó. Chiếc đồng hồ dây da màu nâu và theo mình thì rất đẹp, mình cũng đã tính là dành chiếc đồng hồ này tặng em gia sư vào ngày này. Mình trong lòng tràn đầy hi vọng đây là ngày đáng nhớ và vui vẻ , có thể bù lại phần nào những mệt nhọc tối thứ bảy và làm động lực cho con đường dài sau này.Mình chờ đợi sự bất ngờ từ em gia sư. Mình thấy hơi lạ là em cẩn thận thế mà chẳng lẽ 30 ngày yêu là ngày quan trọng em không nhận ra, em cứ tỏ ra bình thường lắm, chẳng có 1 dấu hiệu nào cho thấy em có nhớ tới ngày này. …Trưa em gia sư tới chở mình về nhà, nụ cười em luôn nở trên môi và trời thì nắng chang chang.-‘chiều em qua chở anh đi chơi nha’, mình nói với em, mình sẽ tranh thủ trước đó lấy bánh kem-‘ủa, sao hôm nay đi chơi?’, em hỏi, mình đang ôm em và xe em chạy chậm. Ngày nào còn được yêu thì còn được ôm em trong tay, em nói thế vậy là em đã quên mất ngày này rồi.-‘thì anh muốn đi chơi thôi mà’, mình nói đơn giản.-‘uhm, chiều mà mấy giờ?’, em hỏi mình, từ hôm qua tới hôm nay mình thấy em bớt đi cái nét tinh nghịch hẳn-‘1h30 đc ko?, mình đi tới chiều về’, mình nói-‘ohm, vậy 1h30 em qua nha, thấy em chiều anh ko?’, em hỏi mình-‘thì anh đau tay mà’, mình nói, nhại theo cái điệu của em. Tự mình cũng thấy ớn.-‘ọe, gớm, nhõng nhẽo quá, mà chiều mình đi đâu?’, em hỏi mình, mình thực ra cũng chỉ định đi quán nào đó hay đi ra cánh đồng chẳng hạn, tự bao giờ mình trở nên nghiện chỗ đó, nơi chỉ có mình và em gia sư. Bên cạnh nhau cùng gió và nắng. Nhưng bữa này chiều hay mưa lắm nên ra cánh đồng không tiện lắm. -‘đi rồi biết chứ’, mình nói với em ra chiều bí mật. -‘ohm, bí mật quá, chiều nhen heo’, em nói rồi cười giòn tan. Sau đó em chở mình về nhà.…Mình ăn cơm xong rồi chạy đi lấy bánh kem, về tới nhà lại thì cũng 1h hơn, mình đã chuẩn bị sẵn sàng cho buổi chiều nay, chỉ hi vọng trời đừng mưa. Nói về mình với mẹ mình, thì mọi thứ vẫn bình thường, chưa có biến động gì nhiều. Mẹ mình cũng thôi nhắc về con nhỏ Nhung trước mặt mình, mình nghĩ chắc mọi thứ cũng ổn, còn thằng D, sáng nay nó cũng nhắn cho mình vài tin nhắn trống. Mình ko nghĩ nhiều về nhiều nó dù mình có chút bất an về cái tin nhắn của nó, như hàm ý gì đó.Khoảng 1h20 thì mình đi xuống dưới sảnh, trước đó thì mẹ mình đã đi làm , mình ngồi ở bậc đá đợi em gia sư, tâm trạng mình rất rất thoải mái và vui vẻ. Em gia sư tới rất đúng giờ nên mình chẳng phải đợi lâu, mình nhìn thấy em từ xa và em gia sư mặc 1 cái đầm màu vàng chói. Vừa dừng xe là mình nhìn thấy em cười, và em có mang đàn guitar nữa, mình chợt thấy lòng mình như đc ai mở ra nên thấy bừng sáng. Tóc em gia sư được thắt bìm kiểu cọ gì đó đẹp lắm, nó bắt chéo và lọn tóc được bỏ 1 bên, mình đâu ngờ hôm nay em xinh thế, mình lại thấy cái kẹp nơ màu vàng cũng kẹp trên tóc. Trời nắng thế mà em không mặc áo khoác, em từng nói vì em là đàn bà nên em không sợ nắng. Nhớ lại cảm giác lúc đó, đó là 1 ngày trong xanh khi ấy mình và em gia sư chưa làm người yêu như bây giờ, em nói câu đó , tới tận bây giờ cảm giác trong mình về cái ngày đó vẫn còn như đang diễn ra, khi mình nghe em nói, nhìn em cười , khi mình nhói đau khi em buông lời về em nhẹ như gió. Từ ngày đó mình đã biết ở trong em là những khoảng không của tổn thương và những vết thương chưa ai từng cho cơ hội để lành. Mình chưa từng hối hận vì đã gặp em, yêu em, dù em có quá khứ hay dù mọi người đều nói những lời không hay về em, mình vẫn thấy là mình chắc hẳn ở kiếp trước đã làm nhiều việc lành nên kiếp này gặp em, cho cái cuộc sống của mình ko trở nên tẻ nhạt, cho tim mình ngập trong yêu thương. Để được những cảm giác đó, để được yêu điên cuồng như thế này hay tim thổn thức vì nhiều cảm xúc. Trong đời đâu dễ gặp được ng khiến ta say mê và điên cuồng-‘em đẹp ko mà nhìn dữ vậy?’, em nháy mắt tinh nghịch hỏi mình-‘đẹp’, mình cười đáp, công nhận em đẹp thật, cô nàng xinh đẹp đó là người mình yêu-‘anh tính đi đâu?’, em hỏi rồi cẩn thận đội nón cho mình, thực ra mình tự đội được nhưng em gia sư luôn dành phần, em nói em thích thế và nhờ cái thích của em nên ngày nào mình cũng nhìn thấy mặt em, rõ từng chi tiết.-‘mình đi quán nào đi’, mình nói, tay cầm bánh kem, còn món quà với lá thư thì mình để sẵn ở trong cặp.-‘bánh kem chi vậy?’, em cười hỏi mình, mình biết là em hỏi giả vờ, vì em gia sư mang đàn và mặc váy, em cũng đã chuẩn bị cho ngày này.-‘em biết còn hỏi hả?’, mình nói, rồi cười, em cũng cười rồi mình leo lên xe em ngồi. Mình có quán cà phê cũ, mình đi mới 1 lần vì quán đó ở khá xa dù rằng rất đẹp. Mình sẽ dẫn em tới quán đó, tụi mình sẽ leo lên sân thượng cao nhất, nhìn những cảnh vật xung quanh cùng với gió.Em và mình chạy thật xa để tới quán đó, trời thì nắng nhưng mình và em thấy mát rượi trong lòng. Hôm nay mình cũng bắt chước em hát câu hát em hay hát khi đi xe : “đường còn xa, con chó nó la con mèo, gâu gâu meo meo”. Chạy mãi cũng tới quán, quán này thuộc vùng ngoại ô thành phố, quán rộng và trang trí toàn cây với cây nên mát mẻ lắm. Mình và em gia sư nắm tay nhau đi lên tầng cao nhất của quán và nhìn cảnh vật xung quanh. Gió thổi mạnh nắng thì chen nhau len qua những tán cây tạo nên nhưng vệt màu vàng rất đẹp. Chắc tại yêu nên trong lúc ấy, mình thấy mọi thứ đều đẹp đến diệu kì, đến huyền ảo-‘sao anh kiếm đc hay vậy?’, em gia sư rất thích thú với quán này, em cười suốt và hỏi mình-‘hồi đó anh đi câu cá nên tìm đc chỗ này’, mình nói, quán này do đi câu cá với mấy thằng bạn ở gần đây nên biết.-‘ohm, nhìn đã quá hen’, em nói thích thú. Giờ mình mới để ý em gia sư mang giày bup1 bê màu đỏ và mang túi nhỏ cũng màu đỏ. Hai thứ ấy hợp với màu môi của emMình và em chọn cái bàn trong góc khuất sau chậu cây, nhìn ra phía trước là dải đất trống, nơi nắng và gió đang chơi đùa, những ngọn cỏ ngắn cũng tham gia, khung cảnh đẹp lắm, nó không phải là những cánh đồng trải dài, nó là khoảng trống màu xanh được bao bọc bởi những căn nhà gần đó, nhìn nó mình hình dung tới những khoảng bình yên trong tâm hồn của mỗi con người. Ai thực ra cũng khao khát được yêu thương, chỉ là thời bây giờ, người ta coi tình yêu không đơn thuần là yêu nữa, rất nhiều thứ làm họ phải nghĩ, phải lo và nơm nớp lo sợ bị gạt, sợ mình trở nên lụy tình. Làm tất cả cho 1 tình yêu tự trong tim ta muốn thế, đừng đắn đo thiệt hơn quá nhiều, vì sự đắn đo đó giết chết tình yêu của ta.…Chiếc bánh kem phủ sô cô la, em gia sư và mình nhiều lần đi ăn kem và chỉ chọn vị kem chocolate. Cả hai đều thích vị chocolate, mình mở cái bánh kem ra để lên bàn, em gia sư lấy tay che miệng, em suýt xoa khen đẹp-‘ngon quá anh ơi’, em làm điệu bộ nuốt nước miếng và liếm môi-‘đồ heo’, mình nói, nhìn em cười mình thấy hạnh phúc lắmMình lấy nến cắm lên, lúc nãy mua bánh kem mình đã xin cây nến số 8. Mình lấy cây nến cắm nằm ngang, em gia sư nhìn mình ngạc nhiên, mình quen em mới 1 tháng mà sao dùng nến số 8 mà cắm nằm ngang-‘ủa’, em hỏi, cây đàn nãy giờ em để kế bên em, mình và em ngồi lọt thỏm trong 2 cái ghế to. Rất êm.-‘yêu em đến vô cực, tình yêu mình sẽ đến vô cực’, mình nói quả quyết, nếu là trò chơi hay là gì thì mình cũng nên đóng góp 1 phần quyết định kết quả của trò chơi tình yêu này. Câu nói làm mắt em ngạc nhiên rồi chuyển sang hạnh phúc, em mở miệng cười. Nắng thì đang ghen tị với nụ cười đó-‘cám ơn anh’, em nói rồi nhìn chăm chú cái bánh kem, mình lấy điện thoại ra chup hình em với cái bánh kem, rồi tụi mình chụp tự sướng cùng nhau. Rất vui vẻ, vì cây đèn cầy được đặt nằm ngang nên mình chẳng thể đốt nến.-‘quán vắng quá anh, may ghê’, em gia sư nói, quả thực giờ trưa nên quán vắng và trời nóng thế này người ta có uống cà phê thì cũng muốn uống trong phòng máy lạnh.-‘đâu, anh mướn hết tầng này đó’, mình nói chém gió. Mình nói làm bộ dạng nghiêm tuc-‘thiệt àh?’, em hỏi mình cũng nghiêm túc lắm, có vẻ em ngạc nhiên, mình nghĩ mình gạt được em, đang thích thú.-‘tất nhiên’, mình nói hãnh diện, vừa nói dứt câu thì em cười sặc sụa, em cười chọc quê mình-‘nói xạo ko biết ngại, haha’, em cười, làm mình tẽn tò, nghĩ là gạt được em ai dè em gạt lại mình. Mình cũng cười, em nhìn lung linh lắm. Càng lung linh càng huyền ảo càng sợ mất nhauChẳng biết lúc mua bánh kem, ng ta quên để dao vào mà chỉ có mấy cái muỗng với cái dĩa bằng nhựa. Mình và em gia sư lấy muỗng múc ăn luôn. Lúc nãy em gia sư và mình đều chọn cà phê đen.-‘anh có này cho em’, mình nói khi chợt nhớ ra món quà và bức thư. Em gia sư vẫn ăn ngon lành nhưng nghe mình nói thế, em mở mắt ra thật to, chớp chớp hỏi-‘thiệt hả?’, em cười hoài, biết là làm anh rung động ko ? Mình nói thầm rồi mở cặp lấy món quà và lá thư cầm trên tay-‘đây là trái tim tinh thần của anh’, mình nói rồi đưa bức thư cho em, dặn em về nhà mới đọc, mình thích vậy với mình cũng hơi ngại nếu em đọc trước mặt mình. Lời lẽ hơi bị sến và mình ko thích em chọc quê mình. -‘còn đây là món quà anh tặng em, hi vọng nhìn đồng hồ em sẽ ko bị bỏ lỡ bất cứ việc gì’, mình nói chậm chạp, mình muốn hàm ý em hiểu là thời gian rất quan trọng và hi vọng em đừng phung phí nó và đánh mất thứ quan trọng trong cuộc đời. Mình nghĩ em vui, vì em cầm món quà đầy thích thú-‘em cũng có quà cho anh’, em nói rồi đặt món quà của mình xuống bàn, mình rất ngạc nhiên khi mình cũng có quà. Em nói và mở chiếc túi nhỏ của em ra, lôi ra món quà được gói rất đẹp trong giấy gói màu nâu và chiếc nơ màu trắng được cột cẩn thận. Mình nghĩ là em tự gói quà-‘nè, mở ra xem đi’, em nói với mình, lại mỉm cười. Mình và em cùng mở quà, mình mở chậm chạp món quà vì sợ nó rách. Điều ngạc nhiên là món quà em tặng mình cũng như món quà mình tặng em, em cũng tặng mình chiếc đồng hồ dây da màu đen hiệu casio. -‘tụi mình có thần giao cách cảm ha’, mình nói thì ngẫu nhiên lúc đó em gia sư cũng nói câu đó, tụi mình cười nhìn nhau đầy hạnh phúc“Cô gái ngồi ngay đây, trước mặt tôi là cô gái tôi yêu. Nụ cười cô ấy xua tan bóng tối trong tôi và dù có tan vỡ thành trăm ngàn mảnh , những mảnh vỡ của tôi cũng âm thầm yêu cô ấy,yêu đến lúc ko thể yêu nữa.”…-‘hôm nay em đàn anh nghe àh?’, mình hỏi em khi em và mình đang thấy hạnh phúc-‘không’, em lắc đầu cười nói, mình tò mò thế em mang đàn làm gì-‘thế mang đàn làm gì?’, mình hỏi em-‘mang nhìn cho nghệ sĩ, haha’, em nói rồi lại cười, rất vui rất thẳng thắng-‘haha, gớm’, mình cười nói, mình tin là em nói đùa-‘nói giỡn thui, hôm nay em đàn anh hát’, em nói,tới phiên mình lo lắng, mình chưa từng hát kiểu đó, cũng ko biết có biết hát vậy ko, phải hát đúng nhạc.-‘anh biết đâu’, mình nói với em, sao em không ngoan ngoãn hát cho mình nghe-‘im lặng, chuẩn bị hát’, em nói rồi lấy cây đàn ra rồi chạy lại chỗ anh nhân viên phục vụ nói gì đó, sau đó chút xíu thì tiếng nhạc trong quán được tắt, chắc cũng dễ vì trên tầng này có mình và em với 1 ông lớn tuổi ngồi góc kia. Em ôm cây đàn, em lướt nhẹ mấy ngón tay miết lên thân đàn một cách yêu thích như trân trọng lắm.-‘anh muốn hát bài gì?’, em hỏi mình, có vẻ cũng chờ đợi mình hát, chẳng lẽ em đàn giỏi tới mức bài nào cũng biết đánh.-‘đêm chơ vơ ha’, mình nói, chắc bài này mình thuộc nhất vì nó giống tâm trạng của mình với mấy nay mình đi học thuộc để đi off hát với mấy anh em.-‘uhm, để em coi cái nhạc nó ra sao’, em nói rồi mở điện thoại bật bài đó lên nghe rồi em tắt-‘được ùi đó, chuẩn bị nhe, nói vài lời đi T ế vợ’, em gia sư nói, ko quên chọc mình, cái tên T ế vợ lâu lắm mình mới được nghe lại. Mình có cảm giác như mình trở thành ca sĩ và run bần bật, thấy tâm trạng phấn khích và hồi hộp-‘bài này T đẹp trai gởi tặng..’, mình mới nói tới đó là em gia sư cười làm mình cũng cười theo-‘T đẹp trai gửi tặng Linh kute với lời nhắn là trong anh luôn luôn có chỗ dành cho em’, mình nói đầy cảm xúc, muốn nói nhiều hơn nữa nhưng thôi, -‘àh, anh yêu em’, mình nói, không thấy ngại ngùng, mình chỉ thấy yêu thương. Em gia sư nhìn mình cười, nhưng trong giây phút nhìn thẳng vào mắt em và mình thoáng thấy em buồn, nhưng mình nghĩ mình nghĩ lung tung. Mình cũng cười cùng em-‘hát nha’, em nói, mình gật đầu và em bắt đầu gảy đàn, em gảy sai nhạc nên gảy 2 lần sau mới bắt đầu đúng, mình cố gắng nhớ nhạc và hátKì thực là giọng mình bình thường, nhiều đoạn cao cao mình mất hơi nhưng do bài này tập nhiều lần nên cũng ko đến nỗi, dù mình hát ko đúng với phần đàn hay của em nhưng cũng tạm. Cứ hát mà nghĩ mình làm ca sĩ xong thấy sang trọng sao đâu, em gia sư phải nói là đàn hay lắm, mình cũng định nhờ em chỉ dạy đàn.-‘ca sĩ T ế vợ hát hay quá’, em vỗ tay khen, anh phục vụ với ông lớn tuổi ko biết có nhìn ko nhưng mình thấy ngại sao đâu.-‘anh mà, nói thừa quá’, mình nói thế, cố gắng lấy lại bình tĩnh, cũng vui vẻ lắm-‘tật nổ ko chừa mà’, em nói rồi cười tươiBuổi chiều này rất vui vẻ, mình và em trân trọng từng phút giây bên nhau, nói đủ thứ chuyện sau chuyển qua việc đặt tên con, em nói sau này em thích đặt tên con là Thiên Thanh nghĩa là trời xanh, mình thì chẳng biết thích tên gì vì chưa từng nghĩ tới chuyện đó. Con gái rất kì lạ là thế, nghĩ rất xa, hi vọng rồi đau khổ. …Mình quên mất mọi thứ, kể cả thằng D, 49 ngày và những đứa vo ve làm phiền mình và em gia sư, quên muộn phiền là cách tốt nhất khi ta chưa dẹp được nó…Tối hôm đó sau 1 ngày vui vẻ và đầy hạnh phúc, mình về đi dạy học, mọi chuyện vẫn ổn, tinh thần mình cũng thoải mái. Hiện tại là đối phó với mẹ, vì chưa tới lúc để nói chuyện, mình nghĩ mẹ mình cần vài ngày để nguôi ngoai
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co