Seulrene Vat Nang Ngay Xanh
Các cụ hay bảo: con gái lấy chồng như bát nước đổ đi. Nếu nhà bên ấy đã quan niệm thế thì sau này có chuyện đừng tìm vợ cô nữa! Nâng khuôn mặt lem nhem như mèo của nàng lên, Sáp Kỳ tranh thủ hôn một cái. Y rằng, mợ cả lại ngây ra nhìn cô chằm chằm, còn che môi nữa. Châu Hiền luống cuống đứng dậy muốn trốn liền bị cô cả gia trưởng kéo luôn vào lòng. Nàng ngồi trên đùi Sáp Kỳ, mặt mày hồng thấu. Sắc đỏ thẹn thùng lan tới tận mang tai. "Mợ định chạy đi đâu?""Tôi, tôi ra vườn hái rau... nấu cơm."Cô giữ nàng khư khư, chép miệng: "Nhà đầy người ra đấy, ai mượn mợ lúi húi dưới bếp cho nhọc.""Thì hôm qua cô bảo thèm canh cá dọc mùng, tôi mới tính nấu." Ra là muốn chiều cái bụng Sáp Kỳ.Cô cả nghe thế thì sung sướng cười híp cả mắt. Trông cái má cái môi kìa, sao mà yêu thế không biết!"Mợ lại gần đây tôi bảo cái này.""Vâng, tôi nghe."Xoay mặt Châu Hiền lại, Sáp Kỳ đặt lên môi nàng nụ hôn dịu dàng. Lần này không chỉ dừng lại ở những cái chạm nữa mà còn nhiều hơn thế.Cô mút mát bên ngoài, cắn nhẹ môi dưới buộc Châu Hiền hé miệng để mình tiến vào trong. Đầu lưỡi vừa chạm nhau, nàng liền giật nảy muốn tách ra nhưng Sáp Kỳ nhanh hơn một bước, giữ lấy cái gáy trắng nõn. Châu Hiền nín thở, nhắm tịt mắt. Bờ mi dài khẽ run. Đầu ngón tay co quắp khi Sáp Kỳ quấn lấy chiếc lưỡi rụt rè của nàng kéo ra ngoài, cùng nhau khiêu vũ trên nền nhạc jazz lãng mạn. "Ngốc quá!" Sáp Kỳ tựa vào trán Châu Hiền, lắng nghe tiếng nàng vội vàng hít thở."Ai đời lại nín thở thế bao giờ?"Môi nàng đỏ au, bóng ướt mềm mịn. Sáp Kỳ mới hôn có một cái sao đã thèm cho được. Kéo tay Châu Hiền quàng qua cổ mình, bỏ ngoài tai nàng ỉ ôi xin cô đừng như thế, Sáp Kỳ thẳng thừng chiếm lấy phiến môi thơm ngọt một lần nữa."Ưm.."Âm thanh thẹn thùng rơi vào tai làm Châu Hiền chỉ muốn trốn đi thật nhanh. Nhưng cô cả không cho nàng chạy, còn đỡ nàng nằm xuống phản rồi đè lên, hôn tới khi cả hai cùng mơ màng.
*
*
*
*
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co