Truyen3h.Co

Snh48 Team Sii Hanh Phuc Hay Kho Dau

Cuối cùng cũng đã đến buổi tốt nghiệp, em lo lắng lắm nên cứ ở phía sau tập mãi, sự căn thẳng hiện rõ trên khuông mặt em, cho dù tôi có cố trấn an cỡ nào em cũng không thể nào thả lõng được. Nhưng hôm nay không thể phũ nhận một điều là em rất xinh đẹp, chiếc váy trắng đó hợp với em một cách kì lạ, nếu có thêm một đôi cánh ở đằng sau, tôi cũng sẽ nghĩ em là một thiên thần hạ phàm, rơi vào trái tim nhỏ bé của tôi. Chỉ cần hôm nay em được giám đốc âm nhạc để í, thì em sẽ có một bước đệm rất lớn đến giấc mộng của mình, Trương Ngữ Cách chị tin em làm được

-" em bĩnh tĩnh đi, sắp đến chúng ta rồi"

-" em lo lắng quá, Tiểu Khổng chúng ta sẽ làm tốt phải không"

-" phải sẽ làm tốt, em đừng căn thẳng là được rồi"

-" tiếp theo đây xin mời Khổng Tiếu Ngâm và Trương Ngữ Cách sẽ mang đến cho chúng ta ca khúc may mắn nhỏ, mời mọi người cho một tràng vỗ tay" tiếp MC ở ngoài giới thiệu tiết mục của chúng tôi

-" tới chúng ta rồi cố lên"

-" hảo"

Em đứng dưới ánh đèn sân khấu, tay nắm rất chặc cái mic, tôi ấn dài phím đàn ra hiệu cho em bình tĩnh, em cũng hiểu rõ ám hiệu từ trước giờ của chúng tôi nên gật đầu hiểu

Tôi châm rải lướt từng phím đàn, giọng hát em vang lên một cách trong trẽo như giọi nắng sớm mai vậy, thuần khiết đến nỗi làm rung động trái tim người nghe, chắc có lẽ tiếng hât và giọng nói của em, là thứ mà 3 năm qua tôi được nghe nhiều nhất, cũng là thứ mà 3 năm qua tôi say mê nhất

Kết thúc bài hát, mọi người ở dưới ai cũng vỗ tay rất lớn, vị giám đốc âm nhạc kia cũng gật đầu mỉm cười với em, tôi nghĩ tương lai của em sẽ rất sáng lạng

-" cô bé" vị giám đốc âm nhạc kia có lẽ thật sự đã bị giọng hát của em thu hút nên mới vào trong tim em

-" dạ"

-" tôi lúc nảy có nghe em hát, thực sự rất hay không biết em có muốn hợp tác cùng công ty đào tạo của chúng tôi không" ông ta nói rồi lấy tấm danh thiếp từ trong túi áo ra đưa cho em

-" ông thật sự muốn tôi hợp tác cùng công ty ông à"

-" phải"

-" hảo, vậy thì tốt quá"

-" được, vậy tôi sẽ liên lạc cho em sao"

-" dạ được"

-" tạm biệt"

-" tạm biệt" ông ta rời đi, em vui đến nỗi ôm chầm lấy tôi

-" Tiểu khổng chị thấy không, em thành công rồi"

-" chị đã nói em rất giỏi mà"
.
.
.
.
.
.
Một tuần sau buổi lễ tốt nghiệp đó em đã là thực tập sinh cho công ty ông ta, nhớ trước đó một ngày chúng tôi có cùng nhau đi uống, cả hai rất vui vẻ mà nói lại mấy chuyện xa lắc xa lơ, rồi sau đó tôi hôn em, không biết là do có rựu trong người hay do tôi muốn làm như vậy, nhưng em không chóng cự còn đáp lại tôi, còn nhớ mấy câu sau cùng mà chúng tôi nói

-" Tako chị thích em"

-" chị là thật tâm sao" em ấy có chút bối rối, tôi cũng nhìn ra được

-" đúng, nhưng em không cần khó xử, vì chị muốn trước khi em đi nói ra hết những điều mình muốn nói, để sau này không cần hối hận, em cũng không cần phải đáp lại, chỉ cần sống thật tốt là được rồi" Tôi nói ra thật sự không cầu mông em ấy cảm động mà đáp lại, chỉ để cho em ấy trong cuộc sống đen tối sau này, khi muốn từ bỏ bản thân, thì nhớ đến trên thế giới này có người rất thích mình, quan tâm đến mình, có lẽ đây là sự dịu dàng lớn nhất mà một người như tôi có thể cho em ấy, cầu mong em ấy hạnh phúc là điều mà 3 năm qua tôi vẫn làm

Em im lặng rất lâu, có lẽ một chút phản ứng là điều rất khó với em lúc này-" Khổng Tiếu Ngâm, 3 năm qua là khoảng thời gian có lẽ đối với kẻ cô độc như em có chị bầu bạn là điều vui vẻ nhất, em nghĩ không riêng gì chị có cảm giác này, em cũng có mà có rất lâu nữa là khác, nhưng bây giờ là bước đầu tiên trong giấc mộng của em, em không thể từ bỏ như vậy được"

Tôi thật cảm thấy may mắn khi em không từ chối-" chị có thể chờ, đến lúc em cảm thấy đã hoàn thành được giấc mộng của mình rồi, thì chúng ta bắt đầu, quan trọng em có cho chị được chờ em hay không thôi"

-" sẽ rất thiệt thồi cho chị đó"

-" chị không ngại"

-" cảm ơn chị rất nhiều"
.
.
.
.
.
.
.
.
Mùa hè năm đó chúng tôi đã khẳng định được tình cảm của mình dành cho nhau là gì. Em làm thật tập sinh một năm rưỡi rồi cũng đã đến lúc Debut, cùng với dài thành viên khác, tạo ra một nhóm 7senses, vì công ty chủ quản của em khá có tiếng, nên khi tin tức công ty sẽ cho ra một nhóm nữ mới cũng khá được quan tâm

Một năm rưỡi qua khi em làm thật tập sinh chúng tôi rất ít gặp mặt, nhưng mỗi ngày điều có nhắn tin, chia sẽ với nhau rất nhiều chuyện, vì công ty chủ quản khá nghiêm, nên mỗi khi em nhớ tôi thì điều chờ đến khuya khi mọi người ngủ hết, rồi hẹn tôi ra công viên hay một nơi vắng vẻ nào đó gặp mặt. Tôi thì sau khi em vào công ty đó, tôi cũng cố gắn rèn luyện bản thân mình, cố gắn học hỏi những thứ mới để có thể tiến bộ hơn

-" các em hôm nay sẽ được gặp nhà sản xuất cho bài hát Debut của 7sensen"

-" thật sau thầy"

-" đúng, bây giờ thì hãy chào đón nhạc sỹ trẻ được công ty tìm về, Khổng Tiếu Ngâm"

Tôi đi vào với ánh mắt hào hứng của mọi người và xen lẫn ánh mắt ngạc nhiên của em

-" sinh chào các thành viên, tôi sẽ là người sáng tác bài hát cho 7senses các bạn, tôi là Khổng Tiếu Ngâm"

-" chào lão sư" bên dưới ai cùng gật đầu chào hỏi tôi

-" bây giờ sẽ cho mọi người nghe thử bài hát Debut, và phân chia phần bài hát cho mọi người nhá"

-" hảo"

Cả buổi thua âm rồi tập hát thử, em cứ nhìn tôi mãi, tôi biết em đang muốn hỏi gì, nên tôi giả bộ lơ em đi

Sau khi tập xong mọi người rời khỏi phòng thu về kí túc xá nghĩ ngơi, chỉ có mình tôi ở lại xem có gì sai xót không

Em bước vào đặt ly cafe mới mua lên bàn tôi-" Tiểu Khổng chị thật giỏi gạt người"

-" chị gạt ai chứ"

-" tại sao không nói cho em biết chị sẽ sáng tác nhạc cho tụi em chứ"

-"muốn làm em bất ngờ a~~" tôi hình như nói sai điều gì, đôi mắt em chợt đỏ nước mắt cũng đã rơi-" em sao vậy"

Em bỗng ôm tôi rồi bật khóc-" chị không phải nói ước nguyện của mình là ca sỹ sao, tại sao bây giờ lại sáng tác nhạc, có phải vì em không"

-" đừng khóc mà, em không phải nói chị sáng tác rất hay sao, còn muốn chị sau này sáng tác cho em hát nữa, chị đã giữ lời hứa thật hiện rồi nè"

-" chị đừng vì em mà thay đổi í nguyện của mình mà, em không đáng đâu"

-" cái gì mà không đáng chứ, chị bây giờ không làm ca sỹ thì cũng là nhạc sỹ, cũng là làm nghệ thuật thôi, không sao đâu"

-" chị thật sự vui sao"

-" đúng chị rất vui, em đừng khóc nữa, cố gắn chờ ngày Debut đi"

-" hảo"

Tình yêu vốn là không công bằng, một người trọn vẹn còn một người phải hy sinh, tôi chấp nhận mình là người hy sinh, vì chỉ khi em ấy cười đó mới được gọi là trọn ven với tôi
.
.
.
.
.
.

Ngày 7senses ra mắt với bài hát của tôi thật sự đã nhận được sự chú í rất lớn, truyền thông cũng đã để í và dành tặng nhiều bài báo cho nhóm, tối hôm đó cả nhóm ăn mừng rồi em gọi cho tôi

-" alo Tako"

-" Tiểu Khổng chị đã đọc báo chưa, bọn em được khen gợi là nhóm tân binh có tố chất đó, cũng nhờ bài hát của chị"

-" chị đọc rồi, liên quan gì đến chị, do các em giỏi thôi"

-" bây giờ chị ở đâu mình gặp nhau đi"

-" được chị cũng muốn cho em xem thứ này"

-" hảo, vậy chị qua kí túc xá đón em đi"

-" được"

Tôi đến đón rồi đưa em đi đến một nơi mà nữa năm nay tôi đã tốn công chuẩn bị cho em và tôi

-" chị mới mua nhà sao" em bước vào rồi đi tham quan, có lẽ em sẽ không quá ấn tượng với cách bày trí thô sơ của tôi

-" đúng vậy, nơi này cũng không quá xa với kí túc xá của em, với lại rất yên tĩnh sẽ không dễ bị dòm ngó"

-" mà chị muốn ở gần em à"

-" không là chị muốn hai đứa mình ở gần nhau"

-"là sao chứ"

-" trước đây gặp mặt điều là đợi đến đêm khuya, bây giờ có căn nhà này rồi thì em muốn gặp mặt chị lúc nào cũng được, hay mệt mỗi cần một nơi nghĩ ngơi cũng có thể đến đây, chị luôn ở đây 24/24 chờ em"

-" chị tại sao lại làm nhiều việt cho em như vậy chứ, chị đã vì em không làm ca sỹ là điều em cảm thấy ấy náy nhất rồi, bây giờ còn mua căn nhà này nữa, em cảm thấy có lỗi lắm đó"

-" vậy thì hãy cố gắn làm một ca sỹ thật tốt đi rồi báo đáp chị"

------------------------------------------------------
Chap này hơi dỡ mong mọi người thông cảm❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co