Truyen3h.Co

7 - Bị liếm đến lên đỉnh phun nướt, cắm cặc ngủ, tỉnh dậy lại làm


Râu cằm lún phún cọ xát vào lỗ bướm, Lục Dục Hằng liếm đến nghiện, đầu lưỡi liều mạng đâm sâu vào trong thịt lồn, làm Thẩm Thư Chí không khỏi run rẩy: "Ư um!!... Dục Hằng... Đầu lưỡi ưm a... Đầu lưỡi chậm một chút... Lồn dâm bị liếm phát nứng ưm ưm..."

Lục Dục Hằng há to mồm vùi vào giữa hai mép bím, nước dâm chảy ra bị hắn bú hết từng ngụm từng ngụm, có đôi khi nước chảy chậm quá, hắn còn hút mạnh vài cái, như là muốn hút đi cả linh hồn của Thẩm Thư Chí ra khỏi nơi lầy lội này.

Thẩm Thư Chí vô thức mà cọ vào ghế sô pha, chân càng lúc càng giang rộng ra, tư thế càng ngày càng dâm đãng: "Dục... Dục Hằng... bướm ngứa quá... Sâu thêm chút nữa a a ưm ưm ưm a! Chính, chính là như vậy... rất thích... rất thích bị anh liếm..."

Anh chảy rất nhiều nước, nước dâm trơn trợt chảy lên mặt Lục Dục Hằng, ánh lên vẻ sắc tình.

Đó là nước dâm của anh, tựa như dấu vết để lại trên người Lục Dục Hằng.

Anh vẫn luôn muốn Lục Dục Hằng để lại dấu vết trên người mình, lại không nghĩ mình sẽ để lại trên người hắn bất cứ thứ gì.

Dù sao người này đã là của anh, anh có quá đáng thế nào cũng được.

"Ưm a a!... Dục Hằng... Dục Hằng..." Anh dâm đãng mà rên lên tên của Lục Dục Hằng, nửa người trên đè lên sô pha, đôi tay còn dùng sức banh rộng lỗ bướm ướt nước chủ động nuốt lấy đầu lưỡi.

Đầu lưỡi Lục Dục Hằng cực kì linh hoạt, không ngừng đổi góc độ liếm láp miệng bướm, nhưng không đủ, hắn còn muốn nhiều hơn.

"Dục Hằng... Dục Hằng... Đàn anh a a a!!!"

Lục Dục Hằng đột nhiên cực kì kích động, xem ra là bị tiếng xưng hô đàn anh này kích thích.

Hắn vùi đầu vào giữa môi lồn điên cuồng quấy đầu lưỡi, khuấy đều bên trong thịt lồn, Thẩm Thư Chí nắm chặt sô pha cả người căng ra, run rẩy bị liếm đến lên đỉnh: "A a a a a a!!! Đàn anh! Dục Hằng!"

Anh vừa cao trào, vừa hạ eo xuống nhét cả lồn vào miệng Lục Dục Hằng, Lục Dục Hằng cũng hung hăng nắm lấy eo anh ấn chặt xuống miệng mình.

Tiếng rên rỉ mất khống chế đầy dâm mĩ hòa vào tiếng nước dính nhớp kịch liệt, Thẩm Thư Chí run rẩy phát ra tiếng nức nở, anh vừa muốn nhiều hơn, vừa sợ hãi trước dục vọng mãnh liệt. Bị khoái cảm bén nhọn buộc phải lùi lại, nhưng lại bị Lục Dục Hằng giữ chặt không còn đường thoát, không khỏi lên đỉnh một lần nữa, phun ra một bãi nước dâm ướt đẫm cả quần lót.

Người anh mềm như bông, đầu lưỡi Lục Dục Hằng đã rút ra, anh vẫn còn kẹp chặt chân vặn eo trong vô thức. Mép lồn múp míp nhiều nước đã chuyển sang màu đỏ chín mọng, lỗ nhỏ ở giữa nhỏ nước, quần lót sũng nước kéo thành sợi tơ sền sệt nhỏ giọt xuống bụng Lục Dục Hằng.

Lúc này con cặc khủng đã nhắm ngay lỗ lồn, Thẩm Thư Chí xoay gương mặt đã ửng đỏ nhìn thoáng qua, hơi thở dồn dập.

Thật muốn thứ xấu xa này cắm vào trong, cọ xát mỗi tấc thịt của anh, hung ác đâm mở miệng tử cung của anh. Anh sẽ mút chặt cán của nó, làm quy đầu khoá tử cung lại, làm nó quấy loạn bên trong cơ thể anh, cuối cùng cùng nhau cao trào.

"Ư... Dục Hằng... Tiến vào... Đâm vào đi... Lồn dâm ngứa quá... Mau đâm vào đi..."

Lục Dục Hằng kéo quần lót anh qua một bên, lộ ra lồn non ướt đẫm, hắn nhìn vào chằm chằm như một con dã thú hung ác: "Tự mình ăn đi!"

Thẩm Thư Chí run tay đỡ lấy thân cặc xấu xí kia nhắm ngay lỗ bướm, sau đó dùng sức banh rộng hai mép thịt ra, thân cặc vừa thô vừa dài, lại đi vào rất thuận lợi, đầu cặc đâm xuyên qua mép lồn, căng môi lồn thành cái lỗ tròn, sau đó còn tàn nhẫn đâm vào thật mạnh, trực tiếp xông vào tử cung, cực kỳ giống cướp cạn.

Thẩm Thư Chí tựa như thống khổ rên thành tiếng, sau khi cơn run rẩy qua đi, anh cong eo dán chặt vào háng Lục Dục Hằng, làm con cặc dữ tợn kia càng địt sâu vào không có khẽ hở.

"A a a a a a Lồn dâm! Lồn dâm bị địt vào tử cung! Dục Hằng! Dục Hằng mau địt em đi! Ưm ưm ưm ưm ưm a a a ưm ưm!"

"Đĩ dâm thích địt mạnh như vậy đúng không? Có phải muốn bị địt nát lồn!"

Thẩm Thư Chí bám vào sau lưng hắn, để lại những vết cào xinh đẹp: "Ư ư ư a ưm ưm ưm ưm! Đúng... Đúng vậy! Đúng là thích bị anh địt nát a a a a a a a a a a a a!!!"

Thẩm Thư Chí bị nắc dồn dập không ngừng rên lên từng tiếng, bướm dâm đang ngậm cặc như được ăn một bữa yến tiệc mỹ vị nhất, không ngừng cố gắng liều mạng hùa theo từng cú thúc của Lục Dục Hằng.

Nước dâm bị đánh thành bọt biển, lồn non no căng, khoái cảm không ngừng tích tụ, Thẩm Thư Chí đã mẫn cảm đến mức chỉ bị dập vài cái đã phun nước, mỗi một tiếng rên rỉ đều lộ ra sự quyến rũ khó tả.

Tiếng rên rỉ vì cam tâm tình nguyện bị cắm vào trong cơ thể, phát ra từng hơi thở dốc đứt quãng, vừa nghe đã biết bị địt quá sung sướng chịu không nổi. Toàn bộ, toàn bộ đều là minh chứng Thẩm Thư Chí hoàn toàn mở rộng cửa lòng chấp nhận hắn.

Lục Dục Hằng từ ba năm trước đã rất sợ, sợ Thẩm Thư Chí nhìn thấu bản chất của hắn vốn không phải tốt lành gì, nhưng hiện tại hắn đã biết, Thẩm Thư Chí vẫn luôn yêu con người thật của hắn, cho nên hắn cũng dần dần lớn mật.

Tỷ như hiện tại, hắn hung ác thúc cặc đùa bỡn lồn dâm non mềm, nghe âm thanh dâm mĩ vang lên, khoé miệng nhếch lên ý cười xấu xa, lại dùng sức không ngừng địt mạnh, làm lồn non run lên như đang khóc nức nở.

Thẩm Thư Chí đã dần quen với cách làm tình hung bạo của hắn, thậm chí còn thích hắn càng lúc càng hung bạo như thế. Ngay từ lúc đầu anh đã biết, Lục Dục Hằng là một con sói hung ác, ăn thịt mới chính là cách hắn sinh tồn.

Chủ động đưa môi đến bên miệng Lục Dục Hằng, vươn đầu lưỡi ra, ngay lập tức bị Lục Dục Hằng ngậm vào trong miệng mút hôn, đầu lưỡi ướt đẫm cùng nhau quấy loạn, phối hợp với khoái cảm dưới thân, chỉ cảm thấy chạm tới cực lạc.

Bắp đùi trắng nõn của Thẩm Thư Chí đã bị dập thành từng mảnh ửng đỏ, bị đẩy qua một bên lộ ra bướm dâm đang bị địt, làm nổi bật bộ dáng lung lay sắp đổ vì không chịu nổi lúc này của Thẩm Thư Chí, tựa như đang bị hiếp dâm.

Có điều đây lại là anh tự nguyện.

Lưu luyến như tơ, anh ôm chặt Lục Dục Hằng, tình mê mà thở hổn hển: "Đàn anh... hung bạo thêm một chút ưm ưm ưm... cũng có thể..."

Lục Dục Hằng mạnh mẽ xoa bóp cánh mông mượt mà đầy đặn của anh, giọng nói mang đầy hơi thở hổn hển gợi cảm: "Đây là em tự nói!"

Hắn cắm bốn ngón tay vào lỗ sau, mạnh bạo thọc vào rút ra quấy loạn: "Thư Chí, nâng mông cao lên chút nữa!"

Thẩm Thư Chí mặc hắn cần hắn cứ lấy, dùng lồn dâm hầu hạ cặc bự vô cùng thoả mãn.

Tới 10 giờ tối, Thẩm Thư Chí đã xụi lơ trên thảm, giương đùi chịu từng cái nắc, miệng lồn và rãnh mông dính đầy tinh dịch.

"Tha... ưn..." Chất giọng khàn khàn vô lực đã không thể phát ra tiếng rên dâm mê hoặc quyến rũ được nữa, nhưng vẫn có hương vị rất khác.

Lục Dục Hằng giúp anh xoa xoa bụng nhỏ căng trướng, phun ra một luồng tinh đặc, lại đâm vào sờ sờ trong lỗ đít đang ăn cặc: "Dâm đến như vậy, bắt tôi dừng thế nào được?"

Thẩm Thư Chí bắt lấy cánh tay hắn, lắc nhẹ: "Xin... xin anh... Đàn anh... Anh ơi..."

Tiếng kêu của anh làm trong lòng Lục Dục Hằng nóng rực, hắn đè anh xuống lại đụ thêm hai tiếng nữa, lúc này Thẩm Thư Chí thật sự không nói ra thêm một câu nào, chỉ có thể vừa chảy nước mắt vừa phát run.

Quả nhiên, không thể kích thích đàn ông, một khi kích thích quá mức, người chịu thiệt chính là mình.

Lục Dục Hằng rút cặc ra ôn anh vào phòng tắm tắm rửa, lồn chảy tinh dọc suốt một đường đi, cực kì dâm tiện. Tắm xong Lục Dục Hằng lại ôm anh quay về giường, đắp chăn đàng hoàng.

Thẩm Thư Chí rốt cuộc mới thở phào nhẹ nhõm, dư vị của khoái cảm vẫn còn, làm anh không thể không nghĩ tới nó, anh chủ động chui vào ngực Lục Dục Hằng, cắm cặc bự vào trong lỗ dâm: "Ư..."

Anh đã muốn làm vậy từ lâu, cắm cặc Lục Dục Hằng ngủ cực kì an tâm.

Lục Dục Hằng hít một hơi khí lạnh, thân cặc nảy thình thịch dần cứng lên, nhưng rốt cuộc vẫn không làm nữa, tương lai còn dài. hắn hiểu rõ đạo lý này, có điều yêu tinh quyến rũ này vẫn phải trừng phạt.

Hôm sau, Thẩm Thư Chí vừa tỉnh dậy đã gọi cho đạo diễn Triệu và Đỗ Trà giải thích nguyên do, tuy rằng có chút xấu hổ, nhưng tốt xấu gì vẫn xem như tu thành chính quả.

Đỗ Trà im lặng một lúc lây, cuối cùng cũng chúc phúc anh tương lai thuận lợi.

Cuối cùng anh gọi điện cho tiểu Ngô, tiểu Ngô nói công ty đã chuẩn bị một buổi họp báo vào ngày mai. Dù sao luôn có người không tin, nghệ sĩ trong công ty cũng bị ảnh hưởng, nếu không làm sáng tỏ chuyện này, sẽ có người lợi dụng để vu khống.

Thẩm Thư Chí cũng biết những bí mật mặt tối trong giới, danh tiếng đã bị tổn hại rất khó để lấy lại, anh đương nhiên không muốn loại chuyện này xảy ra.

Lục Dục Hằng không nhẹ không nặng mát xa vòng eo bủn rủn của anh: "Không cần lo, tôi đã cho người sắp xếp rồi, cho dù không họp báo cũng sẽ không có những lời khó nghe nào truyền đến tai chúng ta."

Kể cả người âm mưu huỷ hoại Thẩm Thư Chí, hắn sẽ làm gã trả giá.

Thẩm Thư Chí thích ý duỗi người trong lòng ngực hắn, làm động đến thân cặc trong lỗ dâm, làm anh sướng râm ran: "Ư~"

Quá sướng, thế mà quên mất con cặc Lục Dục Hằng vẫn còn cắm trong người, lúc nãy còn giữ nguyên tư thế này gọi điện cho Đỗ Trà, cũng không biết bọn họ có nghe ra cái gì bất thường không.

Lục Dục Hằng nhẹ nhàng đưa đẩy vài cái, cặc bự sống lại mang theo tiếng nước nhóp nhép: "Đã cắm cả tối qua, giờ tính sao đây?"

Thẩm Thư Chí hít sâu một cái, nhớ lại bản thân dâm đãng tối qua, cuối cùng còn chủ động nhét con cặc xấu xí cào trong cơ thể mình, đỏ mặt làm nũng ôm cổ Lục Dục Hằng: "Anh cũng sướng mà, còn muốn tính sổ à ~"

Lục Dục Hằng vuốt ve eo anh, ái muội nói nhỏ: "Em cứ quyến rũ tôi như vậy, tôi đã nhịn đói ba năm rồi, em nỡ không cho tôi ăn tận hứng sao ~"

Thẩm Thư Chí cười khẽ một tiếng, dùng chất giọng khàn khàn vô lực mang theo ý quyến rũ nói bên tai hắn: "Cho anh đụ hai ngày, anh cũng không sợ hư thận sao?"

Lục Dục Hằng buồn cười một tiếng, đè mông anh dán chặt vào háng mình, cặc bự hoàn toàn thức tỉnh tuy rằng thong thả, nhưng mỗi một lúc lại càng nắc nhanh hơn: "Lo lắng chuyện này, không bằng lo làm sao chứa thứ tôi bắn vào đi đóng phim đi, đến lúc đó trong đoàn phim ai cũng biết tôi đã làm với em rồi, em nói xem bọn họ có phát giác em kẹp tinh dịch hay không?

Thẩm Thư Chí ghé sát vào người hắn, bị cặc địt đến co rút cũng không mảy may phản kháng: "Ưm! Sao anh hư quá vậy... còn muốn cho em kẹp tinh đi đóng phim a ưm!!"

Trong mắt Lục Dục Hằng hiện lên nét điên cuồng, không lúc nào hắn không muốn làm mọi người biết, Thẩm Thư Chí là người của hắn: "Vậy em đồng ý không? Em có đồng ý để cho mọi người biết em bị tôi làm, bị tôi hôn, bị tôi ôm vào lòng rót đầy tinh hay không!"

Được gia giáo hơn hai mươi năm làm hắn học được cách tôn trọng, cũng không cho phép hắn tuỳ ý làm bậy xâm phạm ý nguyện của Thẩm Thư Chí mà giấu anh đi, vốn dĩ phần lý trí này vì cầu không được mà càng thêm bạc nhược. Nhưng bây giờ hắn đã được trấn an chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, bởi vì hắn biết, Thẩm Thư Chí sẽ không cự tuyệt hắn, vĩnh viễn sẽ không.

Quả nhiên, Thẩm Thư Chí gượng nửa thân trên dậy, môi đỏ kề sát vào miệng hắn, như có như không muốn hôn hắn: "Em nguyện ý ư! A a a a Dục Hằng! Đừng... đừng dùng sức như vậy... Bướm sắp nát rồi ưm ưm ưm..."

Mạnh mẽ nghiền áp, kịch liệt thọc vào rút ra, áp sát vào người hắn, mặc hắn ta cần ta cứ lấy, từ nay về sau sẽ không rời khỏi hắn, trong mơ cũng không tuyệt như vậy, hắn sao có thể không điên!

"Thư Chí! Thư Chí!"

Thẩm Thư Chí ngã xuống vai hắn, bất lực mà phập phồng lên xuống: "Em đây, em đây ớ ưn ưn ưn!!"

Lục Dục Hằng thúc một cái thật mạnh, trứng dái dán chặt vào lỗ bướm, đầu cặc hung bạo phá mở miệng tử cung chen vào: "Vợ yêu!"

"A a a a a a a a a a a a!!!"

Thẩm Thư Chí co rút kịch liệt run rẩy, thịt lồn thít chặt muốn chết, khóc nấc lên rên rỉ thất thần, nhưng dưới thân lại không màng tất cả mà hùa theo động tác của hắn, mỗi lần cặc địt lên lại hạ eo xuống, bởi vì một tiếng vợ này đã làm anh hoàn toàn mất khống chế.

"Chồng yêu! Chồng yêu chồng yêu! Địt chết em đu ư ư ư!!" Anh đã muốn gọi hắn như vậy từ lâu, mỗi một phút mỗi một giây đều muốn như vậy, rốt cuộc đã được như ý nguyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co