Sr Ig
"Em về rồi đây!" Tư thế mở cửa của Jaejoong có chút kỳ quái mà chạy vào phòng khách, thấy không ai lại vọt vào phòng ngủ của Yunho, phát hiện hắn đang trước tủ quần áo chọn quần áo."Anh Yunho. . . Anh đêm nay ở nhà ăn cơm không?" Jaejoong một tay chống khung cửa, hai mắt tràn ngập chờ mong hỏi." Không đâu, tôi chỉ là trở về thay bộ quần áo thì ra ngoài, đêm nay cũng không nhất định sẽ trở về..." Yunho nhìn cũng không có nhìn Jaejoong một cái, chỉ lo nhìn quần áo, chọn một bộ tương đối thoải mái, áo dệt kim cổ chữ V, cởi nút áo sơmi ra rồi thay."À..." Trong nháy mắt Jaejoong mất mác đến tột đỉnh, thế nhưng ánh mắt lại đang nhìn đến quần áo trên tay Yunho sau đó ánh mắt trở nên lòe lòe sáng, "Anh Yunho cái áo này rất hợp với anh!"" Đúng vậy sao..." Yunho nhìn quần áo một chút, lại nhìn ánh mắt chân thành tha thiết của Jaejoong một chút, cuối cùng không keo kiệt mà cười, "Cám ơn."" Ha ha, bởi vì thật sự rất đẹp thôi..." Jaejoong vui vẻ mà cúi đầu, thấy Yunho sẽ thay quần áo, cảm thấy ở lại có chút không tốt, liền xoay người rời khỏi, "Chơi vui vẻ..."Nghe được một câu yếu ớt như vậy, trong lòng Yunho có chút cảm giác kỳ quái, thế nhưng không biết kỳ quái chỗ nào." Chờ một chút! Jaejoong, cậu..."Jaejoong dừng bước, xoay người, nhìn Yunho đã cởi áo sơ mi thân trên trần trụi, nhất thời cảm thấy khuôn mặt có chút nóng, mặc dù đã không phải lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng mỗi khi nhìn một lần đều là giống như đều tim đập nhanh hơn." Chân của cậu... Làm sao vậy?" Yunho nhìn chằm chằm chân cậu hỏi." Hả...? Ơ... Không sao... Lúc lên núi chạy quá nhanh, không cẩn thận ngã nhào... Hì hì..." Jaejoong vuốt đầu có chút ngượng ngùng, người lớn như vậy còn ngã nhào, anh Yunho nhất định sẽ xem thường mình rồi." Khi lên núi...?"" Ừ..."Yunho dời tầm mắt trầm mặc một lát, Jaejoong cũng trầm mặc theo, cậu đang suy nghĩ anh Yunho lúc này đang suy nghĩ gì." Jaejoong... Bắt đầu từ ngày mai, có muốn tôi lái xe đưa đón cậu đi học tan học hay không?" Yunho bỗng nhiên quay sang nhìn chăm chú Jaejoong nói."Hở? Anh Yunho anh... Muốn...." Jaejoong mở to hai mắt, hoàn toàn không thể tin được mình nghe được lời nói từ Jung Yunho, anh thật sự nói muốn đưa mình đi học sao? "Anh muốn lái xe đưa em?"" Nếu như không muốn coi như xong."" Sẵn lòng sẵn lòng! Em mười vạn lần sẵn lòng! Anh Yunho anh thật tốt quá, em yêu anh ~" Jaejoong một kích di chuyển dang hai tay đã nghĩ nhào đến, thế nhưng thấy ánh mắt Yunho lập tức thì rụt người một chút, vội vàng lấy tay về, ánh mắt có chút sợ hãi mà len lén nhìn, nói tiếng "Cám ơn" thì xoay người khập khiễng mà ra phòng, trốn vào phòng của mình.Yunho ngây ngốc nhìn động tác liên tiếp này của Jaejoong, mày không khỏi nhíu lại, trong lòng ở trong nháy mắt ấy hung hăng thắt lại một cái, nhưng không rõ đây là tại sao.Chính mình nói ra đưa cậu đi học đón cậu tan học, là xuất phát từ áy náy sao?Yunho ngồi ở trên giường màu xanh đậm lâm vào suy nghĩ. Đúng vậy, hôm nay trên đường lái xe về nhà thực ra mình thật xa thì trông thấy Kim JaeJoong lưng đeo ba lô mà đi lên đồi, thế nhưng mình không có dừng lại, đưa ra ý muốn chở cậu một đoạn.Tên nhóc này vội vã chạy về như vậy, chính là vì nấu cơm cho mình sao? Cho nên mới ngã bị thương.Jung Yunho, mày rõ ràng lạnh lùng như thế, vì sao lại cảm thấy hổ thẹn?Thực ra hắn sớm biết Kim JaeJoong vì mình làm rất nhiều chuyện, ví dụ như cậu mỗi ngày đều có thể làm bữa sáng cho mình, sau khi tan học sẽ đem biệt thự quét dọn sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi, hiện tại ngay cả người làm theo giờ cũng không mướn nữa.Cậu sẽ ở sau khi mình ngủ giúp mình giặt quần áo, hong khô, ủi thẳng, rõ ràng trong nhà có máy giặt quần áo, thế nhưng tên ngốc ấy lại cố tình kiên trì lấy tay giặt, nói sợ là máy giặt quần áo sẽ giặt hỏng quần áo hàng hiệu của mình.Cậu làm đồ ăn cũng càng ngày càng tốt, không giống như là vừa mới bắt đầu ngay cả một cái trứng luộc cùng lạp xưởng đều có thể luộc đến cháy.Toàn bộ mọi thứ Kim JaeJoong làm, Jung Yunho thực ra đều nhìn ở trong mắt. Chỉ là hắn cái gì cũng không nói, hắn yên lặng mà nhìn mọi thứ này, nhận hết thảy mọi thứ này, đồng thời, cũng không nhìn hết thảy.Thực ra Yunho từng có một cái ý niệm trong đầu, nếu Jaejoong là nữ nhất định đem cậu lấy về nhà, nhưng này chỉ là một ý niệm không thực tế trong đầu mà thôi.Trở lại gian phòng của mình, Jaejoong nằm dang tay chân ở trên giường, ngốc ngốc ngơ ngơ mà nhìn trần nhà. Cho dù là phòng khách cũng trang hoàng rất hoa lệ à.... Thưởng thức của anh Yunho thật tốt....Biết Yunho lại không ở nhà mình lại không có cơ hội làm bữa tối cho hắn, Jaejoong phát hiện mình ngay cả ham muốn ăn cơm chiều cũng không có. A a a a a a a, phiền quá nha... Jaejoong cầm lấy gối đầu đem cả khuôn mặt mình chôn ở bên trong, bắt buộc bản thân nghĩ điểm khác, mỗi thời mỗi khắc nghĩ hoài chính cậu một ngày nào đó sẽ điên mất.Thế nhưng... Vừa rồi mình đi vào phòng Yunho, hắn rõ ràng không có nhìn mình mà là nhìn tủ quần áo... Vì sao hắn sẽ biết mình bước đi rất kỳ quái?Chẳng lẽ nào thực ra hắn có âm thầm, hoặc là len lén chú ý nhất cử nhất động của mình, chỉ là mình không biết mà thôi?" A a a ~! Kim JaeJoong, bình tĩnh, bình tĩnh ha, cho dù là thật sự cũng không có thể đắc ý quá, chỉ có điều... Phù ha ha ha ha...." Jaejoong ở trên giường lăn lộn, ôm đầu liều mạng hướng trên cái gối đụng đụng, sau đó lại trở mình, hai chân trần quơ quơ trong không khí, "Thật sự quá tuyệt vời ~ tôi biết hắn sẽ động lòng!"Đắc ý một hồi lâu, Jaejoong cuối cùng tỉnh táo lại, đối với cái gương treo trên tường, khóe miệng trong nháy mắt lại kéo xuống: "Chỉ có điều càng nhiều khả năng là mình tự mình đa tình..." Nhìn gương mặt đàn ông trăm phần trăm trong gương, khe khẽ thở dài, cậu đối với mình nói."Oh, My, Perfect Stranger~ "" A lô?" Jaejoong chán nản đưa tay nắm di động trên tủ đầu giường nằm úp sấp ở trên giường đón điện thoại, trên dưới cơ thể một chút hào hứng cũng không có, "Xin chào, tôi là Kim JaeJoong."" Này, Jaejoong à, tôi là của In đại ca của cậu đây..." Đầu kia di động truyền đến âm thanh cười đùa trò chuyện hỗn loạn."À, Bi In à ~" Jaejoong phát hiện mình vô cùng thích gọi tên này của đối phương, cảm giác thật giống như đang mắng anh ta "Không phải con người""Thằng nhãi thối tha..."" Được rồi được rồi, không nói đùa nữa, Im đại đạo diễn, anh già tìm tiểu nhân có gì không?"" Cũng không có gì! Gần đây rất ít gặp mày, nhớ mày rồi, đêm nay nhà của anh mở Party, mời bạn bè đều là bình thường rất thân nhau, cũng không có chuyện giải trí gì, mày có muốn đến hay không?"" Hả? Thôi đi... Em lười đi lắm...""Mày tên nhóc thúi tha này tên tuổi lớn há? Có muốn anh thỉnh kiệu tám người khiêng mày mới bằng lòng đến phải không? Tao cho mày biết, đêm nay tao có người muốn giới thiệu cho mày, mày nhất định phải tới á! Mày không đến chúng ta đoạn tuyệt!""Em..." Jaejoong còn chưa kịp nói chuyện, thì chỉ nghe thấy âm thanh "tút tút tút tút", nghĩ thầm tính tình của Im Bi In thật đúng là nóng nảy, chỉ có điều phỏng chừng chỉ có mình mới biết.Ngẫm lại mình một mình trong biệt thự vắng vẻ cũng không có chuyện gì tốt để làm, Jaejoong vẫn là quyết định đi.#####Thực ra biệt thự của Im Bi In cách biệt thự của Jung Yunho rất gần, đại khái kẻ có tiền đều một nửa có hứng thú ở biệt thự trên núi, mà một khu biệt thự này cũng có rất nhiều cái, rất được nhiều người hoan nghênh.Tuy nói rất gần, nhưng Jaejoong cũng đi bộ gần 20 phút mới tới, ở dưới tình huống mệt gần chết lại ra một thân mồ hôi ấn chuông cửa nhà Im Bi In, Jaejoong thở hồng hộc mà đỡ khung cửa, xin thề ngày hôm sau phải đi mua xe ô tô. Thế nhưng nghĩ lại, mua xe ô tô anh Yunho còn có thể đáp ứng đưa mình đi học tan học sao? Ngẫm lại vẫn là có thể ngồi xe anh Yunho tương đối giá trị hơn.Âm nhạc mở thật sự lớn tiếng, Jaejoong đứng ở cửa đều có thể nghe được rõ ràng, kết quả là tiếng chuông cửa đã bị át hết không nghe được gì, ấn chuông nửa ngày cũng không có người đi ra mở cửa cho mình." Thằng cha Im Bi In xấu xa này..." Jaejoong tức giận đến lấy điện thoại di động ra thì muốn gọi cho người ở bên trong, phỏng chừng đối phương đang chơi high quá rồi, không nghĩ tới mới lấy điện thoại di động ra cánh cửa bật mở, Jaejoong nhìn người mở cửa thì ngốc luôn.Đối phương thấy Jaejoong cũng là sửng sốt, nhưng sắc mặt rất nhanh chìm xuống, lạnh lùng mà mở miệng: "Như thế nào cậu cũng tới nữa?"Hết 9.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co