Stelle X Lumine Vi Sao Roi
Từng mảnh vải một rời bỏ cơ thể Lumine lẫn Stelle, và rồi cả hai chẳng còn gì che đậy thân thể. Stelle từng say, đúng, nhưng giờ cô vừa đang say, vừa đang tỉnh táo hơn bao giờ hết. Gò bồng đào của Stelle trĩu nặng xuống, dường như mềm mại đến mức khẽ rung khi đôi cánh tay Stelle ghì chặt Lumine run lẩy bẩy. Đôi mắt Stelle cứ mải mân mê từng đường nét trên cơ thể Lumine, thật mềm mại và thanh thoát, từ bờ ngực nhỏ mềm phảng phất mùi hoa cho đến những thớ cơ nhỏ gồ lên nơi chiếc bụng trắng ngần. Còn Lumine cố để chỉ nhìn vào khuôn mặt Stelle nhưng chốc chốc lại đảo mắt về phía gò bồng đào vừa nẩy vừa căng kia, và vội vã liếc đi trong cơn bối rối vụt qua như sét đánh ngang trời. Stelle mấp máy môi:
- Sợ ư?
Lumine nghiêng đầu, không trả lời, định đẩy vai Stelle ra nhưng bàn tay hư hỏng lại áp vào bờ ngực Stelle. Lumine nhanh chóng nhận ra làm gì, luống cuống tìm lời biện minh thích hợp nhất nhưng Stelle đặt ngón tay lên môi Lumine trước khi cô kịp nói gì, mỉm cười:
- Tôi biết em thích mà. Không cần phải sợ.
Nói rồi, Stelle cúi đầu, di môi khắp khuôn mặt Lumine. Trán, mũi, má, môi, không nơi nào là không hằn in dấu hôn của Stelle. Stelle ấn môi Lumine, khoá chặt vào bờ môi mình, tặng Lumine nụ hôn cuồng nhiệt nhất. Vạt sáng trăng Stelle khoác trên vai dịu dàng và lấp lánh, nhưng sâu trong bờ môi kia là lửa tình bừng cháy. Em mê rồi, chết mê chết mệt với dòng dopamine lan khắp cơ thể từ đầu ngón tay mơn trớn làn da trắng mịn màng. Nếu như phải so sánh thì Lumine chính là bầu rượu ủ qua trăm năm, còn Stelle chính là kẻ sành rượu từ chối uống những thứ cồn nhạt nhẽo tầm thường.
Lumine cảm giác Stelle không hề quá thô bạo, trái lại còn rất nâng niu và tình cảm. Chiếc hôn không hằn in dấu vết bạo lực, chỉ khẽ lướt môi và để lại vệt dâm tơ khô lại trên da. Stelle dường như vẫn chưa đã thèm, quay lại mân mê hai nhũ hoa hồng. Mùi sữa thoang thoảng hoà cùng hương xà phòng khiến Stelle càng thêm say cơ thể mỹ miều trước mắt. Lumine không kiềm chế nổi khoái cảm dâng trào, để lọt âm thanh dâm đãng qua kẽ răng nghiến chặt. Stelle nghe thấy, không khỏi bất ngờ rồi bật cười khúc khích:
- Sướng lắm sao Lumine?
Khuôn mặt Lumine bừng đỏ vì ngượng. Stella tạm thôi ngấu nghiến điểm nhạy cảm trên đình gò bồng đào Lumine, ôm chặt nàng, hôn lấy hôn để mặt với cổ nàng. Stelle thèm hơi người đến phát điên mất thôi, càng đắm mình vào hơi ấm cơ thể người khác, cô càng muốn nhiều thêm.
Lumine hình như cũng mê man trong hoang lạc ái tình, khẽ kéo Stelle dựa vào đôi bồng đào hằn in những dấu đỏ của tình say.
Như chỉ chờ có thế, Stelle cầm tay Lumine, đưa cả hai vào cơn hoang lạc rực lửa chưa từng có. Đôi tay đan vào nhau mang lại xúc cảm lạ lùng, như thể không một ai có thể hiểu đôi ta lẫn thứ ngôn ngữ kì lạ của bản năng kéo ta lún sâu vào dục vọng. Hai đôi đùi kẹp chặt vào nhau khiến thân thể nóng bừng như lửa đốt, ấy vậy mà chẳng ai muốn buông rời nhau dù chỉ trong khoảnh khắc. Hơi thở Stelle vẫn nồng mùi rượu, và Lumine chẳng mong Stelle tỉnh rượu sớm chút nào.
Bên ngoài cửa, có chú chim băng qua những âm thanh lẫn vào nhau. Nghe như chiếc chõng kêu cót két và hơi thở của những cô gái nóng hơn cả đêm hè, và nghe tựa lời mị hoặc ngọt ngào.
"Yêu em, yêu em, yêu em
Tôi sẽ nói yêu em ba nghìn lần và nhiều hơn thế nữa."
Đêm nồng say hoà quyện giữa thực mơ
Cảnh xuân thì đâm chồi ngoài then cửa
Cho đã đời cái xuân xanh còn dở
Cho thoả thuê bỏ lỡ thời ngu ngơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co