Chương 1: Ngày thứ 93
Trái đất chìm trong khung cảnh tăm tối, nơi bầu trời bị che phủ bởi những đám mây đen u ám, ánh sáng mặt trời chỉ le lói qua những khe hở, tạo nên những vệt sáng yếu ớt vàng vọt trên mặt đất.Các thành phố vắng lặng đỗ nát, đường phố trống trải, không còn tiếng cười hay tiếng nói, chỉ có tiếng gió rít qua những tòa nhà hoang tàn. Thảm thực vật khô héo, cây cối gãy đổ, nhường chỗ cho những mảng đất trống nứt nẻ.Biển cả gầm gừ, sóng vỗ dữ dội vào bờ, mang theo màu nước tối tăm, phản chiếu hình ảnh của một thế giới đang dần biến mất. Những ngọn núi, vốn kiêu hãnh và vững chãi, giờ đây bị bao phủ bởi một lớp bụi mờ, dường như cũng đang gục ngã trước sự tàn phá.Trong không khí, có mùi khét của khói và mùi thối rửa của xác động vật, như một lời nhắc nhở về những sai lầm của nhân loại. Mọi thứ trở nên tĩnh lặng, nhưng bên trong sự tĩnh lặng ấy lại ẩn chứa một nỗi đau sâu sắc và những nguy hiểm rình rập. Mọi sinh vật, từ con người đến động vật, đều cảm nhận được sự sụp đổ, như một bản giao hưởng bi thương của một thế giới đang dần biến mất.Đó là khoảnh khắc cuối cùng, khi mọi thứ trở nên mờ mịt và trái đất một lần nữa, trở về với vòng tay của sự tĩnh lặng. Trái đất ở một kỷ nguyên mới, nơi sự sống lụi tàn.Joong Archen mệt mỏi đưa tay cố gắng níu lấy những vệt nắng yếu ớt cũng đang dần tàn lụi, anh là một trong những người còn sống sót còn lại của thế giới này. Nhưng nếu muốn thật sự sống sót dài lâu anh phải có Galaxies of Symbiosis-Dải ngân hà cộng sinh.Thế giới hiện tại ngập trong sự ô nhiễm từ tử khí và khí thải của các nhà máy sinh học bị tàn phá. Sự ô nhiễm làm thay đổi cấu tạo gen của các sinh vật còn sót lại trên trái đất này và biến chúng trở thành quái vật. Nếu anh không tìm được Galaxies of Symbiosis, anh cũng sẽ trở thành quái vật như những thứ đang lang thang ngoài kia.Galaxies of Symbiosis là một sự kết nối với một sinh vật ngoài hành tinh, một sinh vật huyền bí đến từ dãi ngân hà. Sinh vật này có sức mạnh và có thể chống chọi lại sự khốc liệt của sự ô nhiễm ngoài kia. Nhưng muốn tìm thấy nó thật sự không phải dễ, có rất nhiều người phải bỏ mạng khi cố gắng mưu cầu sự sống cho bản thân mình. Các sinh vật này không có hình dạng cụ thể, cũng không có đặc điểm gì để nhận dạng. Có người nói rằng đó là một tia sáng, có người nói nó là một giọt nước giữa biển khơi, một hạt cát ngoài xa mạc....Hôm nay là ngày thứ chín mươi ba Joong Archen chống chọi lại thể giới đổ nát này. Nhìn vào bình oxy đang dần cạn kiệt trên tay, anh khẽ thở dài. Nhìn sang cái xác của bạn đồng hành vừa bị con quái vật giết chết gần đó, dù cảm thấy tội lỗi nhưng anh cũng phải lấy được nó để cứu sống bản thân mình. Nếu hít phải không khí bên ngoài, chắc chắn anh sẽ trở thành quái vật. Mức độ ô nhiễm của thành phố này đã lên đến ngưỡng N1, ngưỡng ô nhiễm cao nhất. Nên nếu không muốn phải trở thành thứ kinh tởm kia anh phải lấy được bình dưỡng khí đó và rời khỏi thành phố này.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co