Truyen3h.Co

[taekook]: Làm Vợ Quân Nhân.

Phiên ngoại 4: Phong thái chính thê.

chippigthealien03

Kim Taehyung thất thần đọc thư tay của Jeon Jungkook viết cho mình, đau lòng nhớ đến hôm cậu nhận được lệnh anh phải ra chiến tuyến. Nỗi đau lần trước vẫn chưa nguôi ngoai, cảm giác mất anh lại hiện rõ mồn một. Jeon Jungkook nghẹn ngào khóc nháo một trận, đòi ra chiến tuyến cùng anh.

"Em không muốn anh đi. Em sợ... sẽ như lần trước lắm anh à! Hay em lên gặp cha, xin cha cho em cùng đi với anh có được không?"

"Ngoan nào, biên giới dạo này yên bình lắm, chỉ là đi đóng quân vài tháng, rất nhanh sẽ trở về. Đừng khóc, anh thương em mà."

Jeon Jungkook vẫn chưa hết hoảng loạn, tay ôm chặt lấy Kim Taehyung không cho anh đi soạn đồ. Kim Taehyung vuốt nhẹ lên lưng Jeon Jungkook trấn an cậu, miệng không ngừng thủ thỉ:

"Anh sẽ gọi điện cho em thường xuyên, nếu rảnh sẽ viết thêm cả thư tay về nữa."

"Không muốn, anh lần trước dám gửi cho em di thư, em còn chưa tính sổ với anh đâu. Kết hôn mới năm ngày thôi đấy, em không muốn từ người hạnh phúc nhất trở thành goá phu đâu."

Kim Taehyung không nói thêm câu nào nữa, anh im lặng ôm lấy cậu. Một lúc lâu sau thấy hơi thở người yêu đều đặn trong ngực thì thở dài. Quá khứ vẫn khiến cho cậu lo âu từng ngày, đến hôm nay thì khóc đến lịm đi trong lòng anh. Hôn lên trán cậu thật lâu, đặt lên môi Jeon Jungkook một nụ hôn hứa hẹn:

"Anh đã từng thề với bản thân rằng, nếu anh từ cõi chết trở về, anh sẽ vĩnh viễn ở bên em, sát gần em và yêu em đến hết cuộc đời. Em cứ yên tâm rằng anh sẽ không để em một mình nữa, nhất định."

...

"Này, cậu không ra tập với mọi người đi à? Có tin tôi phạt cậu không?"

Kim Namjoon ngồi xuống bên cạnh, lấy chai nước uống một ngụm. Thoáng thấy Kim Taehyung đọc thư của vợ gửi bỗng như người mất hồn liền nhanh chóng lấy lại tinh thần cho bạn mình.

"Kết hôn xong lên được vài cân rồi đấy. Vận động đi thôi. Tôi cũng đang nhớ Seokjin lắm, nếu nhớ Jungkook thì cùng chạy với tôi vài vòng để gửi gắm tình yêu đi."

Gã hiểu cảm giác của Kim Taehyung. Dù cho có tập trung làm nhiệm vụ thế nào thì trong tim vẫn có cái gì đó đè nặng lên, khó có thể nói ra thành lời. Kim Namjoon cùng Kim Taehyung chạy hết hai mươi vòng quanh khu tập huấn mới cảm thấy thấm mệt.

Ngồi xuống ổn định nhịp thở, định vươn tay lấy khăn lau mồ hôi thì chợt có một bàn tay đưa cho anh chai nước lạnh cùng với chiếc khăn được gấp vô cùng gọn gàng. Kim Taehyung chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn người đối diện, viên hạ sĩ quan ánh mắt cong lên mang theo ý cười, nói:

"Em có chuẩn bị sẵn cho anh. Anh dùng đi nhé!"

Kim Taehyung lạnh nhạt từ chối, quay lưng đi về phía nhà tắm, mặc kệ nụ cười của ai đó dần cứng lại. Thật không may tình huống ấy lại vô tình lọt vào mắt Kim Namjoon, gã lẳng lặng cầm điện thoại chụp lại rồi bấm gửi, không quên kèm theo một lời nhắn nhủ rất thèm đòn:

"Bác sĩ Jeon yên tâm công tác, ở đây đã có người lo cho Taehyung vô cùng chu đáo."

Gửi xong tin nhắn mang tính chất đốt nhà, lấy lại bộ mặt tỉnh bơ rồi vào nhà ăn tìm cái gì đó bỏ bụng, sẵn tiện mua thêm vài gói bỏng ngô cho mình và Kim Seokjin. Không có nhầm lẫn đâu, tối nay chắn chắn có kịch hay.

...

Phía bên Jeon Jungkook nhận được bức ảnh gửi về từ Kim Namjoon. Mặt cậu đỏ lên vì tức, bẻ cong cái thìa trong tay khiến Kim Seokjin há hốc mồm hỏi:

"Làm sao vậy?"

Jeon Jungkook không đáp lại câu hỏi của y, dứt khoát bẻ cong cái thìa đến tận cùng, lạnh giọng nói:

"Anh ăn xong rồi chuẩn bị đồ đi, chúng ta ra biên giới."

Kim Seokjin ngơ ngác:

"Làm gì cơ?"

"Đi giữ chồng."

...

Một tiếng sau Jeon Jungkook cùng Kim Seokjin đang ngồi trên trực thăng bay thẳng ra biên giới. Biểu cảm trên mặt cậu sợ đến chết người, nhìn chằm chằm vào bức ảnh kia, nhẩm tính các bước đánh ghen thật sang chảnh.

"Cậu định cho tên hạ sĩ quan kia một trận thật đấy à?"

"Em có đùa anh bao giờ? Lần trước gặp em đã cố gắng tử tế nhất có thể, nhân nhượng cho cậu ta vì dù sao với Kim Taehyung cũng đã từng có quan hệ. Nhưng nếu cậu ta không chịu dùng não để hiểu vấn đề mà dùng tay chân để làm những điều không có một tí nào liêm sỉ thì em cũng không cần phải nghĩ nhiều làm gì."

Trực thăng đáp xuống biên giới cũng là sáu tiếng sau, dù cả người mệt mỏi vì bay đường dài nhưng không vì thế mà phong thái giảm xuống, ngược lại tăng lên vài phần. Giờ này chắc chắn các sĩ quan đang dùng cơm tối liền một mạch đi vào nhà ăn, tình cờ lại thấy điều chướng mắt. Hạ sĩ quan kia đang lẽo đẽo đi theo chồng của cậu, lại còn vô cùng thân thiện bắt chuyện hỏi han. Nâng cao khoé môi, lòng vui sướng đến lạ. Cuối cùng cũng được đóng vai ác rồi.

Bước đến dùng sức kéo thật mạnh cái đuôi kia ra, viên hạ sĩ quan bị kéo bất ngờ, khay cơm vì thế cũng rơi xuống. Tiếng động làm cho tất cả mọi người đổ dồn sự chú ý về phía ba người họ. Ai cũng thắc mắc tại sao bác sĩ Jeon lại xuất hiện ở nơi này. Kim Taehyung bị tiếng động ấy làm cho giật mình, quay lưng lại phía sau đã thấy Jeon Jungkook nhìn mình, bất ngờ hỏi:

"Jungkook? Sao em lại ở đây?"

"Bây giờ không phải lúc anh hỏi em câu đấy. Đứng yên đó cho em."

Dứt lời liền quay sang viên hạ sĩ quan tỏ ra vẻ áy náy:

"Ôi, xin lỗi nhé! Do đường trơn nên vô tình làm đổ khay cơm của cậu."

Người kia mắt đỏ lên vì tức, cố gắng nở nụ cười với cậu:

"Không sao. Bác sĩ Jeon sao lại ở đây thế này? Nhớ thượng tá Kim quá nên đến sao? Quả là tân hôn ngọt ngào."

Khoé môi Jeon Jungkook vẽ một nụ cười khinh thường, cảm thán rằng vai diễn mình chuẩn bị thể hiện kia đích thực là trời ban.

"Tôi á hả? Tôi đến lúc nào mà chả được vì anh ấy là chồng của tôi. Còn cậu, cậu lấy tư cách gì mà thắc mắc lí do tại sao tôi xuất hiện? Sao? Tiếc nuối khi không được gần chồng người ta thêm chút nữa à?"

Bị nói trúng tim đen khiến cho viên hạ sĩ quan kia tái mặt, luống cuống giải thích:

"Không, tôi không... không phải người như thế đâu."

Jeon Jungkook cười trào phúng:

"Không phải người như thế? Cậu cũng thật biết nói đùa. Những lời chúng ta vừa nói với nhau hôm trước chắc là cậu quên rồi. Vậy thì để tôi nhắc lại nhé? Trước khi chen chân vào một mối quan hệ thì phải nhìn cho kĩ xem có chỗ để bước vào hay không mà còn lượng sức. Cậu nghĩ tôi e sợ quá khứ của cậu với Kim Taehyung hay nghĩ tôi sợ hai người sẽ quay lại mà vứt bỏ mình? Không hề! Có một sự thật là tôi chưa bao giờ coi cậu là đối thủ vì cậu vĩnh viễn là kẻ thất bại."

Người kia tức đến nổ đom đóm mắt, định động thủ thì Jeon Jungkook đã nhanh hơn, tặng cậu ta một lực thật mạnh vào mặt. Làm xong cũng vô cùng tự nhiên lấy ra trong túi áo một cái khăn giống hệt với cái của Kim Taehyung, lau tay rồi mới tiếp tục:

"Nhờ có người như cậu đây mà ước mơ đấm bốc của tôi trở thành hiện thực. Lần sau cậu mà có ý định đứng gần chồng tôi nối lại duyên xưa thì nhớ lấy một điều là pin điện thoại của tôi còn lâu hơn thời gian cậu với chồng tôi bên nhau đấy. Quá khứ rẻ tiền thì không bao giờ có tư cách so đo với tương lai đáng giá đâu."

Kết thúc một tràng dài, định quay sang hỏi tội Kim Taehyung thì môi đã cảm nhận được một mảnh ướt át bao lấy. Kim Taehyung cúi xuống hôn lên môi cậu một cái thoáng qua sau đó dứt khoát hướng đến tên hạ sĩ quan kia mà nói:

"Tôi yêu em ấy, tương lai sau này cũng vậy. Cảm phiền cậu ghim vào đầu những lời hôm nay em ấy nói. Chuyện quá khứ vốn chẳng còn lại gì trong tôi nữa rồi."

Nam nhân nắm lấy tay Jeon Jungkook thật chặt, không chút kẽ hở mà không biết được ở phía xa kia Kim Namjoon cùng Kim Seokjin đang hí hửng bốc bỏng ngô xem cái kết viên mãn của nam phụ.

14.05.21 - Chippigthealien03

Thoả mãn các ngọt ngào chưa? Jeon đanh đá tái xuất giang hồ nhé 🤭.

Tem cho @ChristineBennettLill, @lynk_vanteseagull, @it_dntt, @jilevguk, @TaeJeong456.

🐯: Đừng bảo vợ anh hiền nữa nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co