Thien Tam 12cs
****
May quá huynh ấy ngủ mất tiêu rồi, ta bắt đầu thấy hối hận khi xin ngủ cùng rồi. Giống hệt như cá nằm trên thớt rồi muốn trốn cũng không được, ôi tay ta tê dại rồi chẳng còn cảm nhận gì hết
" Muội muốn một lễ thành hôn như thế nào, huynh có thể đáp ứng được". Sư Tử làm cho tim ra sắp bay ra khỏi lòng ngực, tưởng là đã ngủ say mấy kiếp rồi chứ nhỉ
" Hả....sao....sao cơ huynh nói gì, tự nhiên nói chuyện này" Ta nghĩ là mình nghe nhầm
" Tháng sau nhé, chúng ta làm một hôn lễ thật giản dị để nhờ hai bên phụ mẫu chứng giám cho hai đứa. Dù sao thì họ cũng biết ta và muội thương nhau thật lòng, trước khi huynh gặp muội thì mọi thứ chẳng khác nhau là bao ngày nào cũng trôi qua ảm đạm. Ta lại thấy biết ơn ông trời khi gặp muội sớm, trái tim ta như được lấp đầy một khoảng trống dường như tưởng chừng chẳng thế lấp lại được....muội ngủ chưa". Chắc huynh ấy sợ ta ngủ quên mất
" Dạ vâng, huynh cứ nói tiếp đi". Ta cười nhẹ
" Huynh luôn ngưỡng mộ tình yêu giữa phụ thân và mẫu thân, mặc dù âm dương cách biệt nhưng cha vẫn luôn nhớ bà ấy. Và huynh cũng tin chắc rằng tình yêu của họ sẽ đưa họ tìm được nhau sớm thôi, rồi ở một kiếp khác họ sẽ lại trở thành phu thê của nhau. Cho đến khi nhìn thấy muội rơi lệ ta đã quyết tâm phải bảo vệ muội, bảo vệ người con gái mà mình yêu. Cả đời này ta sẽ không phụ nàng đâu có trời đất chứng kiến, nếu làm sai nửa lời thì.....". May là ta ngăn lại kịp chứ không biết huynh ấy sẽ nói những điều gở gì nữa, đúng là nói mà chẳng biết suy nghĩ gì
" Đừng, muội không muốn huynh thề kiểu đó đâu". Ta phụng phịu nhìn lên
" Được rồi, thôi chúng ta đi ngủ nào". Một cái ôm ấm áp cũng đủ khiến cho ta cảm thấy an tâm khi trao cuộc đời mình cho Đông Phương Sư Tử rồi
" Vậy huynh có muốn nghe câu chuyện của muội không, nó không được hay đâu nhưng hi vọng huynh sẽ lắm nghe". Ta nói" Được chứ, dù sao thì mai ta rảnh chúng ta cứ nói chuyện đến khi nào muội chán cũng được". Sư Tử cười khì khì" Trước khi gặp huynh, muội cứ nghĩ tận cùng của đau khổ là sự cô đơn. Nhưng giờ muội hiểu rồi khi nhìn thấy huynh đau đớn mới chính là tận cùng đau khổ với muội, muội sẽ sống sao nếu thiếu huynh". Ta sụt sịt" Ơ kìa sao đang nói chuyện vui mà muội lại mít ướt vậy, hay tạm dừng lại nhé" Sư Tử ngồi dậy" Hãy cho muội nói nốt đã, huynh không tò mò vế sau à". Ta cũng ngồi dậy theo" Tò mò chứ nhưng muội phải nín đi đã, tèm lem hết mặt rồi" Sư Tử lấy vạt áo lau nước mắt cho ta " Hãy lấy muội đi, hãy cho muội chăm sóc cho huynh đến đầu bạc răng long. Hãy để muội chịu đựng khó khăn cùng huynh, nằm tay huynh đi đến cùng trời cuối đất". Ta òa lên nức nở lao vào vòng tay của Sư Tử" Cự Giải, muội chắc chưa....có muốn nghĩ lại không ván đã đóng rồi lúc đấy đừng có mà qua cầu rút ván đấy nhé". Trong giọng nói của Sư Tử có một sự vui sướng không thể tả bằng lời" Đương nhiên là không hối hận, Cự Giải này nói được là sẽ làm được" Ta đã hạ quyết tâm rồi" Đi ngủ thôi, mai tính tiếp" Sư Tử quay ngoắt làm ta không kịp trở tay" Sao đấy, có chuyện gì vậy huynh chưa trả lời muội mà" Ta bĩu môi" Muội nằm xuống ngủ đi có gì mai nói, đừng nói gì nữa" Huynh ấy cư xử kì lạ như vậy là sao nhỉNgoan ngoãn nghe lời, ta nằm xuống nhẹ nhàng đặt tay lên eo huynh ấy. " Sư Tử, muội.....lạnh" Ta thủ thỉ" Lạnh thì đắp chăn vào, huynh mệt". Sư Tử tằng hắng" Muội lạnh lắm, nói thật mà......cả người cứ run bần bật đây này". Ta cố tình sờ tay lên cổ huynh ấy, chứng minh là điều này là sự thật" Cự Giải, muội có thể kéo áo lên không? " Ta ngỡ ngàng nhìn xuống, tấm vải bên trong bị kéo xuống hở một đoạn khá sâu" Kéo rồi, muội....muội kéo rồi" Ta đỏ mặtSư Tử quay sang nhìn ta với cặp mắt đầy khó hiểu, chẳng biết đang nghĩ gì nữa" Nếu ta làm gì sai trái thì liệu phụ mẫu nàng có giận không nhỉ, trước khi chúng ta thành thân có được động phòng trước không nhỉ" Hai câu quá khó, miệng ta cứng đơ " E hèm... hơ hơ buồn ngủ quá đi thôi, muội ngủ trước đây". Nếu không nhanh chóng thoát khỏi ám muội này thì phụ mẫu huynh ấy cũng sẽ trách phạt với những suy nghĩ đen tối của ta mất,Cự Giải không được nghĩ linh tinh" Này, muội đang chơi trò mèo vờn chuột đấy à" Sư Tử chau mày" Không...không...muội buồn ngủ thật mà" Ta đáng trống lảng lập tức quay mặt vào tường" Vậy còn lạnh không, để huynh sưởi ấm cho muội nhé" Ta cảm thấy bàn tay của Sư Tử đang vuốt ve phần eo của mình, nó làm tim ta nhói lại thổn thức và mê đắm" Tha cho muội, muội biết lỗi rồi". Ta cố gắng không phát ra những tiếng động mờ ám" Cho muội nợ lần này". Cuối cùng thì cũng thoát chết
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co