Tong Anime Ta That Khong Phai La Di Nang Gia
Chương 25: Không cam lòng quên đi hồi ứcChờ bọn họ lăn lộn đến tối khuya, Inui Nagisa và Itadori Yuuji chúc ngủ ngon mỗi người trở về phòng ngủ.Inui Nagisa nhìn căn phòng được Itadori Yuuji sắp xếp cẩn thận, hắn leo lên giường, tay cầm di động nhìn thời gian hiện tại.20:47.Hắn hơi rũ mắt, nhấn vào phòng trò chuyện riêng, nhìn cái tên Kudo Shinichi, hắn hơi do dự nhấn vào.[ Làm công chiến sĩ: Có thời gian sao? ]Beikai khu, trong văn phòng thám tử Mori, Edogawa Conan đang ngồi xem tivi liền cảm nhận được di động rung lên, hắn lấy ra liền thấy chính mình di động Kudo Shinichi thân phận nhận được tin nhắn.Theo bản năng nhìn Mori Ran đang rửa chén, còn Mori Kogoro thì đang ngủ gật trên ghế, Edogawa Conan liền mở ra tin nhắn, nhìn thấy người gửi tới không nhịn được thả lỏng.Là Nagisa a.[ Kudo Shinichi: Có, làm sao vậy? ][ Làm công chiến sĩ: Ngươi đang ở đâu? ][ Kudo Shinichi: ... Không thể nói. ]Edogawa Conan gửi xong cái này tin nhắn, tâm tình có điểm bất đắc dĩ. Hắn thật ra tưởng rải cái nói dối cho Inui Nagisa yên tâm, nhưng quả nhiên... Đối với Inui Nagisa không thể nói dối được a.[ Làm công chiến sĩ: Không có nguy hiểm đi? Nếu cần ta giúp đỡ thì phải tìm ta đó, Shinichi. ][ Kudo Shinichi: Ta đã biết. ][ Làm công chiến sĩ: Ran và chúng ta đều thật lo lắng cho ngươi, Shinichi. Ta không mong rằng ngươi sẽ giấu giếm ta làm chuyện gì nguy hiểm. ]Thật xin lỗi.Edogawa Conan, không, Kudo Shinichi cúi đầu, chỉ có ánh sáng màn hình hắt lên gương mặt, mắt kính phản quang không thấy rõ sắc mặt.Hắn không nghĩ lừa gạt chính mình trúc mã bạn nhỏ, nhưng mà... Hắn đang truy tra hắc y tổ chức, không thể nào đem Nagisa kéo vào chuyện này được.Nếu liên lụy Nagisa vào chuyện này gặp nguy hiểm, là Ran, Sonoko, hay là ai khác hắn đều không dám đánh cuộc...Cho nên thỉnh tha thứ cho ta đi, Nagi.[ Kudo Shinichi: Ta sẽ không có việc gì! Ngươi nên đi ngủ đi, lần tới trò chuyện tiếp. ]Nói rồi, Edogawa Conan tắt di động, tâm tình phức tạp trở về phòng.Mà Inui Nagisa nhìn chằm chằm tin nhắn gửi đến, hắn không nhịn cười lạnh."A... Không có việc gì sao?" Inui Nagisa trong mắt xẹt qua ám quang, đừng nhìn hắn ngày thường đơn thuần trì độn.Nhưng chỉ cần liên lụy đến an nguy bên cạnh đồng bọn, Inui Nagisa chính là nhất nhạy bén người... Cho nên, Kudo Shinichi ngươi gia hoả này thật sự không làm chuyện nguy hiểm sao?Không thể nào tin tưởng ta một chút sao? Hảo khó chịu a... Bị bằng hữu đẩy ra xa, dù bối rối hay lo lắng đều vô vọng...Như vậy cảm giác không phải một lần cảm nhận được.Inui Nagisa đem di động đặt qua một bên, hắn không che giấu được mệt mỏi nhắm mắt lại nghiêng người.Dị năng lực a... Bị trở thành đặc thù người.Dù thế nào vẫn chưa thể chấp nhận được chính mình đặc thù, nhiều năm như vậy tin tưởng chính mình bình thường, thế nhưng lại bị lựa chọn làm đặc thù người...Này khiến cho Inui Nagisa mê mang lại sợ hãi, không nói rõ nguyên do. Có lẽ là sợ chính mình đặc thù cùng xung quanh người quen không hợp nhau đi.Không thể để cho Kudo Shinichi, Fushiguro Megumi hoặc là Itadori Yuuji bọn họ biết được...Bọn họ đều là người thường, vẫn là nên cách xa cái này ma huyễn sự thật dị năng lực.Ân, cũng chỉ có bọn họ là bình thường, mà Ranpo thì chỉ là ngoài ý muốn mà thôi, ha ha.Inui Nagisa tự mình an ủi xong liền tâm tình đều nhẹ nhàng.Một đêm, vô mộng..Hôm qua nghỉ ngơi lấy lại sức, sáng sớm Inui Nagisa và Itadori Yuuji đã cùng nhau đi bệnh viện thăm Wasuke gia gia.Mặc dù Inui Nagisa đã trải qua cha mẹ mất đi, duy nhất thân nhân lại mất tích, xung quanh bằng hữu luôn có tiểu bí mật.Cũng không biết năm đó xảy ra chuyện gì, Inui Nagisa ký ức đều mất đi rất nhiều, quá khứ mất đi ký ức hắn không có để ý quá nhiều. Có lẽ bởi vì đối chính mình không có nguy hiểm cho nên không để tâm đi.Vì thế mà, khi trưởng thành muốn nhớ lại cũng chỉ có mơ hồ mông lung, rách nát hồi ức như có như không xẹt qua....Thăm sức khỏe Wasuke gia gia, khi thấy hắn xuất hiện Itadori Wasuke thật sự vui vẻ, cũng có tinh thần nhiều hơn nắm lấy hắn và Yuuji nói thật nhiều.Còn hồi ức kể lại lúc nhỏ những năm đó Nagisa và Yuuji hắc lịch sử cho các vị bạn cùng phòng...Hiện tại, Wasuke gia gia gia cắn hắn lột tốt quả quýt, ra vẻ không kiên nhẫn mà xua tay, thúc giục hắn sớm một chút rời đi bệnh viện, đi làm chút có ý nghĩa sự tình.Mặc dù mất đi quan trọng ký ức, nhưng cảm tình như cũ còn đó, có lẽ chỉ có một chút sau đó dần dần càng sâu đậm...Mơ hồ ký ức cùng Wasuke gia gia nằm trên giường, giống như từng có một người thiếu niên nằm ở trên giường, tươi cười ngượng ngùng nhânh lấy hắn lột quả quýt.—— "Cảm tạ lạp, Nagisa. Ta sẽ không để chuyện này lại xảy ra."Giống như sơ thăng thái dương, màu hổ phách con ngươi tựa hồ lập loè ngọn lửa, ôn nhu rồi lại đáng tin cậy hứa hẹn.Mặc dù không thể biết được xảy ra chuyện gì, nhưng hắn biết người kia lúc này đang nằm trên giường bệnh, nắm chặt lấy tay hắn hứa hẹn.—— "Ta sẽ bảo hộ Nagisa, sẽ không để Nagisa xảy ra chuyện. Ngươi chỉ cần mãi mãi hạnh phúc bình an vô sự liền được rồi."Chung quy... Là không cam lòng a.Bị mất đi quý giá hồi ức, mơ hồ chi gian hứa hẹn cùng cảm tình, đều khiến người lưu luyến muốn giữ lại.Nhưng vẫn không được a...Rời đi bệnh viện lúc sau, bởi vì trong đầu không tự chủ được trọng điệp lên hình ảnh, Inui Nagisa khống chế không được chính mình trở nên khổ sở lên tâm tình.Hắn cuộn lại cuộn chính mình ngón tay, đem đáy mắt nảy lên tới hơi nước nghẹn trở về.Tuổi nhỏ hài tử trước nay đều sẽ không đi suy xét sinh lão bệnh tử vấn đề, lớn lên lúc sau hài tử càng sẽ không muốn đi suy xét sinh lão bệnh tử vấn đề.Bởi vì một khi tự hỏi liền khó tránh khỏi sẽ cảm thấy một trận khủng hoảng.Đương ý thức được sắp muốn mất đi quan trọng người khi, liền sẽ cảm thấy rất nhiều rất nhiều hối hận cùng tiếc nuối.Có phải hay không có chuyện gì không có làm đâu?Có phải hay không có nói cái gì chưa nói xuất khẩu đâu?Có phải hay không làm bạn đối phương thời gian quá ít đâu?Nhưng là bởi vì là quá mức thân cận người, thường thường lại không biết nên như thế nào thuận lợi biểu đạt ra tới.Cuối cùng giống như còn là giống như thường lui tới như vậy ở chung.Nhưng là sâu trong nội tâm luôn là sẽ có như vậy một thanh âm đang nói:Thời gian a, quá đến lại chậm một chút đi.So với Inui Nagisa cảm tình quá sâu đậm thực rõ ràng hiển lộ ra tới khổ sở, làm cháu trai Itadori Yuuji phải kiên cường rất nhiều.Nam nhân cùng thiếu niên đặc có, biệt nữu biểu đạt cảm tình phương thức, làm cho bọn họ gia hai còn có thể tại bệnh viện ngươi một lời ta một ngữ, tinh lực mười phần mà ầm ỹ vài câu.Bất quá, cũng chỉ là cảm tình biểu đạt phương thức không giống nhau thôi, tâm tình đều là giống nhau.“Ta không đi tham gia xã đoàn hoạt động, tan học liền sớm một chút đi bệnh viện bồi bồi gia gia đi.”Cao trung tân học kỳ khai giảng phía trước, nhìn bệnh viện chẩn bệnh báo cáo, Itadori Yuuji đột nhiên như vậy đối Inui Nagisa nói.Mà Inui Nagisa cũng là như thế tính toán, hắn cũng định xin nghỉ dài hạn ở trường.Nhưng mà, bọn họ ở bệnh viện liền nghênh đón gia gia kia trung khí mười phần tiếng rống giận.Đứng ở cửa phòng bệnh, Itadori Yuuji bất đắc dĩ mà gãi tóc, Inui Nagisa thở dài. Bọn họ là tập mãi thành thói quen, nhưng là đi ngang qua hộ sĩ tiểu thư chính là bị khiếp sợ.“Ồn muốn chết, không cần, người trẻ tuổi liền cho ta đi tham gia xã đoàn hoạt động ——! Xã đoàn hoạt động!”Nhà mình gia gia tính tình xác thật không tốt, ở quê nhà chi gian cũng hoàn toàn không được hoan nghênh. Nhưng hắn chính là Itadori Yuuji cùng Inui Nagisa duy nhất thân nhân, đem Yuuji lôi kéo lớn lên, cho Nagisa không chút bủn xỉn ái người kia.Gia gia thật là quá cố chấp, mỗi lần Itadori Yuuji cùng Inui Nagisa tới bệnh viện khi đều sẽ như vậy đối bọn họ cường điệu.—— Itadori Yuuji và Inui Nagisa cũng chỉ có thể nghe lời.Hơn nữa nhập học trường học cũng xác thật yêu cầu học sinh cần thiết tham gia xã đoàn hoạt động.Bất quá, đầu cơ trục lợi một ít, tìm cái có thể trước tiên về sớm xã đoàn đảo cũng là có thể.Đối với việc này, Inui Nagisa và Itadori Yuuji không cho Itadori Wasuke biết Nagisa sớm đã xin nghỉ học thời gian để bồi bạn với hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co