Truyen3h.Co

Tong Giam Doc Xin Anh Nhe Tay Mot Chut

CHƯƠNG 36: CHẤN ĐỘNG TRÊN XE

Từ xa Hạ Tử Du đã thấy cánh cửa bên ghế lái phụ đã được mở ra giúp cô.


Hạ Tử Du cảm thấy có phần bất thường, bởi khi tài xế tới đón cô, bình thường sẽ mở cửa xe phía sau cho cô.

Hạ Tử Du nghi ngờ đến gần Bentley, xuyên qua ánh sáng bóng vàng bên trong buồng xe mờ tối, cô nhìn thấy gò má anh tuấn sắc nét của Đàm Dịch Khiêm.

Cô không thể nào ngờ được rằng đêm nay anh lại đích thân đến đón cô. . . . . .

Cô lặng lẽ ngồi vào ghế lái phụ, len lén quan sát anh.

Mặt anh không hề thay đổi, tay đặt trên tay lái, đôi mắt âm u tăm tối lặng lẽ nhìn về trước.

Cô cảm thấy không khí có phần nhạt nhẽo, cố gắng đánh vỡ sự yên lặng này, "Ừm, anh về lúc nào vậy?"

Anh không trả lời cô, nhưng xe đang chạy giữa quốc lộ đột nhiên dừng sát dưới một cây tùng xanh biếc.

Bóng đêm yên tĩnh, thỉnh thoảng có tiếng côn trùng kêu, anh mở cửa, kéo cô xuống xe.

Đối mặt với sự thô bạo bất chợt của anh, cô cố gắng giãy giụa khỏi sự kiềm chế của anh, "Anh làm gì vậy. . . . . ."

Giờ khắc này, gương mặt của cô bị gò má nóng bỏng của anh xẹt qua. Anh áp mạnh cô lên cửa xe, môi mỏng của anh ức hiếp lấn lướt cô.

Sống lưng đụng phải cửa xe lạnh như băng làm cô hơi đau, cô đẩy anh theo bản năng. "Ưm. . . . . ." Không biết làm thế nào mà miệng lại bị lấp kín, không nói nên lời.

Hình như bị đè nén đã lâu, toàn thân anh nóng bỏng như thể lửa đốt, khống chế được tay cô, gần như điên cuồng dò xét môi lưỡi cô, tấn công bừa bãi.

"Không. . . . . ." Cô quay đầu bởi vì không chịu nổi sự điên cuồng mãnh liệt của anh.

Ai ngờ một giây sau đó, mông cô tiếp xúc được bề mặt lạnh băng của chiếc xe, lúc này cô mới ý thức được anh nhấc cơ thể cô lên cao.

Tiếng xé rách quần áo vang lên, trong thoáng chốc cơ thể cô đã bị anh nhấc lên đến mức cao nhất. Anh tiến thẳng vào không hề lưu tình.  

  Thân thể va chạm với mặt xe lạnh như băng khiến cô cảm thấy đau đớn và khó chịu, cô đau khổ cầu xin anh, "Đừng mà. . . . . . Đừng như vậy. . . . . ."

Nhà họ Hạ.

Hôm nay, bà Hạ dậy sớm ghé qua phòng Hạ Tử Du, lại phát hiện ra Hạ Tử Du không có trong phòng.

Bà Hạ liền tìm người giúp việc dò hỏi, "Sáng ra Tử Du đã phải đi làm sao?"

Hình như người giúp việc cũng không ngờ rằng bà Hạ sẽ hỏi chuyện này, sợ hãi tới mức trắng bệch, hốt hoảng gật đầu, "Đúng vậy, phu nhân."

Bà Hạ chất vấn, "Công ty gì mà lại phải đi làm sớm như vậy?"

Ông Hạ cũng vào phòng ngủ Hạ Tử Du, "Mới sáng ra đã làm sao vậy?"

Bà Hạ đến bên cạnh chồng, hoang mang nói, "Tôi định bảo Tử Du hôm nay xin phép nghỉ, tới bách hóa Đại Dương với tôi để gặp cháu trai tổng giám đốc Lý mới vừa trở về nước, nhưng không thấy Tử Du ở trong phòng."

Ánh mắt nghiêm trang ông Hạ nhìn lướt qua người giúp việc đang nơm nớp lo sợ, nói nghiêm túc, "Bà nói thành thật cho tôi biết, Tử Du đi đâu?"

Người giúp việc chỉ sợ khó giữ nổi chén cơm, run sợ nói đúng sự thật, "Hai giờ đêm qua tiểu thư đã ra ngoài, tôi cũng không biết cô ấy đi đâu. . . . . ."

"Cái gì?" Ông Hạ hoảng hốt.

"Tại sao có thể như vậy?" Bà Hạ lo lắng nói, "Tử Du sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"

Ông Hạ đang muốn lấy điện thoại gọi cho Hạ Tử Du, lúc này, một người giúp việc cầm điện thoại nội bộ cung kính nói với ông Hạ, "Ông chủ, ông có điện thoại."

Ông Hạ cầm điện thoại lên, sau đó điện thoại truyền đến một giọng nữ cực kỳ rõ ràng, "A lô, tổng giám đốc Hạ phải không ạ? Tôi là nhà báo tòa soạn Quả Táo, tôi muốn xin hỏi ông, phải chăng thiên kim Hạ Tử Tu đang qua lại với tổng giám đốc tập đoàn 'Đàm thị' Đàm Dịch Khiêm?"

CHƯƠNG 37: ĐANG YÊU ĐƯƠNG VỚI TỔNG GIÁM ĐỐC ĐÀM

 Ông Hạ cúp điện thoại, vẻ mặt sững sờ.

Bà Hạ nhìn chồng, nhíu mày, "Ông làm sao vậy?"

Ông Hạ hoàn hồn, chậm rãi thốt lên, "Nhà báo tòa soạn Quả Táo nói Tử Du đang qua lại với tổng giám đốc tập đoàn 'Đàm thị' Đàm Dịch Khiêm! !"

Bà Hạ giật mình kinh ngạc, trong lời nói lại mang chút vui sướng, "Có thật không?"

Ông Hạ nghi ngờ, "Nhưng mà lần trước chúng ta đã hỏi Tử Du, nó nói nó không quen biết tổng giám đốc Đàm!"

Bà Hạ vội nói, "Không có lửa làm sao có khói, nhà báo cũng hỏi nhà họ Hạ chúng ta, nhất định là bắt được gì rồi. . . . . . Hơn nữa, lần trước tôi cũng thấy có một người đàn ông lái xe Bentley đưa Tử Du về!"

Ông Hạ nghiêm nghị hỏi bà Hạ, "Bà nói thật chứ?"

Bà Hạ gật đầu, "Dĩ nhiên, có lẽ Tử Du đang yêu thật!"

Ông Hạ cười nói, "Nếu quả thật là tổng giám đốc tập đoàn Đàm thị vậy thì tốt rồi. . . . . ."

Bà Hạ liếc mắt nhìn chiếc giường trống không của Hạ Tử Du, ý tứ sâu xa hỏi người giúp việc, "Tử Du thường ra ngoài vào nửa đêm sao?"

Người giúp việc không thể nào giấu giếm hộ Hạ Tử Du nữa, khúm núm nói, "Dạ, có vài lần, nhưng mà tiểu thư bảo tôi giấu ông bà."

Bà Hạ cười càng rạng rỡ hơn, "Tử Du không nói đến chuyện yêu đương chắc là ngượng rồi, hay là chúng ta gọi Tử Du về hỏi cho rõ?"

Ông Hạ gật đầu, "Cũng được."

Khách sạn "Tứ Quý".  

Thoải mái vùi trong ngực Đàm Dịch Khiêm, Hạ Tử Du bị tiếng chuông dồn dập của điện thoại di động đánh thức.

Hạ Tử Du dịch cánh tay đặt ngang trên eo cô của Đàm Dịch Khiêm còn lim dim ngủ, vươn tay cầm lấy di động."A lô. . . . . . Dạ. . . . . . Được ạ, con về ngay đây."

Tay Đàm Dịch Khiêm không an phận vuốt ve dọc sống lưng bóng loáng của Hạ Tử Du, vùi đầu vào mái tóc ngát hương của cô, nói lười nhác, "Chuyện gì vậy?"

"Ba mẹ muốn tôi về nhà ngay." Cô nói đúng sự thật cho anh biết.

Đàm Dịch Khiêm cưng chiều hôn lên trán Hạ Tử Du, khẽ nói, "Đi đi. . . . . . Hôm nay cũng không đi làm, ở nhà 'nghỉ ngơi' cho tốt."

"Dạ." Khẽ lên tiếng, gương mặt cô chợt nóng bừng ửng hồng. Dĩ nhiên cô hiểu hàm ý trong lời nói của người nào đó, tối hôm qua người nào đó thật là. . . . . . điên cuồng.

Ôm lấy chăn ngồi dậy, khoác chiếc áo ngủ tơ mỏng lên, cô đi vào phòng tắm.

Nửa tiếng sau, Hạ Tử Du đã trở về nhà họ Hạ.

Ông bà Hạ ngồi nghiêm chỉnh trên ghế sofa trong phòng khách, khuôn mặt hiền hòa khó có thể che giấu vẻ vui sướng.

Hạ Tử Du nghi ngờ đi tới trước mặt ba mẹ, khẽ gọi, "Ba mẹ, có chuyện gì vậy?"

Ông Hạ ho nhẹ một tiếng, nói ôn tồn, "Tử Du, con đang qua lại với tổng giám đốc Đàm, sao có thể giấu ba mẹ được?"

Hạ Tử Du giật mình, kinh ngạc bật ra, "Ba mẹ. . . . . . nghe được từ đâu vậy?"

Bà Hạ cười hì hì, "Nhà báo cũng gọi điện thoại tới rồi!"

Hạ Tử Du vội vàng giải thích, "Ba mẹ, lời nhà báo nói làm sao có thể tin được? Lần trước con đã nói với ba mẹ con không hề quen biết tổng giám đốc Đàm rồi mà. . . . . ."

Ông Hạ nghi ngờ, "Nhưng mà. . . . . ."  

Bà Hạ vội vàng ngắt lời ông Hạ, "Không có việc gì, mọi người chỉ thuận miệng hỏi thôi. . . . . . Mẹ gọi con về là muốn con đi gặp cháu của một người bác với mẹ. . . . . ."

CHƯƠNG 38: BẠI LỘ Ở KHÁCH SẠN

Buổi tối, ông bà Hạ nằm trên giường, ông Hạ nghi ngờ hỏi bà Hạ, "Hôm nay sao bà lại ngắt lời tôi? Tôi định hỏi chuyện Tử Du ra ngoài lúc nửa đêm. . . . . ."

Bà Hạ cười, nói lời sâu xa, "Nếu con gái yêu đương, ông cảm thấy nửa đêm nó ra ngoài thì sẽ đi đâu?"

"Ý bà nói là. . . . . ." Ông Hạ có phần khó có thể tin, "Tử Du qua đêm với tổng giám đốc Đàm?"

Bà Hạ gật đầu chắc chắn, "Tôi đã qua thời trẻ tuổi nên cũng hiểu được thiếu nữ yêu lần đầu thường xấu hổ. . . . . ."

Ông Hạ xúc động nói, "Nếu Tử Du qua đêm với tổng giám đốc Đàm thật thì đúng là chuyện tốt!"

Bà Hạ nói với giọng đầy hưng phấn, "Nếu Tử Du không muốn nói cho chúng ta biết vậy thì chúng ta phải tìm hiểu sự thật rồi. . . . . ."

Ông Hạ không hiểu lắm, "Là sao?"

Bà Hạ ghé vào tai ông Hạ, khẽ nói, ". . . . . ."

Những ngày sau đó, cuộc sống Hạ Tử Du bắt đầu dần dần trở nên yên ổn.

Ở công ty, quan hệ của cô và Đàm Dịch Khiêm đơn thuần chỉ là cấp trên và cấp dưới. Đàm Dịch Khiêm chưa bao giờ làm chuyện gì khác với cô vượt ra ngoài phạm vi công việc. Cũng bởi vì hội Lâm Khả Khả bị đuổi việc mà ngăn chặn lời đồn thổi về họ trong công ty.

Đêm nay, Hạ Tử Du lại nhận được điện thoại của Đàm Dịch Khiêm.

Hạ Tử Du rón ra rón rén rời khỏi biệt thự nhà họ Hạ như thường ngày, nhưng không ngờ rằng đêm nay ông bà Hạ lại đi theo cô.

Cũng cuồng quay triền miên như ngày trước, cô thở hổn hển nằm ở trong ngực Đàm Dịch Khiêm, hoàn toàn không biết ông bà Hạ đang nghiêng tai lắng nghe ngoài cửa phòng khách sạn.  

Hôm sau, tiếng chuông cửa vang lên.

Hạ Tử Du thấy Đàm Dịch Khiêm ngủ rất say, liền khoác bừa áo ngủ đứng dậy mở cửa.

Hạ Tử Du tuyệt đối không ngờ rằng người đứng ngoài cửa phòng không phải là phục vụ khách sạn, mà là ba mẹ cô, sắc mặt Hạ Tử Du liền trắng xanh ngay tại chỗ.

Hạ Tử Du hoảng sợ trợn tròn hai mắt, "A, ba. . . . . . mẹ. . . . . ."

Bà Hạ không hề ý tứ liếc mắt nhìn chiếc giường lớn trong phòng, khẽ nói, "Không có việc gì, con tiếp tục ở lại đây nghỉ ngơi. . . . . . Ba mẹ về nhà chờ con."

Ông Hạ gật nhẹ đầu, sau đó kéo vợ rời đi.

Hạ Tử Du giật mình kinh ngạc nhìn ba mẹ cười chúm chím rời đi, mãi mà không thể lấy lại tinh thần.

Mấy phút sau, Hạ Tử Du vội vã chạy về nhà.

Ông bà Hạ đang ngồi trên ghế sofa thảo luận chuyện Hạ Tử Du và Đàm Dịch Khiêm, lời nói cử chỉ vui sướng không thôi.

Nhìn thấy Hạ Tử Du, bà Hạ vội vàng kéo Hạ Tử Du ngồi xuống, tò mò hỏi liên tục, "Tử Du, con qua lại với tổng giám đốc Đàm từ lúc nào vậy? Có vẻ là rất tuấn tú. . . . . . Cũng đã yêu nhau rồi sao lại không dẫn cậu ấy về nhà gặp mặt mọi người?"

Ông Hạ cũng hỏi tiếp, "Tổng giám đốc Đàm này chính là người giúp nhà họ Hạ chúng ta sao?"

Bà Hạ lại hỏi, "Quan hệ của các con cũng đã thân mật như vậy rồi, Tổng giám đốc Đàm có nói bao giờ kết hôn với con không? Hai đứa định có con luôn không?"

Nhìn ba mẹ càng nói càng xa, Hạ Tử Du đã lúng túng đến mức không biết nên trả lời ba mẹ thế nào.

Ông Hạ thấy Hạ Tử Du im lặng không nói gì, không khỏi vui vẻ cười to, "Thật sự không ngờ rằng tổng giám đốc của 'Đàm thị ' lại có thể là bạn trai của Tử Du. Những người trước kia không chịu trợ giúp nhà họ Hạ, lần này nhất định phải rớt vỡ mắt kính. . . . . . Tử Du, hẹn cậu ấy đi, ba mẹ muốn gặp con rể tương lai!"  

CHƯƠNG 39: TÌM NGƯỜI GIẢ ĐÀM DỊCH KHIÊM LÀM BẠN TRAI

"Dạ, con đang hẹn hò với Đàm Dịch Khiêm, con sẽ tìm thời gian dẫn anh ấy về gặp ba mẹ!!"

Bóng đêm yên tĩnh, Hạ Tử Du mở to mắt, sững sờ nhìn hoa văn trên đỉnh đầu. Cô không thể ngờ rằng mình có thể nói dối ba mẹ như vậy.

Song, nếu không nói dối thì cô biết làm sao? Cô và Đàm Dịch Khiêm nghỉ đêm tại khách sạn là sự thật, cô không thể nào lấy cớ khác giấu giếm ba mẹ nữa.

Chuyện đã phát triển đến nước này, cô chỉ có thể đi một bước tính một bước.

Về phần ba mẹ muốn gặp Đàm Dịch Khiêm, cô đã nghĩ xong, dù sao ba mẹ không gặp mặt Đàm Dịch Khiêm trực tiếp, cô chỉ cần tìm người đàn ông có bóng lưng tương tự Đàm Dịch Khiêm đến gặp ba mẹ là được. . . . . .

Vấn đề này coi như có thể giải quyết, nhưng trong cô lại cất giấu phiền não lớn hơn nữa.

Khó lắm cô mới mời thám tử tư điều tra được tin tức mười sáu tuổi Đường Hân đã đi Mỹ, nhưng cô mời thám tử tư này tiếp tục điều tra thì lại không thu được thông tin gì nữa. . . . . .

Cô cho rằng quá trình điều tra sẽ rất thuận lợi, nhưng không ngờ tất cả lại chấm dứt ở đây.

Lòng cô rất loạn, rất phiền. . . . . .

Không có ai biết được bao năm nay cô tự trách và áy náy nhiều đến cỡ nào, cô luôn muốn gặp được Đường Hân, luôn muốn trả tất cả những thứ cô có được ngày hôm nay cho Đường Hân. Mỗi khi nghĩ đến Đường Hân có lẽ đang bơ vơ sống cảnh đầu đường xó chợ, cô liền rất hận mình. . . . . 

Hôm sau.

Bữa tối, Hạ Tử Du mời "Đàm Dịch Khiêm" đến nhà  

"Đàm Dịch Khiêm" này là người mẫu công ty Hạ Tử Du tuyển chọn, trẻ tuổi, tuấn tú sáng sủa, rất có phong cách tuổi trẻ tài cao.

Để cho ba mẹ tin tưởng, vừa vào cửa Hạ Tử Du đã thân mật kéo "Đàm Dịch Khiêm" mặc đồ Tây hàng hiệu, tỏ vẻ hết sức thân mật.

Song, Hạ Tử Du không ngờ rằng mọi chuyện hoàn toàn vượt qua tầm tay của cô. Vì ba mẹ cô muốn khoe khoang với người quen, lại có thể mời tất cả những thương nhân, nhà chính trị nổi tiếng có quan hệ với nhà họ Hạ đến nhà. . . . . .

Bữa tối này nghiễm nhiên trở thành một màn dạ tiệc hoan nghênh, tất cả tiêu điểm đều tập trung trên người "Đàm Dịch Khiêm". Những câu chuyện xoay quanh "Đàm Dịch Khiêm" cũng bắt đầu. . . . . .

"Đây là tổng giám đốc Đàm à, quả nhiên anh tuấn. . . . . ."

"Còn trẻ vậy đã có thành tựu thế này, Tử Du thật có phúc. . . . . ."

Hạ Tử Du cứng đờ kéo nhẹ "Đàm Dịch Khiêm" bên cạnh, biểu hiện hơi luống cuống, cười xấu hổ.

Ông bà Hạ đến bên cạnh Hạ Tử Du dường như để đánh giá con rể "Đàm Dịch Khiêm". Mặc dù rất hài lòng nhưng ông bà Hạ vẫn cảm thấy có gì đó bất thường.

Bà Hạ lặng lẽ kéo ông Hạ đang nói chuyện với khách, nghi ngờ nói, "Người này là Đàm Dịch Khiêm à? Sao tôi không thấy cậu ấy có phong thái của thương nhân chút nào. . . . . ."

Ông Hạ cũng nhíu mày, "Tôi cũng thấy không giống. . . . . ." Đêm đó mặc dù mờ tối, nhưng họ quan sát tường tận thấy Đàm Dịch Khiêm ôm Hạ Tử Du đến gần khách sạn, phong cách, tư thế mạnh mẽ đó người bình thường không thể bắt chước được.

Hạ Tử Du kiên trì đi tới bên cạnh ba mẹ, quẫn bách mở miệng, "Không phải ba mẹ nói ăn bữa cơm gia đình thôi sao? Tại sao ba mẹ lại gọi nhiều họ hàng bạn bè như vậy?"

Ông Hạ còn chưa trả lời Hạ Tử Du, trong số khách mời chợt có người bật cười, "Ơ, người này không phải Đàm Dịch Khiêm. . . . . . Tôi và chồng đã thấy Đàm Dịch Khiêm một lần rồi, không thể là kẻ ẻo lả quê mùa này được! !" 

CHƯƠNG 40: THẢO NÀO CHUYỆN GIỮA CON VÀ ĐÀM DỊCH KHIÊM KHÔNG THỂ PHƠI BÀY

Kết quả cuối cùng. . . . . .

Đêm đó, đối mặt với những chất vấn và châm chọc của khách khứa, ông bà Hạ cảm thấy không còn mặt mũi gì nữa. Sau khi tiễn khách, ông bà Hạ liền ngồi trên ghế sofa trong phòng khách lặng yên không nói gì.

Hạ Tử Du ngồi xổm bên cạnh bà Hạ, nhẹ giọng an ủi, "Mẹ, con xin lỗi, con không cố ý tìm người giả mạo Đàm Dịch Khiêm . . . . . ."

Mặc dù bà Hạ rất tức giận, nhưng đối mặt với con gái bảo bối, vẫn chỉ nói lời chân thành, "Tử Du, ba mẹ rất vui vì con hẹn hò với tổng giám đốc Đàm, nhưng sao con có thể lừa ba mẹ?"

Hạ Tử Du không biết nên giải thích thế nào, ánh mắt sững sờ. Là cô không có suy tính chu toàn, mới có thể không để ý tới tâm trạng của ba mẹ, cũng không ý thức được Đàm Dịch Khiêm là người của công chúng. Mặc dù anh ta thần bí khiêm tốn, nhưng cũng là một thương nhân, đương nhiên cũng sẽ có người đã từng tiếp xúc với anh ta.

Ông Hạ khó hiểu, "Chỉ là dẫn bạn trai về gặp mặt ba mẹ, có gì khó khăn sao?"

Hạ Tử Du vẫn lặng im.

Khi ông Hạ muốn hỏi kĩ hơn, một người giúp việc kính cẩn đi tới trước mặt ông Hạ, "Ông chủ, có người chuyển fax."

Ông Hạ lập tức đứng dậy đi đến thư phòng.

Hai phút sau, bà Hạ và Hạ Tử Du nghe thấy tiếng ông Hạ ném đồ vật ở trong thư phòng.

Ngay sau đó, ông Hạ nghiêm nghị đi ra.

Bà Hạ vội vàng đi đến bên cạnh ông Hạ, lo lắng nói, "Sao vậy?"

Hạ Tử Du ngước mắt nhìn ông Hạ, chạm đến đôi mắt sắc bén mà Hạ Tử Du chưa từng nhìn thấy từ ông Hạ.

Hạ Tử Du không khỏi run lên.

Ông Hạ lướt qua bà Hạ đi thẳng tới trước mặt Hạ Tử Du, giơ tay lên muốn cho Hạ Tử Du một cái bạt tai. Nhưng tay ông Hạ dừng lại giữa không trung, cuối cùng cũng không thể ra tay được.  

  Bà Hạ hoảng sợ chắn trước mặt Hạ Tử Du, giận dữ mắng mỏ chồng, "Ông làm sao vậy?"

Tay ông Hạ run rẩy, giọng nói đè nén tức giận, "Bà hỏi con gái bảo bối của chúng ta xem rốt cuộc nó đã làm gì?"

Hạ Tử Du đứng sau lưng bà Hạ, đột nhiên có dự cảm chẳng lành.

Năm phút trước, ông Hạ nhận được một bản fax.

Trên bản fax là một số hình ảnh rõ nét, nội dung bức ảnh là một phụ nữ mặc áo ngủ gợi cảm đi ra từ phòng tắm khách sạn, và cả hình ảnh nam nữ đang quấn quít mơ hồ, cuối bức ảnh còn chú thích

Để đạt được vị trí cao, thiên kim tiểu thư  X đã quyến rũ tổng giám đốc của một công ty, dùng thân thể thỏa mãn dục vọng của tổng giám đốc trẻ tuổi.

Lời chú thích mĩ miều trên bản fax như thể đặt câu chuyện bị ông bà Hạ cười chê bai mấy ngày trước  mặt họ. Mà Hạ Tử Du không thể nào giải thích được, bởi vì nhân vật chính trong bức ảnh rõ ràng là cô.

Hốc mắt bà Hạ ửng đỏ, khó có thể tin, "Tử Du, nói cho mẹ biết, chuyện này không liên quan gì đến con. . . . . ."

Ông Hạ chỉ lặng lẽ hút thuốc, không muốn liếc mắt nhìn Hạ Tử Du.

Hạ Tử Du tự biết không thể nào giải thích rõ ràng với ba mẹ, chỉ có thể cầu xin ba mẹ tha thứ, "Ba mẹ, chuyện này con có thể giải thích, con xin ba mẹ hãy tin con. . . . . ."

Ông Hạ chán nản nhìn Hạ Tử Du, lắc đầu ủ rũ, "Thảo nào con quen biết một người bạn họ Đàm có tiền như vậy, thảo nào con thuê phòng khách sạn với Đàm Dịch Khiêm cũng không dám để cho ba mẹ biết. . . . . . Làm sao con có thể trở thành như vậy?"

Hạ Tử Du ra sức lắc đầu, nghẹn ngào cố gắng giải thích, "Ba mẹ, mọi chuyện không phải như vậy đâu. . . . . ."

Bà Hạ quay đầu sang bên, thất vọng nói, "Trừ phi con chứng minh cho ba mẹ biết con và Đàm Dịch Khiêm là bạn bè trai gái bình thường, nếu không. . . . . . Ba mẹ không thể tin con được!"  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co