Truyen3h.Co

Tong Man Chu Brothers Conflict Np Bg Tam Dong


Sau hai ngày thì mọi người đã trở lại Tokyo.

Ra viện ngày đó, Hikaru dường như không có chuyện gì cười cười. Anh ta thậm chí làm cho Luna cảm thấy những gì mình trải qua đều là ảo giác.

Luna có điểm mê hoặc, hai người lúc đó có thật nhiều ma sát, vì cái gì anh ta thật tự nhiên nói chuyện với mình?

Chẳng lẽ tâm lý thừa nhận đặc biệt mạnh? Luna có chút tìm tòi nghiên cứu nhìn Hikaru.

Chính là...Luna có trực giác mình không nên làm rõ chuyện này là như thế nào. Nếu bản thân còn bận tâm như vậy thì kết quả không phải là thứ mà Luna có thể thừa nhận nổi.

....

Về đến nhà, mọi người liền đến trường, đi làm như bình thường thường.
Bởi vì còn chưa khỏe nên Hikaru cùng Luna đều phải ở nhà dưỡng bệnh.

Mấy ngày này, tình trạng sức khỏe của Hikaru cùng cô tốt hơn rất nhiều. Mặc khác các anh em phân công nhau làm việc và đưa hai người đến bệnh viện kiểm tra thân thể.

Cho dù Luna đã bảo đảm bản thân là không có gì nhưng vẫn bị mọi người kiểm soát gắt gao, ngay cả việc ăn cơm uống nước cũng không cần phải đụng vào.

Dưới sự săn sóc tận tình như vậy quả thật nói không cảm động là giả nhưng bất quá Luna là bị buồn chán sắp chết.

....

Kết thúc nghỉ hè, Luna bắt đầu nghênh đón học kỳ hai, bảy ngày liên tục xin nghỉ cũng kết thúc.

Sáng sớm Luna đã xuất hiện ở nhà bếp để phụ giúp Ukyo.

- Luna, sao em lại ở đây? Em mau ra ngoài ngồi đi. Xong bữa sáng anh sẽ mang ra cho em.
Trên gương mặt của Ukyo tràn đầy một mảnh nhu hoà, xanh biếc ánh mắt đều là lo lắng.

- Anh Ukyo, em chỉ là bị vết thương nhẹ, nghỉ ngơi cả tuần, em thấy khỏe nhiều rồi.
Vết thương như thế này Luna là không để vào mắt, thực chất cô cảm thấy Ukyo lo lắng quá rồi.

Nhìn thấy giáo phục trên người Luna, Ukyo không khỏi sửng sốt, anh ta nhíu mày nói.
- Em là định đi học sao?

- Em sắp phải kiểm tra rồi, không thể lại nghỉ nữa.
Luna nhìn Ukyo, trong lòng thở dài, người này quả thật xem cô như búp bê thuỷ tinh mà.

- Nhưng mà em có thể nghỉ ngơi vài ngày nữa rồi hãy đi học.
Ukyo kéo ra ghế dựa ngồi xuống.

Luna do dự một chút nhưng vẫn là đem ý nghĩ của mình nói ra.
- Anh Ukyo kỳ thực rất vất vả, công tác mệt mỏi như vậy còn phải chiếu cố nhiều người. Thật ra anh không cần phải lo lắng như vậy, bản thân em có thể tự chiếu cố. Vả lại anh cần phải nghỉ ngơi đi...

Ukyo từ trở về nhà đến nay đều trở về nhà thật sớm lo chuyện bếp núc, không cho Luna phải nhúng tay vào.

Cũng bởi vì vậy trong khoảng thời gian này mật độ làm việc của anh ấy đặc biệt tăng cao.

Nói thật mỗi ngày đều được Ukyo chiếu cố, Luna là thật sự rất áy náy.

Cô cũng biết công việc của anh ta thật bận rộn, thời gian nghỉ ngơi căn bản là không đủ, nếu như gặp phải những vụ án lớn thì còn phải thức đêm.

Công tác nặng nề như thế mà Ukyo còn lại kiên trì chăm sóc, điều đó làm cho Luna phi thường lo lắng.

Ukyo trong lòng không khỏi ấm áp, ánh mắt trở nên nhu hoà.
- Thì ra em là đang quan tâm đến anh.

Luna hơi ngượng ngùng cười.
- Sống cùng một nhà lâu như vậy, quan tâm là điều rất bình thường mà anh.

Ukyo tươi cười có chút cứng ngắc, trong lòng anh thở dài.

Asahina Ukyo đã là một người trưởng thành lại là một luật sư, điều đó nghĩa là sự tự chủ của bản thân anh ta rất mạnh.

Ukyo cho rằng việc chăm sóc cho cô cũng là tất nhiên, bởi lẽ bình thường trong nhà việc quan tâm người thân thì cần gì phải so đo.

Anh biết Luna dường như vĩnh viễn đều không muốn cùng bọn họ thân cận, từ lúc trước cho đến thời điểm hiện tại đều là như vậy.

Đối với Luna, Ukyo trong lòng có loại kỳ dị thương tiếc.

Anh không hy vọng cô ấy sẽ cảm thấy áp lực khi ở trong căn nhà này, tốt nhất sẽ xem bản thân như một phần tử của gia đình Asahina.

Trầm mặc một lúc, Ukyo nói.
- Được rồi. Nhưng nếu như có thể anh hy vọng em sẽ để ai đó đưa em đến trường.

- A... Không cần, em có thể chính mình đi. Em tốt xấu cũng mười tám tuổi, đừng xem em như một đứa trẻ.
Luna vội từ chối.

Luna càng như vậy, Ukyo càng không thể yên tâm. Anh một bên liếc nhìn lịch công tác của mấy anh em mình một bên nói với Luna.
- Sáng nay Azusa sẽ đưa em đi học cho nên hiện tại nhanh chóng ăn sáng đi.

- Anh Ukyo...
Luna không nghĩ đến Ukyo còn là như vậy kiên quyết, cô chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời anh ta.

Đối mặt với Ukyo, bản tính của Luna không khỏi thu liễm vài phần. Hình tượng thành thục, ổn trọng của anh ta làm cho Luna không dám tùy ý.

....

Ngồi ở trên xe, Luna có chút xoắn xuýt. Kỳ thật cô cảm thấy bản thân đi đến trường không cần phải có người đưa rước.

- Azusa-san hôm nay không đi cùng Tsubaki-san sao?
Luna bắt đầu tìm đề tài nói.

- Hôm nay là ngày nghỉ của anh.
Azusa hướng Luna liếc mắt một cái, bình tĩnh nói.

Luna bị Azusa xem có chút ngượng ngùng. Cô bắt đầu làm chuyện gì đó để che dấu sự khẩn trương, liền tùy tiện đùa nghịch mấy chiếc CD trước mặt.

- Em và anh Hikaru là có chuyện gì sao?
Trầm mặc nửa ngày, Azusa quyết định hỏi ra.

- Ừm... Thì như những gì anh thấy.
Luna sâu kín nhìn phía ngoài phong cảnh nói, cô thật sự không có tâm tư nhắc đến Hikaru.

Azusa đột nhiên yên lặng xuống, thỉnh thoảng vẫn hướng Luna bên này nhìn.
- Thật ra anh không biết vì cái gì mà em phải bận tâm đến thế, nhưng anh muốn nói em không cần phải phiền não như vậy. Nghĩ cái gì thì làm cái đó, tùy ý là tốt rồi.

Azusa tựa vào tay lái mỉm cười, màu tím đôi mắt như có ma lực làm cho cả người anh đều toả sáng.

- Tùy ý sao?
Luna có chút phức tạp nói ra hai chữ này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co