Truyen3h.Co

U X Espots Player Banh Kem

Em mệt mỏi mặc vội bộ quần áo trước khi Vương Sâm Húc kia ngủ dậy . Nhìn nhà vệ sinh vẫn còn bốc hơi và những chất dịch trắng đục dưới sàn khiến em khó chịu .

Điều cần làm bây giờ là chạy thật nhanh ra tiệm thuốc và mua thuốc tránh thai . Em chưa muốn làm mẹ và gia đình em chắc chắn là càng không muốn . Một con nhỏ mới chập chững bước vào đời liền va phải một thằng nhãi ranh ở tận tít đâu đấy , thậm trí còn chưa tốt nghiệp thì làm sao họ yên tâm cho được . Và hơn hết em không muốn quay lại với hắn , em muốn chia tay và chấm dứt với tên đàn ông này.

Đang lục tìm ví thì một vòng tay ôm lấy em , Vương Sâm Húc với vẻ ngái ngủ đã tỉnh dậy từ bao giờ . Nhìn xem quần thì chưa đóng cúc , áo thì không mặc. Trên bờ ngực trần ấy là những vết cào cấu khiến ai nhìn vào cũng biết hắn vừa làm chuyện gì .

" em tính đi đâu vậy vợ ơi.."

" buông tha tôi đi Sâm Húc, chúng ta..."

" đừng chọc giận anh Tịnh Thi !"

"...."

" chúng ta làm hoà đi , em giận thế là đủ rồi !"

Em xoay người thoát ra khỏi cái ôm của hắn . Vương Sâm Húc cũng biết tâm trạng em không tốt nên chấp nhận đi vào mặc áo . Làm cũng đã làm rồi , xem xem tên kia còn mặt mũi nào mà tán tỉnh em nữa .

Nhưng điều chẳng ai ngờ đến nhất là ngay khi cánh cửa vừa mở ra thì một nhóm cảnh sát ập vào và rất nhanh đã khống chế hắn trong sự hoang mang của cả hai .

" chúng tôi nhận được tin báo ở đây có người ngoại quốc thực hiện hành vi bất hợp pháp với trẻ vị thành niên !"

" dạ ?"

" mời cô theo chúng tôi lên đồn cảnh sát lấy lời khai !"

Em hoang mang nhìn Vương Sâm Húc bị kéo đi . Cũng may bây giờ là gần giờ đóng cửa nên quán không còn khách . Jin Ae thấy cảnh sát và chủ quán của mình bị tóm cũng sợ xanh mặt . Trong cái đầu nhỏ của nó đã náo loạn lên hết cả rồi .

" bọn cháu có mối quan hệ này từ trước rồi , mong mọi người thông cảm !"

" hai đứa còn trẻ như vậy mà đã vi phạm pháp luật rồi . Cháu có biết cậu ta có thể bị ngồi tù và trục xuất khỏi hàn quốc không ?"

" vâng ạ , cháu xin lỗi ạ !"

Trong khi em đã cố gắng giải thích rằng đây là tự nguyện nên mong họ không làm lớn chuyện tránh ảnh hưởng đến Vương Sâm Húc thì cái tên đấy lại ngồi đó ngơ ra như thể vô tội . Cảnh sát đồng ý bỏ qua nhưng bây giờ em cũng chẳng được về vì không có người bảo lãnh . Phải mất đến 30p sau thì Dohyeon và Hwanjoong mới tới . Em ngại ngùng hổ thẹn trước thái độ không tin nổi của hai người .

" em xin lỗi ..."

" được rồi , về đi ! Anh sẽ giải quyết !"

Dohyeon đau đầu vỗ trán phẩy phẩy tay , em áy náy được Hwanjoong đưa ra ngoài . Và nằm ngoài dự đoán của em thì người bên ngoài lại chính là Suhwan . Cậu đón lấy em từ chỗ Hwanjoong và đưa em về .

" trời lạnh , chị mặc áo của em đi !"

Suhwan cởi chiếc áo khoác mang tên mình ra và mặc cho em . Mọi động tác lẫn cử chỉ đều dịu dàng ấm áp , nhìn gương mặt vẫn còn ngơ ngác , cậu nghĩ rằng em sợ rồi liền ôm lấy dáng người nhỏ mà vỗ về .

" đừng sợ , có em ở đây rồi "

" Suhwanie...."

" hửm ... đi thôi , em đưa chị đi mua thuốc nhé . Bụng còn đau mà đúng không ..."

" Sao em biết ..."

Cậu cúi xuống hôn lên môi mềm của em rồi lại thơm lên má sữa . Có lẽ cậu không nên nói rằng mình chính là người báo cảnh sát nhỉ . Nếu em biết thì em có giận không khi mà bộ óc nhanh nhạy của Suhwan được sử dụng trong lần này rất tốt . Cậu nhớ rằng em sinh vào tháng 12 vậy chẳng phải vẫn còn là trẻ vị thành niên sao . Có trách thì trách tên đó không tìm hiểu luật độ tuổi của Hàn Quốc thôi .

" đi nào "

Hai đứa đeo khẩu trang và tới tiệm thuốc , chỉ nghe đến tên thuốc thôi thì cô dược sĩ đã nhìn Suhwan với ánh mắt ghét bỏ . Cô ấy nắm lấy tay em thủ thỉ rằng tên đàn ông nào để người yêu mình uống thứ thuốc này thì đều là những tên sở khanh khốn nạn và khuyên em nên suy nghĩ về việc chia tay . Em nghe tiếng phì cười của Suhwan thì chỉ cẩn thận đá cho cậu một cái .

Hai người trở về quán và đi thẳng lên tầng bằng lối phụ . Suhwan mở tủ lấy nguyên liệu và nấu một nồi mì nhỏ . Chính tay cậu bóc viên thuốc ấy và lấy nước cho em.

" đợi ăn một chút rồi nghỉ ngơi nhé ... để bụng rỗng không tốt .."

" Suhwan thích chị sao ?"

Động tác đảo mì của cậu bị khựng lại nhưng rồi lại tiếp tục như chưa có gì sảy ra .

" đúng thì sao mà không thì sao ? Chị muốn gì ở em hả ?"

" Suhwanie.. thật à ?"

" chị tự đoán đi "

Cậu đặt tay chạm vào những dấu hôm đỏ trên cổ em rồi lại mân mê bờ vai mỏng ấy . Đã rất lâu rồi Suhwan mới lại cảm nhận được sự giận dữ khi bị ai đấy động chạm vào cô gái của mình . Cậu đặt bát đũa xuống tự tay mình đút từng chút một cho em . Cả hai cứ im lặng cho tới khi ăn xong ....

Nhìn bóng lưng tuyển thủ trẻ đang đứng rửa bát trong bếp khiến tâm trí em rối bời . Lúc đó em đã nghĩ tới cậu , thậm trí còn gọi tên Suhwan khi đang làm tình với người đàn ông khác trong khi em và cậu chẳng thân đến như vậy .

" nghĩ gì vậy ? "

" nghĩ xem bao giờ em về..."

" ha..."

Cậu nhếch khoé miệng lên đẩy em vào bên trong rồi tiện tay đóng khoá lại . Treo chiếc áo khoác lên giá và kéo em đến bên giường . Mặt cậu nhăn nhó nhìn bãi chiến trường vẫn chưa được dọn trên đó . Ga giường nhăn nhúm thậm trí vẫn còn vương dịch trắng đục . Mạnh tay giật chiếc ga giường ra đi đến ném vào máy giặt . Cậu trở lại tủ của em muốn tìm một chiếc ga mới ....

" chị để ga ở đâu ?"

" bên dưới "

"Ồ"

Ga giường màu xám nhanh chóng được thay vào . Em không biết ý định của thằng nhóc này là gì nhưng bản thân cũng chẳng muốn từ chối sự quan tâm ấy . Xem xem rằng em muốn đánh cược một chút , được ăn cả còn ngã thì gặp phải thằng tồi thôi .

" lên ngủ thôi..."

" chị cần bôi thuốc "

Lắc lắc túi thuốc bôi trong tay rồi chỉ xuống cái bụng dưới vẫn còn đau âm ỉ . Nhìn vẻ mặt ngứa đòn của em cậu biết ý định chẳng mấy tốt đẹp đó .

Tiến đến gần , Suhwan quỳ một chân xuống trước mặt em hai tay đưa vào trong váy kéo chiếc quần nhỏ ra. Với lấy tuýp thuốc bóp sang đầu ngón tay rồi từ từ đưa vào nơi ấy mà xoa lên cửa hoa đang sưng đỏ . Hai tay em bám chặt lấy vai Suhwan để tránh cho mình phát ra mấy âm thanh đáng xấu hổ .

Nhưng có lẽ vẻ chính trực của Suhwan không phụ lòng em . Sau khi thấy đã đủ , Suhwan rút tay lại và kéo cả chiếc quần nhỏ kia về vị trí cũ . Cậu đứng lên bế em đặt lên giường đắt chăn còn bản thân thì vào nhà tắm rửa tay tiện thể vệ sinh cơ thể luôn . Vẻ mặt thì lạnh tanh nhưng hai tai đã đỏ bừng, đi lại còn vấp khiến em mắc cười .

Mất khoảng 15p sau thì Suhwan bước ra ngoài với chiếc áo khô trên tay . Cậu vắt chiếc áo lên thành ghế và để ngực trần trèo lên giường nằm ôm em . Lưng em được áp trọn vào người Suhwan không một kẽ hở . Cậu nhẹ nhàng hôn lên mái tóc dài kia bàn tay cũng không quên vỗ về người lớn hơn nhưng yếu đuối trước mặt .

" ngủ đi , em sẽ không làm gì khi chưa có được danh phận tử tế đâu . Đừng lo ..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co