Truyen3h.Co

U23 High School Hoc Duong Noi Loan 2

Ngày tận thế cuối cùng cũng đến, lớp U23 hôm nay tâm trạng cực kỳ cực kỳ cực kỳ.........FINE, bởi vì đã chuẩn bị phao rồi còn đâu, với lại nghe nói bài thi này chỉ là mẫu thử nghiệm thôi chứ có phải là thi thiệt đâu mà lo há há há

Ngồi trong phòng thi mà tim ai nấy đập thình thịch, nghe danh của thầy Hiển và thầy Đức rồi, dữ lắm đó nhen, chẳng phải dạng vừa đâu. Chạy ngay đi trước khi mọi đều dần tồi tệ hơn

Ngồi trong phim người cắn móng tay, người run, người lập dàn cầu siêu. Còn đám bạn bên ngoài thì nhìn vào thi nhau cười hí hí, bọn bây được lắm đợi đi bọn ông thi xong ra xử chém hết tụi bây

Thầy Đức và thầy Hiển bước vào uy nghiêm, theo sau là thầy Park thân yêu của cả lớp. Nghe nói thầy Park và thầy Hiển chỉ là phát đề, còn coi thi là thầy Đức coi, trời có một người coi sợ gì (sai lầm lắm mấy anh ạ)

Thầy Đức nhìn xung quanh lớp, đưa tay lên phất phất mấy cái, miệng thì lẩm bẩm

-1.....2......3......bắt đầu!

Nghe từ bắt đầu, thầy Park và thầy Hiển đi xuống phát đề, cả bọn giở đề ra xem rồi bắt đầu làm. Ơ năm này đề khó hơn thì phải ó, chết rồi anh em kế hoạch B, phao nhẹ nà

Đức Chinh chơi phao trên móng tay, đó là lí do dạo này Chin Chin không cắt móng tay là để chơi phao cho dễ hơn, Duy Mạnh dán phao trên quần do chuẩn bị giấy đen trùng với quần nhưng chữ trắng nên dễ hơn, Đình Trọng vẫn là chiêu trò chơi trên trai nước, những kỹ thuật cũ tích

-Dừng lại!

Bất ngờ thầy Đức hét to rồi nhìn quanh lớp và nói tiếp

-Các em đừng nghĩ tôi không biết các em chơi phao, móng tay, trên quần và trong chai nước. Những chiêu trò cũ rích, loại!

Thầy Đức hét lên rồi đánh dấu bài ba người đó, Duy Mạnh, Đức Chinh và Đình Trọng nắm tay nhau bước ra khỏi phòng thi, chưa gì đã có ba người bị loại thật là quá nhanh quá nguy hiểm mà, phải cẩn thận

Xuân Trường nhìn tuy là làm bài nhưng thật ra là đã làm một bên tay giả rồi mặc áo khoác vào để che giấu, cánh tay thật sự thì đang lướt lướt điện thoại dưới hộc bàn. Thầy Đức bước xuống chỗ Xuân Trường đưa tay ra

Xuân Trường nhanh chóng đặt điện thoại lên bàn bắt tay với thầy và cái kết ai cũng biết, anh đã để lộ phao của mình, kết quả là out

-Ra ngoài!

Thầy Đức xé bài của Xuân Trường còn anh thì ôm cánh tay giả kia bước ra ngoài. Nhìn sơ qua có lẽ là Tư Dũng lấy tay che bài và vẫn chăm chú làm nhưng thật ra không phải vậy, anh đây đã tiến hoá thành một cao thủ quay cóp

Bộ áo sơ mi trắng mà Tư Dũng đang mặc có dán phao trong nên không ai thấy nếu đứng xa, trừ Tư Dũng. Đang coi bất ngờ thầy Đức nắm lấy cánh tay Tư Dũng nhìn xoáy sâu vào tay áo

-Em đừng nghĩ tôi không thấy em quay bài, ra ngoài!

Thầy Park và thầy Hiển, mỗi người xách một bên tay Tư Dũng tống khứ anh ra ngoài. Lúc này trong phòng thi chẳng còn bao nhiêu người cả, thầy Đức nhìn tất cả gật đầu

-Những đứa dùng tài liệu đều tống khứ ra ngoài, còn lại xem ra có Vẻ là cao thủ học đường đây

Văn Hậu đột nhiên cầm cái đồng hồ Bỏ túi, lắc qua lắc lại trước mặt mình, ý định tự thôi miên chính mình và chìm vào giấc mộng quay về tối qua lúc ôn bài

-Tuyệt lắm- Văn Hậu mừng rỡ

Thầy Đức nhìn xoáy sâu vào Văn Hậu và bước được vào giấc mộng của cậu

-Cậu tưởng tôi không vào được à? Ha ha ha

-Ôi má ơi!

Văn Hậu giật mình tỉnh dậy thấy thầy Đức đang cầm tờ giấy thi của cậu liền xé nó và cho cậu ra ngoài, bây giờ trong phòng chỉ còn Tiến Dũng, Công Phượng, Văn Thanh, Tiến Dụng, Đức Huy, Hồng Duy và Xuân Mạnh, còn nếu ai hỏi về Đại và Đức thì hai em đã bị tống khứ từ lúc bắt đầu thi rồi, noi sao ta bước vào phòng thi mà còn ôm sách nên thôi tống ra ngoài luôn, đang mua đồ ăn thức uống ngồi đánh liên quân ngoài kia

Tiến Dũng và Tiến Dụng nhìn nhau rồi gật đầu, hai anh em nhà này mỗi người ôn một nửa, Dũng ôn phần trên còn Dụng ôn phần dưới, cả hai anh em lấy tay gõ nhẹ lên bàn và tạo thành mật mã dương cầm

*cạch cạch cạch* Tiến Dũng gõ gõ vài cái, Tiến Dụng gật đầu rồi chép. Tới lượt Dụng gõ gõ vài cái, Dũng gật đầu rồi chép

*Cạch cạch cạch cạch cạch* bất ngờ những tiếng gõ bàn khác vang lên, hai anh em nhìn nhau ngây ngô ơ ủa? Làm gì có mật mã này rồi biết là kết quả nào liền nhìn lên phía trước thì giật cả mình, thầy Đức đứng trước mặt cả hai

-Các em nghĩ chỉ có các em mới biết được mật mã dương cầm à? Tôi biết nhiều hơn các em đấy, Ra ngoài!

Tiến Dũng và Tiến Dụng bắt tay nhau rồi cùng bước ra ngoài, Đức Huy và Văn Thanh nhìn thầy Đức rồi nhìn xung quanh lớp, OK tất cả đã sẵn sàng Văn Thanh ghi kết quả lên cục gôm của mình, rồi bỏ nó vào trong giày đẩy ra sau cho Đức Huy

Huy nhặt lên coi rồi chép, sau đó ghi lại cho Thanh Bỏ xuống giày rồi đá lên cho Văn Thanh. Cả hai cứ như vậy cho đến khi......

-"Ủa? Sao Huy không đá lên?"

Văn Thanh cảm thấy lạ, anh đã truyền cho Đức Huy nãy giờ rồi mà sao không thấy Huy truyền lại liền nhìn xuống và thấy bản mặt của thầy Đức phóng to trước mặt mình liêng giật mình ngước lên thì đụng đầu

-Á má ơi cứu con!

-Hai anh nghĩ, hai anh tài lắm à? Game over, đi ra

Cả hai ôm bài mình chạy ra ngoài, bây giờ chỉ còn Công Phượng, Hồng Duy và Xuân Mạnh, Hồng Duy ngó nhìn xung quanh rồi lôi bộ mỹ phẩm trong hộp bút mình ra nói nôm na là chỉ có một cây son

Liền mở cây son rồi ấn mạnh đầu son xuống dưới bàn, thầy Đức nghĩ là cậu chàng phá son cho vui nhưng thật ra là Hồng Duy đang tán son ra để lộ những tờ giấy phao mini trong son

Chỉ được cái khổ là do nhét vội nên giờ phải tán son mới thấy, mát càng tán thì càng dơ. Thầy Đức bước xuống tán phụ cho Duy và thấy tờ phao

-Phao nè!

-Cảm ơn nha thầy........Đức.......

Hồng Duy vui Vẻ nhận phao rồi ngước lên nhìn, vâng lại thêm một người nữa đã game over ôm giấy ra ngoài cùng với Đống son của mình

Xuân Mạnh nãy giờ cứ giữ khư khư cái hộp cơm của mình, thầy Đức thấy lạ liền bước xuống

-Em giữ gì vậy?

-Dạ là hộp cơm thưa thầy, kiểm tra xong em sẽ đi ăn cơm vì sáng giờ lo ôn chứ chưa ăn

-Vậy hả?

Nói rồi thầy Đức lấy hộp cơm của Xuân Mạnh rồi mở ra bên trong toàn là giấy phao được xếp cẩn thận và bố trí như hộp cơm vì nó có trứng, tồm, nước tương nữa nè

-Em ăn giấy thay cơm à?

-Dạ........

-Ra ngoài

Thầy Đức thu bài của Xuân Mạnh rồi cầm hộp cơm của cậu móc con Tồm ăn ngon lành, bây giờ trong phòng thi chỉ còn có một mình Công Phượng mà thôi, đám bị đuổi a đang đứng bên ngoài cùng bọn Văn Toàn đang cầu nguyện cho công chúa

-"chết cha, còn có một mình mình vậy trời?"

-Chỉ còn có mình em, để tôi xem em sẽ dùng chiêu trò gì

-Em đã luyện trò này suốt cả tối qua không ngủ, chắn chắn sẽ thành công và đánh bại thầy

-Hãy cho tôi xem

Nói rồi Công Phượng đứng lên, một bên tay cầm lục lạc, một bên tay cầm chuông. Cậu đứng lên rồi múa, lắc lắc lắc

-Ể ể ể ể ể ể ể

-Đây là.....

Phải Công Phượng đang chơi trò gọi hồn và gọi được hồn của một thánh nhân nhập vào người mình khiến thầy Đức ngạc nhiên

-Albert Einstein

-Không thể nào có thể gọi hồn một thánh nhân sao?

-Ơ......ớ ớ ớ.....ớ ớ......kết quả này. 1,24 còn cái này là 56%, căn bậc số học 2.....3......5....

Bất ngờ Công Phượng như động kinh ngồi xuống ghi chép liên tục, à là do còn bị nhập đó chứ

-Em đừng nghĩ tôi chịu thua em

Nói rồi thầy Đức đi đâu đó, lát hồi thầy quay lại và còn hoá trang thành thầy tu, tay gõ mỏ cốc cốc cốc cốc, miệng niệm chú

-Nam mô nam mô nam mô

-Ớ ớ ớ, quay trở về, quay trở về đi, ớ ớ ớ

Hồn Albert Einstein thoát ra khỏi người Công Phượng, Bái bai cậu rồi bay luôn. Thầy Đức dừng lại cười

-Ha ha ha em nghĩ em có thể thắng tôi sao? Loại!

Rồi thành viên cuối cùng cũng bước ra, đang chờ thầy cô trong kia phe duyệt, đám ở đây đang bóc lột tiền của nhóm Văn Toàn mua mì ly, báng tráng, nước,....bla....bla.....ngồi kiểu họp chợ bán cá, vừa ăn vừa nói chuyện

-Chòi má, giờ tao ước gì có máy quay ngược thời gian- Công Phượng uất ức

-Tại sao vậy mày?- Xuân Trường bên cạnh hỏi

-Để quay về thời ông Newton, chặt cây táo của ổng, trồng cây sầu riêng lên- Công Phượng

-Ừ, mày nói đúng- Hồng Duy gật gù

-Tao tự hỏi, tại sao thời đó không phải là trái sầu riêng rơi vào đầu ổng đi, đột nhiên toán rơi chi cho có cái định luật này- Tư Dũng nhai bánh tráng

-Lúc nãy tao nhớ mày gọi hồn ông Albert Einstein mà- Duy Mạnh hỏi

-Tao thấy ổng giỏi nên gọi, ai ngờ bài ra là định luật của ông Newton đâu, cơ mà ông Albert Einstein ổng cung kiên trì ghê, giải gần hết bài tao luôn- Công Phượng

-Ông thầy Đức cũng ghê chứ khác gì đâu mày- Văn Toàn

-Tao thấy ổng giả thầy tu là vui rồi- Quế Ngọc Hải

-Bởi vậy mới nói. Số bọn tao khổ quá mà- cả lớp U23 đồng thanh
=================================
Chòi má, ngâm giấm chap này 1 tuần liền, xin lỗ vì ra trễ nha ><

Mong là chưa ai quên au, chap này hơi nhảm, để chap sau ghi vui cho. Vui lắm luôn, vì ý tưởng đầy đầu a

Đây là cái video tớ lấy ý tưởng đẻ viết chap này

[Không nên có GIF hoặc video ở đây. Cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để xem nó.]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co