Truyen3h.Co

Vkook Xk Doc Sung Hoang Hau Hoan


Y đường đường là đại tướng mà lại bị chính huynh đệ của mình bắt Y trong đêm mưa gió tuyết bão bùng phải chạy đến Lâm Cung ( Thư tần )

Vì sao Y lại ở trong Đông Cung? Vì cái tên nào đó tên Điền Chính Quốc bảo tối nay qua dùng ngự thiện cùng và nói rằng bản thân cần anh giúp, muốn anh ở lại Đông Cung một đêm, anh lại nhẹ dạ cả tin huynh đệ nên đồng ý

Thế là bây giờ đang vật lộn với thời tiết muốn đóng băng hết cả dây thần kinh bên trong đây này

Y mặc bộ đồ đen tuyền và che mặt đi thẳng vào chính diện quỳ xuống :" Đã hoàn thành xong thưa nương nương"

Nàng ta thấy Y, ban đầu có chút nhíu mày nhưng sau khi nhìn thấy hai bàn tay còn vương ít máu và thanh kiếm hay đeo của tên thích khách kia nên mới có chút thả lỏng

Thư tần đóng nắp trà, ném cho Y một khối vàng hất giọng :" dơ kiếm"

Y quả thật không nghĩ Chính Quốc lại thông hiểu Thư tần như vậy, ban đầu Y còn không chịu nhúng vào cái thau toàn máu kia đâu nhưng cậu khăng khăng bảo Y nhúng tay và cả kiếm vào nên Y mới nghe theo

Bây giờ lại có tác dụng, không hổ danh hoàng hậu nương nương thâm sâu. Y kéo thanh kiếm dính máu ra dâng trước mặt Thư Nha, hai tay Y còn dính một ít máu

Tư Nha nhìn mà cười lớn gật đầu hài lòng :" tốt lắm, tốt lắm ngươi nhớ phải đi ra khỏi đây đừng để ai bắt gặp ngươi, cút"

"Thần đã rõ, xin cáo lui"_Y lui xuống đi ta khỏi rồi bay đi mất

Thư Tần đá lông mày với nô tỳ kế bên, cô cũng nhanh chóng rời đi. Thư tần chỉnh chu lại trang phục cũng cất bước chậm chậm theo sau

Sắp qua canh hai, trời về đêm lại càng lạnh. Nàng ta chỉ choàng cái áo mỏng manh nhìn ngó xung quanh cho kĩ mới cất bước ra khỏi Lâm Cung tiến về ngự hoa viên

Đâu đó tại một chỗ tối tắm giữa làn cây rộng lớn và bụi cây sột soạt tiến rít lên, tiếng than vãn, tiếng cầu khẩn và cả tiếng khóc lóc van xin đầy thống khổ

"Ui da..chủ tử chỗ này muỗi cắn sắp chết nô tỳ rồi"_cô gãi gãi chân đập bốp bốp vào bắp chăn rồi dơ lên mấy con muỗi giọng như sắp khóc đến nói :" nó là muốn hút hết máu nô tỳ đây mà huhu"

Cậu cũng có khác gì mấy, đêm hôm khuya khoắt bốn con người ngồi trong bụi rậm như trời trồng. Mặt mũi tèm lem hơi nước do sướng đêm, hai tay hai chân muỗi đốt muốn sưng bụp cả lên

"Im lặng coi, đi rình mà cái mồm cứ bô bô ta vả một phát là ngươi bay về tới Đông Cung luôn giờ"_cậu nhướng người ngó xung quanh

"Có chắc là ở đây không nương nương, hay người nghe nhầm rồi đó"_Bảo Yên gãi phụ Thị Yên cũng ra sức nhìn hộ

Cậu ánh nhẹ lên tay mình đập con mũi nhíu mày :" ý ngươi bảo ta là lỗ tai điếc đó hả? Ta hơi bị thính nhé"

Trí Mẫn :" thính như cẩu vậy"

"Ngươi..."_cậu trợn trừng mắt

Trí Mẫn nghe không nổi nữa lấy tay bịch miệng cậu lại, giọng cảnh cáo :" nương nương người nói ít thôi, đi rình trộm mà cái mồm người mới bô bô ấy"

Ba người gật gật

"chủ tử nô tỳ lạnh sắp cống rồi"_Bảo Yên mặc trang phục mỏng ôm người run rẫy, hai môi tái mét

Do khi nãy sau khi Y rời đi, cậu cùng hai cô vác cái tên quạ đen kia ném bố lên giường xong kéo rèm lại rồi cậu chỉ kịp quấn đại cái áo bông mỏng chạy đi bằng cửa sau sợ rằng sẽ không thể tới đây kịp nên mới vội vả không chú ý

Hai cô thì đã mang áo ấm nhưng thời tiết âm độ lại ban đêm khuya khoắt ngồi trong bụi cây không chết vì lạnh cũng bị sốt đến liệt giường

"Về ta tẩm bổ cho ngươi"_cậu nói nhỏ cởi áo bông mình ra

Cả hai ngăn cậu lại nhưng cậu đánh vào tay, khoác cho hai cô cái ảo mỏng còn mình ngồi sát lại tìm hơi ấm. Dù sao cậu cũng là nam nhân nhìn hai đứa yếu đuối vì theo mình không nỡ

"Ố..ra rồi ra rồi"_Trí Mẫn chỉ chỉ đáng bốp bốp lên đầu gối Chính Quốc

"ta biết rồi đánh quài"-Chính Quốc đập mạnh lên tay y nhìn ra ngoài

"Hở?"_Thị Yên mở to mắt sau khi xuyên qua hàng chục cái cành cây lá cây và màn đêm tối thì thấy được cái khuôn mặt mà chủ tử của cô cất công đi rình giữa ban đêm liền nghệch cả mặt không thể tin

"Thư tần?"

Gật gật

Chính Quốc :" im lặng coi hai cái đứa này"

"Tại sao chàng ấy vẫn chưa tới?"_Tư Nha mang trang phục tím nhạt còn khoác thêm một tấm chăn mỏng bao lấy cả thân thể bên ngoài đi qua đi lại trông ngóng ai đó

"Chủ tử hay chúng ta về đi, đã khuya lắm rồi"_nô tỳ đứng yên một chỗ

"Ngươi im lặng"_bỗng nàng ta quát lên hung dữ

Bấy giờ người con trai mang trên thân một trang phục xanh dương đi tới, dáng cũng đô con nắm hai bàn tay nàng xoa xoa :" ta xin lỗi,  ta bận nên giờ mới có thể tới tìm nàng"

"Đù..đẹp nhưng thua.."_cậu chu môi đù một tiếng gật đầu tính nói gì đó

'Chát'_đột nhiên tay cậu bị ai đó đánh nhẹ

"Ui da...ngươi sao lại đánh ta?"_cậu liếc Trí Mẫn xoa xoa bàn tay khó chịu nói

"..."

"Ta có đánh người đâu?"_Trí Mẫn nhìn hai cô

Lắc đầu

"Trẫm đánh"

Úa? Bốn người giật bắn mình quay sang, Hoàng Thượng? Hắn đã ở đây lúc nào mà cả bốn người lại không hề hay biết

"Im lặng đừng hỏi nhiều"_hắn ôm cậu vào lòng ủ ấp tay còn liên tục xoa xoa má cậu vỗ vỗ

Tát cả :...: nhìn câu truyện trước mắt

Tư Nha cười tươi ôm lấy gã dựa đầu vào ngực :" ta đã giết được hoàng hậu rồi, ta nhất định sẽ lấy lại được thánh sủng"

Gã cười ôm eo nàng gật đầu giọng cất lên vô cùng ôn ngu nhỏ nhẹ :" nàng làm tốt lắm"

Thư Nha ngước mặt lên hai mắt khẽ ủ xuống ủ rủ :" dạo này Thái Hạnh hắn ta sủng ái Chính Quốc kia nên ta chưa thể mang thai được"

Gã bật cười xoa đầu :" được, ta giúp nàng, đứa con này sau nay ta lên ngôi sẽ để nó làm Thái tử"

Cậu mở to miệng bất ngờ ngơ ngác :" vãi lùn...lên nóc Kim Triều nắm đầu Thái Hanh....ôi mama thằng này chất vãi, ý tưởng tuyệt dời luôn ạ"-cậu bật ngón tay cái hạ hai méo môi xuống ra vẻ như gã ta rất ngầu

'Phụt..ưm"_Thị Yên nghe xong mà phụt cười chứ kịp haha đã bị Bảo Yến bịch miệng

Có ai biết giọng cậu lúc nói chuyện hay cảm thán mà trong lúc lén lút thế này cực kì buồn cười thêm chút đáng yêu, cái còn chu chu ra mắt mở lớn

Nàng ta bảo nô tỳ kia rời đi bản thân bản thân ở lại thì đi vào trong một góc rất tối, làm gì đó thì ai cũng biết

Cậu nheo mắt lại nhìn cho rõ môi nhấp nháy để ý từng chi tiết một :" sao lại không làm luôn tại chỗ mà vào trong tối làm cái gì chứ?"

Thái Hanh bật cười nhéo má cậu :" em muốn nhìn?"

Cậu gật đầu thành thật nhìn qua hắn rồi lại nhìn về chỗ cũ nheo mắt :" ôi trời lâu rồi mới coi...khụ bố quên, dù sao cũng rình ở đây cả đêm coi một tí cũng chẳng sao"

"Coi? Coi cái gì?"_Thị Yên nghe cậu nói mà không hiểu gì cả chen chúc lên trước ngó mặt ra nhiều chuyện

Cậu cười gượng ấn đầu cô xuống :" à..mấy cái mà kiểu như nhún nhún ấy, ngươi không hiểu đâu ngồi im đi"

"Dô đó làm cái gì í nhỉ?"_Trí Mẫn chớp chớp mắt cũng nhiều chuyện nhoe mắt

Cậu đánh lên đầu Trí Mẫn :" ngu! Trai gái dô đó chỉ đề..ưm..ưm thôi hiểu không?"

"Thế còn con trai với con trai là gì?"_Trí Mẫn cố tình hỏi thêm

Cậu cũng ngây thở mà cười khinh khỉnh nói bí hiểm :" tất nhiên là cũng ư ử rồi, nhưng mà theo ta thấy Thư tần đã thông dâm thế này thì chắc chắn...Hoàng thượng yếu lắm"_nói câu cuối bỗng nhỏ xíu lại như muỗi kêu

"......"

Hắn nhíu mày :" yếu?"

Cậu thật thà gật đầu :" người yếu xìu, làm có 45phút đã bắn rồi thế không yếu thì là gì?" quay sang nhướng mày

"Khụ...khụ...."_Trí Mẫn nghe xong mà sặc nước miếng, 45phút mà bảo yếu? Doãn Kỳ đè Y cũng mất đến hơn 30 phút đã như muốn ngất đi rồi

Nghe thế này cũng đủ biết sức cậu trâu như thế nào nhỉ

"Sức của người trâu quá"_Trí Mẫn cười cười

Hắn cười khẩy :" ta chỉ mới vào hiệp một, Chính Quốc đã khóc lên khóc xuống rồi"

"Ồ...hóa ra là Chính Quốc cũng yếu đuối nhỉ"

"Ta mà yếu á? Tại người ra lâu làm sao có thể trách thần, mai mốt làm lẹ lẹ một chút"_cậu dẫu mỗi phất phất tay

Bảo Yên, Thị Yên :"....." coi như là cùng giới tính cũng được, nghe để thêm kinh nghiệm 

"Cơ mà trời lạnh muốn cống mà hai người đó vẫn cứ kêu ư ử thế không sợ lạnh à?"_Thị Yên học theo cái gọi ư ử của cậu mà hỏi chẳng biết ư ử là cái gì

Cậu lắc đầu :" ngươi mốt có phu quân sẽ rõ,làm xíu mà là người nóng như lửa ấy mà"

Hắn bật cười, không hổ dành là Điền Chính Quốc am hiểu sâu rộng kiến thức giường chiếu mênh mông

"Ngươi hiểu rõ quá nhỉ, có cần trẫm bồi em không?"_hắn nhướng mày vuốt tóc cậu

"Thôi trời lạnh bỏ mẹ, ở đây coi trực tiếp đã hơn nhưng tối quá. Mốt có gì người cho người gắn thêm đèn vào nha"

"......'_tất cả

Thị Yên :"ôi chủ tử, tưởng người trong sáng thuần khiết ai dè lại là người đầu độc nô tỳ"

Trí Mẫn :" coi sao bằng thực hành? Người muốn trãi nghiệm thì có hoàng thượng đây này?"

"Ể..ể làm...hình như mới nghe là hiệp hai phải không?"_cậu đập đập vào tay hắn chỉ chỉ

"Mới đó đã sang hiệp hai, không biết gã hay Thái Hanh yếu hơn nhỉ?"_cậu chớp chớp mắt

"Thử rồi biết"

Bảo Yên :" đêm hôm lạnh muốn cống mà hai người này lại...trong bụi, chủ tử..."

'Rất kích thích"_cậu liếm môi

Thái Hanh lắc đầu bế xốc cậu lên :" về, trẫm sẽ phạt ngươi"

"..?"

Mấy con người theo sau : sao cũng được, họ quen rồi

Cả đám chui từ từ trong bụi vòng ra rồi chạy đi mất, để lại hai con người bên trong kia làm muốn làm gì thì làm.

Trước mắt là cái người chê hắn yếu đang khóc than trời than đất biện minh rằng là tính cách chó má thứ hai của cậu lỡ mồm chứ không phải cậu

Ai tin?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co