Truyen3h.Co

Vkookhopeminga Rotation Hoan

Author: Thiên Lam Tử Vũ

Câu chuyện được dựa trên cái trí tưởng tượng đầy hư cấu và ảo tưởng của tác giả.

________

Chương 16: Món quà

Cạch

Tiếng cửa phòng bật mở khiến cho Taehyung giật mình buông Yoongi ra. Dù đã buông anh ra nhưng đầu óc cậu lại chẳng chú ý đến xung quanh chút nào, cậu vẫn đang chìm đắm trong câu nói vừa rồi của anh.

Hay là anh chuyển sang yêu cậu nhỉ?

Thâm tâm Taehyung tưởng chừng như rộn vang trong tiếng pháo hoa hân hoan thì người vừa bước vào phòng liền cắt đứt mạch cảm xúc, được lên thiên đường chưa được bao lâu thì bây giờ rớt thẳng xuống địa ngục.

"Yoongie, anh có sao không?" - Người chưa vào đến bên trong thì tiếng từ ngoài cửa đã vang vọng.

Jungkook, thằng nhóc kỳ đà này. Nó lựa lúc nào không tìm đến lại lựa đến ngay lúc này.

Vốn vui vẻ lại bị Jungkook phá, tâm tình Taehyung liền chuyển về thành tức giận và u ám. Cậu chỉ hận vào lúc này tại sao không thể xé xác thằng út kia ném lên hành tinh của cậu để nó sống luôn trên ấy và chẳng bao giờ về giành Yoongi với cậu.

Đĩa bay của tao ơi mày ơi đâu? Tao muốn đưa thằng nhóc này đi bán.

"Anh chẳng bị sao cả. Đừng cố tỏ ra quan tâm anh mày bằng giọng nói vô lễ kia. Thêm kính ngữ vào đi, đừng để anh lúc nào cũng phải nhắc." - Yoongi thu lại tâm tình cũng chẳng để ý đến Taehyung hết mừng rồi lại tức giận mà quay sang nhìn Jungkook với một vẻ mặt khó tính như ngày thường.

Thế nhưng thật ra thì sau khi giải toả tâm tình, Yoongi đã khá hơn rất nhiều, bằng chứng là trong đôi mắt kia của anh chẳng hề có chút nào nghiêm khắc như thường thấy.

"Không phải là bởi vì em yêu anh nhất nhà nên mới gọi anh thân thiết như thế sao?"- Jungkook cười hì hì, nó chạy lại ôm lấy cổ anh, cọ cọ đầu mình lên tóc anh, khứu giác nó đang hít lấy hương thơm từ cơ thể anh.

Thằng khốn dơ bẩn này lại nghĩ bậy bạ trong đầu nó rồi.

Xem cái vẻ mặt hưởng thụ của nó khi quấn lấy anh kìa.

Thật muốn tống cho nó vài nắm đấm lên mặt mà.

Taehyung vò chặt đám bông từ áo khoác trong túi áo. Cậu đang cố gắng kiềm chế nỗi tức giận đang trào dâng ngày một cao lên trong lòng. Nhưng cậu hiểu rõ bây giờ chưa phải là lúc, cậu vẫn phải nhẫn nhịn vì một tương lai hạnh phúc sau này.

Jungkook liếc mắt nhìn Taehyung ra hiệu cho cậu ra khỏi phòng, đừng ở đây làm phiền nó và Yoongi. Cậu che giấu đi nỗi tức giận trong mắt mình, lặng lẽ rời khỏi. Mặc dù lo lắng cho anh khi phải ở riêng với một người nguy hiểm như Jungkook nhưng cậu tin chắc nó hiện tại vẫn biết kiềm chế và sẽ chưa vội làm gì với anh cả.

Dù sao thì Jungkook cũng giống như Taehyung, đều sợ mất anh. Và một lý do khác để Taehyung rời đi là do cậu chẳng thể chịu nổi cảnh anh thân thiết với Jungkook. Nếu ở lại thêm ai biết được cậu có không kiềm chế được mà đánh nó không cơ chứ.

Nhìn bóng lưng Taehyung lặng lẽ rời đi, trong lòng Jungkook nổi lên một mối hồ nghi không rõ ràng. Nếu như nó chẳng nhầm thì lúc nãy khi nó bước vào Taehyung đang ôm Yoongi thì phải.

Và câu nói của Yoongi nó nghe loáng thoáng khi ấy.

Sẽ không phải là Taehyung cũng yêu Yoongi chứ?

Yoongi cũng vừa vặn có cảm giác với Taehyung?

Mong rằng tất cả chỉ là hiểu lầm.

Taehyung, đừng để tôi phải đối đầu với anh.

.......

Ngày hôm sau, bởi vì đã sang một năm hoàn toàn mới được một tháng rồi mà kí túc xá vẫn đang trong tình trạng dần biến thành ổ chuột nên Jin hường quyết định sẽ tổng vệ sinh tập thể. Thế nhưng nhà thì chưa dọn xong hẳn đã có một vài rắc rối xảy ra.

Jin bước vào phòng thằng người yêu với thằng được xem là con út của mình. Cả căn phòng là một mớ hỗn độn của quần áo, máy chơi game và một vài vật thể không rõ danh tính.

Méo, ở đây vừa mới trải qua một cơn bão à.

Đáng lẽ không nên nhận hối lộ của thằng Jimin mà đi dọn phòng này.

Hôm nay bốc thăm mình phải đi dọn phòng bếp mới đúng.

Jin khóc không ra nước mắt vì lỡ đổi nơi dọn nhà của mình từ phòng bếp sạch sẽ thành cái chuồng lợn này. Thôi dù sao cũng là phòng thằng người yêu, anh cố dọn cho cậu cũng được, biết đâu lại phát hiện ra bí mật gì đó. Xắn tay áo mình lên, Jin thở dài một hơi.

Hôm nay sẽ là một ngày dài đây.
.
.
.
.

"KIM NAMJOON, JEON JUNGKOOK... Tất cả vào họp khẩn tại phòng khách."- Chỉ hơn một giờ đồng hồ sau từ phòng của trưởng nhóm và em út vang vọng một giọng hét oanh vàng không lẫn vào đâu được tựa một cơn gió lan truyền đi khắp nhà. Chưa được bao lâu mà nhà đã thật sự có bão rồi.

Chưa đầy mười phút, căn phòng khách đã gom lại đầy đủ các anh em nhà Bangtan từ mọi vùng miền của kí túc xá.

Nam vương Jin ngồi đầu bàn làm chủ toạ, mắt lạnh đảo qua cả sáu người, dừng lại trên người của hai vị tội đồ đã tạo nên cuộc họp khẩn cấp này.

"Seokjin hyung, rốt cuộc là anh muốn họp khẩn chuyện gì đây?"- Trước không khí nghiêm trọng của sự việc, Yoongi vẫn là người đầu tiên mở lời. Dù sao thì anh cũng là người già thứ hai trong nhóm phải thay những đứa em gánh lấy bầu không khí áp lực này.

Đừng nhìn Seokjin bình thường hiền lành, toàn bị các em bắt nạt, đó chỉ là chưa tới lúc anh thật sự tức giận mà thôi. Anh là người lớn tuổi, uy nghiêm không hề thua kém trưởng nhóm và khi tức giận thì còn đáng sợ hơn cả Yoongi.

"Xem anh mày tìm được gì trong phòng hai thằng này này." - Jin chỉ vào Jungkook và Namjoon rồi lấy ra một cái hộp hình vuông màu đen.

Chiếc hộp này vốn có khoá và đã được mở ra.

Mặt Namjoon khó hiểu và Jungkook xám xịt.

Vì một chiếc hộp mà em yêu nỡ nổi giận với mình sao?

Chiếc hộp này không phải nó đã giấu kĩ và khoá kín rồi sao?

Jin mở nắp chiếc hộp, và dựng ngược chiếc hộp lại, đổ hết những gì chiếc hộp đó chứa bên trong ra bàn.

Những chiếc đĩa CD với tiêu đề và hình vẽ khiến người ta nóng mặt. Có GV lẫn AV, tất cả đều nói về cảnh giữa hai người đàn ông với nhau. Đều là phim khiêu dâm.

Hay rồi đây! Chuyện này sẽ chẳng hề đơn giản đâu.

"Namjoon, cậu là anh trong phòng, cậu nói xem mấy thứ này là thế nào đây. Cậu tải về máy tính chưa đủ à mà bây giờ còn mua về, định đầu độc đầu óc của thằng út à? Tôi cũng không ngờ cậu là người như vậy đấy." - Jin giận tím mặt nhìn về phía Namjoon chỉ trích, hiển nhiên anh không hề xem đây là đồ của Jungkook.

"Nhưng mấy thứ này có phải của em đâu." - Namjoon cau mày giải thích, mắt khẽ đảo sang phía Jungkook. Thật ra chính cậu đây cũng không ngờ được đứa em út lại giấu mấy thứ này trong phòng.

Namjoon đã biết và cậu cũng chẳng muốn che giấu hội thằng nhóc ấy. Tự làm tự chịu, giúp nó để rồi Jin lại giận cậu sao. Chuyện này đương nhiên không được.

"Không phải của cậu thì còn ai vào đây? Cậu lại còn chối nữa à?!"- Jin tự nhiên vẫn cho rằng là của Namjoon và tin tưởng Jungkook. Thế nên anh càng thêm tức giận.

"Hyung, bình tĩnh chút đi. Hình như dưới đáy hộp có chữ đấy." - Jimin nhìn về phía chiếc hộp đang được đặt úp xuống dưới bàn nói. Ánh mắt lướt qua một tia hả hê nhìn về phía Jungkook.

Phải rồi, tất cả mọi chuyên ngày hôm nay đều do cậu, chính Park Jimin này một tay bầy nên. Từ việc dọn nhà cho đến việc Jin dọn phòng Jungkook đều do một tay cậu sắp đặt.

Cả vài tháng trước kí túc xá vẫn bừa bộn như vậy thì tại sao bây giờ mới dọn?

Tại sao Jin hyung lại dọn phòng Jungkook?

Tại sao chiếc hộp và chìa khoá giấu kĩ thế đều được tìm thấy?

Chú mày có phải đang tự hỏi những điều đó phải không, Jungkook?

Đã bảo rồi, đừng đùa với anh mày.

Món quà nho nhỏ này hi vọng chú mày sẽ thích. Quà anh đáp trả lại đấy, Jungkook à mau nhận đi!

________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co