Truyen3h.Co

Vo Truoc Gia Tren Troi Cua Tong Giam Doc Tap 3


  Trang Minh Nguyệt sốt ruột, từ trong phòng bệnh lao ra, nhìn con trai đang đứng ở hành lang nói chuyện với y tá, khóc kêu to: "Văn Kiệt, chị dâu con tự sát!"

Hàn Văn Kiệt nghe xong, giật mình thất sắc, ném sổ ký tên phẫu thuật, chạy thật nhanh tới phòng bệnh, lại chạm mặt rất nhiều phóng viên cũng hướng bên này lao tới, trong tay cầm máy chụp hình liều mạng chụp, vừa chụp, vừa hỏi: "Bác sĩ Hàn, lúc nảy chúng tôi nghe Hàn phu nhân nói Tần tiểu thư tự sát, có phải không tiếp thụ nổi chuyện CD mà tự sát không?"

Hàn Văn Kiệt tức giận đẩy các phóng viên ra, vọt vào phòng bệnh, thấy Tần Thư Lôi sắc mặt tái nhợt nằm trên giường, tay buông thỏng một bên, một lòng muốn chết, sắc mặt tái nhợt, hắn lập tức nhắc cổ tay của cô, đè lên vết thương trên cổ tay cô, sau đó nhấn chuông cấp cứu, bác sĩ và y tá chạy tới, lập tức trừ độc băng bó cho cô, Tần Thư Lôi lại một lòng muốn chết, khóc: "Buông tôi ra, tôi không muốn các người cứu tôi! Con của tôi . . . . . ."

Tất cả phóng viên chồng chất ngoài cửa, xôn xao quay phim, chụp hình, kêu to: "Tần tiểu thư, lúc nảy tại sao cô muốn chết ?"

Sắc mặt của Hàn Văn Kiệt lạnh lẽo, lập tức chạy như bay đến cửa phòng bệnh, bảo hộ vệ đuổi bọn phóng viên ra ngoài, đóng chặt cửa phòng, kéo cửa sổ, rồi nhanh chóng đi tới trước mặt của Tần Thư Lôi, thừa dịp bác sĩ và y tá tự băng bó vết thương cho cô, hắn đột nhiên dùng một vẻ mặt nghiêm túc và nguội lạnh, cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện, nhìn chòng chọc đôi mắt trong suốt đầy nước mắt của Tần Thư Lôi, nói: "Chị dâu! ! Bên ngoài bây giờ đã rối loạn rồi, tôi khuyên chị vào lúc này, tốt nhất đừng khiêu chiến lý trí và ranh giới cuối cùng của anh cả tôi! Tôi biết lúc nảy là chị cố ý muốn tự sát, cũng là chị khiến hộ vệ Tần gia để phóng viên đi vào chế tạo đề tài! !"

Tần Thư Lôi đau lòng khóc, nhìn Hàn Văn Kiệt nói: "Con của tôi mất đi, Văn Hạo cũng đã chạy theo phụ nữ khác, chú kêu tôi làm sao mà chịu nổi? Ai vì tôi lên tiếng phê phán ?"

Hàn Văn Kiệt đau lòng nhìn Tần Thư Lôi nói: "Nếu như chị biết sáu năm trước, vì anh cả, Hạ Tuyết chịu bao nhiêu khổ sở, chị cũng sẽ không nói ra những lời này! ! Chị cho rằng cô ấy không có tư cách lên tiếng phê phán sao ? Cô ấy vẫn vì hạnh phúc của rất nhiều người mà im hơi lặng tiếng, bây giờ bị người ta lợi dụng, đi đến bước đường này, rốt cuộc cô ấy làm sai chuyện gì? Chị không nên hận cô ấy ! !"

"Vậy tôi nên hận ai ?" Tần Thư Lôi nhìn Hàn Văn Kiệt gào khóc! !

Ánh mắt Hàn Văn Kiệt đông cứng, nhìn chòng chọc Tần Thư Lôi, nói: "Nếu chị không muốn hận anh cả, vậy chị chỉ có thể hận tình yêu thôi ! Đây này là cách tốt nhất đấy! ! Cũng không có ai sống được tốt!"

Nước mắt Tần Thư Lôi run rẩy lăn xuống, nhìn Hàn Văn Kiệt.

Hai mắt Hàn Văn Kiệt đột nhiên đỏ lên, trong lòng có nổi khổ, lại thở dài, nhìn Tần Thư Lôi bình tĩnh lại, sắc mặt hắn hòa hoãn nói: "Hiện tại mọi chuyện cũng không chưa ổn định, anh cả tôi cũng không muốn chia tay với chị, chị cần gì phải không buông tha? Tôi luôn kính trọng chị, biết chị nhẫn nhịn, nhưng vào lúc này xin chị ngừng nghỉ một lát đi, nếu như tất cả mọi người mệt mỏi, tất cả buông tay, một mình chị bình yên sống thôi!"

Nước mắt Tần Thư Lôi lăn xuống.

Hàn Văn Kiệt nhìn Tần Thư Lôi một cái, thở dài một hơi, buông lỏng tay Tần Thư Lôi, xoay người lại, nhìn vợ chưa cưới của mình đang đứng ở cạnh cửa, hai mắt rưng rưng nhìn mình. . . . . . Hàn Văn Kiệt cũng bất đắc dĩ nhìn cô. . . . . .

Trong lòng Mộng Hàm đau nhói, cúi đầu đi vào, bởi vì cùng Tần Thư Lôi đều là con dâu tương lai của Hàn gia, cho nên cũng rất quen thuộc, cô đứng bên cạnh Hàn Văn Kiệt, nhỏ giọng hỏi: "Hạ Tuyết. . . . . . Không sao chứ. . . . . ."

Hàn Văn Kiệt đau lòng nhìn vợ chưa cưới, hốc mắt nóng lên, cảm kích cười nói: "Không có gì. . . . . ."

Mộng Hàm gật đầu, đôi mắt đẫm lệ chớp một cái, hít lỗ mũi đỏ bừng, nói: "Anh đi tìm cô ấy đi. . . . . . Nghe nói cô ấy bị thương, có lẽ lúc này cô ấy đang cần anh, lúc trước cô bị thương, anh luôn là người ở bên cạnh cô ấy . . . . . ."

Hàn Văn Kiệt gắt gao nhìn vợ chưa cưới. . . . . .

"Đi đi. . . . . . Em ở bệnh viện chờ anh. . . . . . Nếu như cô ấy tới, tôi lập tức thông báo cho anh. . . . . ." Mộng Hàm lại nói.

Hàn Văn Kiệt nhìn vợ chưa cưới, cắn răng cảm kích, nói: "Cám ơn em. . . . . ." Hắn nói xong, liền lập tức chạy như bay ra ngoài, vừa chạy vừa nhớ đến sáu năm trước, vào cái ngày đó, có một cô gái mặc váy đỏ, đứng trước cửa phòng làm việc của mình, lặng lẽ rơi lệ, khi phát hiện bản thân mình còn có thể sống, vui vẻ mỉm cười, nụ cười sáng ngời. . . . . .

Tối nay người người trong khắp thành phố vẫn mắng Hạ Tuyết, mắng cô là đê tiệ, mắng cô là hồ ly tinh, tờ báo mới nhất viết, nói Tần gia tiểu thư, một danh viện thế giới bị hồ ly tinh Hạ Tuyết làm hại muốn tự sát, đồng loạt, lời mắng chửi nổi lên bốn phía, dân cư mạng vẫn còn đang ngu ngốc chửi rủa, mà cả giới giải trí cũng kinh hãi, bởi vì trong mắt của rất nhiều ngôi sao, Hạ Tuyết là một diễn viên sạch sẽ hiếm thấy, thân phận cao quý, lại là cô gái vô cùng hiền lành, sự cố gắng của cô, bao nhiêu người hiểu rất rõ, có ngôi sao đang tiếp thu phỏng vấn thì ngầm chế giễu, lại có rất nhiều ngôi sao có cảm giác, trước tất cả ống kính, người trong cuộc còn chưa nói ra thì không nên phán đoán suy luận bừa bãi, ngay cả Tiêu Vãn Linh trong tổ diễn kịch "Trà Hoa Nữ", trong giới giải trí đều biết bà ta luôn bất mãn với Hạ Tuyết, nhưng lúc đối mặt với truyền thông, bà ta nói: "Tôi lại cảm thấy chuyện này, không có nghiêm trọng như trong tưởng tượng của mọi người, Hạ Tuyết trong mắt của tôi, là một cô gái vô cùng hiền lành, ở trong kịch tổ diễn kịch cũng hòa đồng với mọi người, là một đứa bé cơ trí khéo léo, mà CD là loại chuyện cá nhân, xin mọi người cho nghệ sĩ một chút không gian, tất cả chờ người trong cuộc nói rõ đi!"

Mà ngoài ý muốn nhất là Cẩn Nhu, xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy, Phó Thiên Minh vẫn kiên trì cho Hạ Tuyết đảm nhiệm vai nữ chính, tuyệt đối không thay đổi người! Cẩn Nhu tức giận cầm điện thoại di động lên, hung hăng đập vào gương trang điểm, tấm kính vỡ vụn, chia năm xẻ bảy! !

CHƯƠNG 419: SÁU NĂM TRƯỚC, SÁU NĂM SAU

Sáng sớm.

Sương mù vẫn chưa tan. . . . . .

Tôn Minh cả đêm từ Nhật Bản bay về, Hạ Tuyết là người do ông ta phát hiện đưa vào giới giải trí, ông ta cũng biết sáu năm trước Hạ Tuyết vì mang thai mà rời đi, ông ta có cảm giác chuyện này không đơn giản như vậy, ông ta đến phi trường, nói với trợ lý: "Lập tức liên hệ Trương Đạo diễn !"

Sáng sớm bọn phóng viên nhận được tin tức, nói sáng nay Tôn đạo diễn từ Nhật Bản chạy về, nên sáng sớm đã chờ đợi bên ngoài phi trường, thấy Tôn Minh đi ra, lập tức hỏi thăm cách nhìn của Tôn đạo diễn đối với chuyện CD của Hạ Tuyết, Tôn Minh vừa bước đi, vừa trầm mặt nói: "Trong giới giải trí vốn đã đủ rối loạn, một người thật vất vả bước ra ngoài như thế, ở trên đấu trường quốc tế bộc lộ tài năng giỏi nhất, các người có biết chuyện này đối với giới điện ảnh Trung quốc chúng ta bao nhiêu quan trọng sao ? Ở trong mắt các người, chỉ có tin tức, chỉ có hủy hoại, nhưng ở trong mắt của chúng tôi, chúng tôi chỉ muốn bảo vệ, tôi tuyệt đối tin tưởng Hạ Tuyết, 100% tin tưởng, tôi hi vọng cô ấy có thể dũng cảm đứng ra, đối mặt với truyền thông. . . . . . Cô ấy là một đứa bé ngoan, tôi sẽ đem toàn lực bảo vệ cô ấy, giúp cho cô ấy ! Cũng xin tất cả truyền thông xuống tay lưu tình . . . . . ."

Một phóng viên tạp chí không phục nói: "Tôn đạo diễn, theo như cách nói của ông, cho rằng người trong giới giải trí chúng tôi hủy diệt Hạ Tuyết? Nhưng nếu như không có chuyện CD, chúng tôi cũng không đánh đổ cô ấy, báo chí chúng tôi chỉ viết lên chân thật mà thôi!"

"Hi vọng cậu nhớ lời nói hôm nay. . . . . ." Tôn Minh không muốn cùng loại người như thế nói chuyện, sải bước đi ra khỏi phi trường, lên xe, nhìn tài xế nói: "Đến nhà sư phụ !"

Hạ Tuyết là người như vậy, nếu như cô cố ý muốn lẫn tránh, mọi người, ai cũng không tìm được cô!

Mọi người đem hết toàn lực tìm kiếm, nhưng một chút tin tức cũng không có, mà cảnh sát đang đuổi bắt người phát tán ra CD này, phóng viên khắp thành phố chia làm mấy đội ngũ, vây cao ốc Thế Kỷ, cao ốc Toàn Cầu, chờ đợi họp báo, tiếp theo liên tục phỏng vấn cách nhìn của Hàn gia và Tần gia đối với chuyện này, còn hỏi thăm bọn người Blake và Lam Anh nghĩ thế nào về lời gièm pha con dâu tương lai . . . . . .

Người toàn thế giới nhất trí ngậm miệng, làm cho sự kiện CD bap phủ bầu không khí quỷ dị, giống như tiết trời thu tối tăm tràn đầy sương mù, mùa thu lá phong bắt đầu ngã màu có chút đỏ rực, nhưng vì ở trong sương mù, người ta nhìn không thấy nó rực rỡ bao nhiêu !

Tràng kiếm đạo Nhật Bản.

Trác Bách Quân đem Trầm Ngọc Lộ váy dài màu đen mặc bó sát người ném trên sàn nhà ván gỗ, nhanh chóng đè lên người cô ta, môi mỏng bao trùm lên đôi môi đỏ rực của cô ta, hắn cuồng nhiệt hôn cô, vừa thở gấp nói: "Tại sao nhất định phải thoa son môi màu đỏ rực ? Tôi phát hiện phụ nữ bị Hàn Văn Hạo mê hoặc, cũng thích thoa son môi màu đỏ ? Tại sao? Hắn rất hấp dẫn như vậy sao?"

Trầm Ngọc Lộ vừa cuồng nhiệt hôn Trác Bách Quân, vừa đưa tay buông cúc áo áo sơ mi của hắn nói: "Trên người hắn có một cổ độc, có thể mê hoặc lòng người, làm cho người ta không cưỡng nổi. . . . . ."

Trác Bách Quân đứng thẳng người dậy, giận dữ trừng mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Trầm Ngọc Lộ, nói: "Vậy bây giờ cô vẫn thích hắn sao?"

Trầm Ngọc Lộ mỉm cười, cởi áo sơ mi của hắn nói: "Bây giờ không phải tôi đang ở cùng với anh sao?"

Trác Bách Quân vươn tay, bóp chặt cổ của cô, nhìn chòng chọc vào đôi mắt của cô ta, nói: "Tôi muốn trái tim của cô cũng thuộc về tôi !"

Trầm Ngọc Lộ đột nhiên cười một tiếng, vươn tay nhẹ nhàng tuột xuống váy đen của mình, lộ ra bộ ngực sữa mê người, dùng hơi thở mời mọc, nhìn Trác Bách Quân, nói: "Vậy anh có muốn nghe tiếng nói của trái tim tôi không ?"

Sắc mặt của Trác Bách Quân lạnh lẽo, hai mắt đỏ ngầu, hắn chậm rãi cúi đầu, nhẹ nhàng liếm điểm nhỏ màu hồng trên ngực cô ta, dùng đầu lưỡi trêu chọc, đầu gối cũng đang ở giữa hai chân của cô ta nhẹ nhàng di chuyển, Trầm Ngọc Lộ nhắm mắt lại, say mê hỏi: "Chuyện làm đến đâu rồi ?"

Trác Bách Quân vừa cắn điểm hồng, vừa khàn khàn nói: "Tài liệu đã đưa cho Daniel, chắc là hắn đã biết chuyện Hàn Văn Hạo đùa bỡn hắn, hôm nay tôi chú ý đến giá cổ phiếu của hai nhà, đột nhiên hạ xuống, thậm chí có cổ đông liên quan dự án ngân hàng thế giới đều muốn rút cổ phần, bởi vì đồng thời xảy ra tiếng gièm pha, bọn họ đều cho rằng Daniel và Hàn Văn Hạo không có cách nào hợp tác nữa . . . . . ."

Hắn đột nhiên cười, mặt dính vào ngực của cô ta, hai mắt chợt lóe lên, nói: "Lần này tôi muốn nhìn xem rốt cuộc Hàn Văn Hạo và Daniel có bản lãnh gì có thể thay đổi thế cục? Có bản lãnh gì để cứu cô gái ngốc nghếch kia !"

Trầm Ngọc Lộ hả hê cười, rồi nhớ đến một chuyện khác, nói: "Nhưng bọn hắn đang điều tra chuyện CD, bằng vào năng lực của Hàn Văn Hạo, đoán chừng sẽ rất nhanh tra được bên này. . . . . ."

"Chuyện CD, chẳng quan hệ tới tôi. . . . . ." Trác Bách Quân hôn nhẹ hai bầu ngực Trầm Ngọc Lộ, nói: "Đó là chuyện của Cẩn Nhu. . . . . ."

"Anh không sợ. . . . . . Cô ta sẽ khai ra chúng ta sao ?" Trầm Ngọc Lộ nhìn Trác Bách Quân hỏi.

"Tôi tự có biện pháp. . . . . ." Trác Bách Quân đột nhiên cười nói.

Trầm Ngọc Lộ lập tức ngẩng đầu lên, hơi nghi ngờ nhìn Trác Bách Quân!

Trác Bách Quân lại hôn chặt môi của cô ta, nói: "Chúng ta cứ từ xem trò vui đi, xem Hàn gia và Daniel, hai nhà rốt cuộc chết như thế nào ở trong lòng bàn tay tôi. . . . . ."

Tĩnh Đồng đứng bên ngoài đạo tràng, chờ đợi có chút nhàm chán, gửi một tin nhắn cho bạn trai mình, nhớ anh, thân ái. . . . . . Điện thoại di động lập tức bị đoạt lấy, cô giật mình, xoay người nhìn Trác Bách Quân lạnh lùng nhìn cô, mở điện thoại di động ra xem tin nhắn bên trong, sau khi xem xong, đột nhiên nhướng mày cười một tiếng, nắm mặt của cô nói: "Cô gái nhỏ, nói cho cô biết, đừng đùa với tình yêu, sẽ chết người đấy! Đi thôi!"

Mặt của Tĩnh Đồng đỏ lên, đành phải đi theo Trác Bách Quân !

Gần 11 giờ, sự kiện CD đang bị khống chế đến 16 giờ, tập đoàn Toàn Cầu và Hàn thị đột nhiên thay đổi thời gian họp báo, lựa chọn một địa điểm khác, đồng thời mở cuộc họp báo chiêu đãi các phóng viên!

Hàn Văn Hạo nhanh chóng lái xe, vẫn đang chạy khắp nơi trên đường phố, hands-free trong xe vang lên giọng nói của Tả An Na: "Tổng Tài. . . . . . một giờ nữa mở cuộc họp báo. . . . . ."

Hai mắt Hàn Văn Hạo chợt lóe, nắm chặt tay lái, nhìn rừng phong màu đỏ rực hai bên đường không ngừng lui về sau, trước mắt của mình, giống như cuộn phim quay nhanh, hắn cắn răng, nói ngay: "Tôi lập tức trở lại!"

Phòng tổng thống! !

Thanh Nhã và người giúp việc vội cầm âu phục trắng, sau khi Daniel mặc xong âu phục, lấy cà vạt màu xanh dương đeo vào, đứng trước kính toàn thân, nhìn tròng mắt ẩn giấu ánh sáng lấp lánh. . . . . .

"Chủ nhân. . . . . . Lần này mở họp báo, Hạ tiểu thư có thể trở về không ?" Thanh Nhã lo lắng, hỏi.

Daniel bước nhanh ra khỏi phòng, cũng không quay đầu lại nói: "Cô ấy sẽ trở về!"

*****

Tòa nhà 100 tầng !

Tả An Na khẩn cấp đứng giữa phòng khách, nhìn cầu thang xoắn ốc, chờ đợi. . . . . .

Cửa phòng tắm mở ra, Hàn Văn Hạo cởi trần lạnh lùng đi vào phòng, lấy áo sơ mi trắng mặc vào, nhìn kính toàn thân cài cúc áo, vừa cài cúc áo, trong hai tròng mắt vừa bắn ra ánh sáng, hắn bình tĩnh cài xong cúc áo sơ mi, lại kéo bộ âu phục đen treo phía trên mặc vào, nhìn trong kính toàn thân, sau đó lấy cà vạt tơ tằm màu bạc, chậm rãi thắt vào.

Tả An Na nhìn đồng hồ còn 15 phút, cẩn thận đi tới trước cửa phòng, nhìn Hàn Văn Hạo trầm tĩnh thắt cà vạt, sau đó xoay người đi tới trước bàn đọc sách, kéo ngăn kéo, từ bên trong lấy ra một cái hộp nhung màu xanh dương đậm, hắn nhìn chăm chú, mở hộp ra, đây là một cái kẹp cravate màu đen trắng, hắn vẫn giữ, giữ cái kẹp cravate sáu năm nay, hắn cầm nó trên ngón tay nhẹ nhàng xoay tròn, rồi sải bước đi tới trước kính toàn thân, đem cái kẹp caravat gắn vào ! !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co