Vsoo Nha Toi That Su Co Mo Vang
Người đàn ông trước mặt mặc vest thẳng thóm, trên khuôn mặt đẹp trai là nụ cười thoáng qua.Kim Jisoo kìm nén sự sợ hãi trong lòng, nhích sang bên cạnh như con cua.Cô lại hít một hơi, xấu hổ nói: "À, ngửi được rồi."Kim Taehyung nhìn ánh nến, bước lùi về sau rồi giữ một khoảng cách nhất định với cô.Mùi hương nơi đầu mũi lại biến mất.Lượng nước hoa thoang thoảng vừa phải làm đối phương vừa ngửi thấy mùi hương thoảng qua, đang định đến gần hơn thì mùi hương bỗng biến mất.Giống như một lưỡi câu nhỏ bé móc vào đỉnh tim, tê dại đến nỗi không thể giãy giụa và cũng không muốn giãy ra.Kim Jisoo bị hớp hồn cắn môi, quay đầu sang chỗ khác, lí nhí nói: "Tôi về phòng đây."Kim Taehyung gật đầu, giọng điệu trầm khàn, "Về đi."Cô không biết tại sao mình bỗng có cảm giác mất mát.Cho đến khi cô về phòng, cảm giác mất mát đó vẫn chưa tan biến.Kim Jisoo dựa người vào ghế sô pha, ngẩn người nhìn ra cửa phòng. Nếu cô có thể nhìn xuyên thấu, e rằng lúc này đã dán chặt mắt vào người đàn ông ở phòng đối diện xuyên qua hai cánh cửa.Tiếng chuông điện thoại dồn dập trên bàn trà khiến cô sực tỉnh.Cô bắt máy, đầu dây bên kia là giọng nói hơi giận dữ của Kim Jiyoon , "Cô không ở trong phòng hả? Tôi gõ cửa phòng của cô rất lâu.""Em ra ngoài đi dạo." Kim Jisoo trả lời ậm ờ rồi hỏi: "Sao vậy?"Bên kia khựng lại, làu bàu: "Qua đây xem giúp tôi."Kim Jisoo giơ tay lên, nhìn vào đồng hồ đeo tay, cười nói: "Mới đó đã bắt đầu lên đồ rồi à?""Tôi là người đại diện của công ty chúng ta, hôm nay ông nội đã dặn nhất định không được làm mất mặt." Kim Jiyoon buông tiếng thở dài, "Cô là blogger làm đẹp thì qua đây xem giúp tôi đi."Kim Jisoo hăng hái gật đầu, "Được, chị chờ em qua đó."Kiếm được chuyện làm sẽ không suy nghĩ vớ vẩn nữa. Kim Jisoo nhanh chóng đứng dậy mở vali của mình ra, cầm theo một số dụng cụ cần thiết, chuẩn bị đi làm cố vấn cho Kim Jiyoon.Lúc ra ngoài lại trùng hợp bắt gặp Choi Yongjae định đi vào phòng đối diện.Choi Yongjae cười với cô, "Cô Jisoo."Cô vẫn nhỏ hơn Choi Yongjae vài tuổi, hơi ngại khi được xưng hô lễ phép bèn nói: "Gọi tên tôi là được rồi.""À, được thôi." Choi Yongjae sờ mũi, hơi ngại ngùng, "Có điều tên của cô là từ láy, khi gọi có cảm giác như đang gọi nhũ danh."Kim Jisoo đã sớm thành thói quen, "Không sao. Tôi có thể nghe ra được sự khác biệt từ giọng điệu."Chẳng hạn như Kim Jiyoon và Oh Sehun sẽ gọi tên đầy đủ của cô.Vừa nói xong, cô liền ngẩn người.Có một giọng nói của một người mà cô đoán không ra.Kim Jisoo hoàn hồn, chuyển chủ đề, "Hôm nay anh ăn mặc rất điển trai."Choi Yongjae cũng đẹp trai, cao hơn 1m8, lúc mặc vest màu xanh đậm trông chững chạc hơn ngày thường.Cậu ta cười toe toét, "Buổi tối có dạ tiệc mà, đi xã giao phải ăn mặc đẹp chút."Lúc hai người đang xã giao, bên trong vang lên một giọng nói trầm, "Sao còn chưa vào?"Choi Yongjae đáp lại, gật đầu xin lỗi cô, xoay người đi vào.Vừa vào đã ngửi thấy mùi thơm.Choi Yongjae nhéo mũi, "Sếp Kim, anh đốt hương thơm phòng à?""Không phải tôi đốt." Kim Taehyung ngồi trên ghế sô pha với bộ dạng thích chí hiếm thấy, duỗi tay về phía cậu ta, "Đưa danh sách khách mời cho tôi xem."Choi Yongjae đưa văn kiện trên tay cho anh.Sếp Kim đang xem văn kiện, cậu đi tìm ngọn nguồn của mùi thơm.Cậu nhìn thấy chân nến đậm chất nữ tính, mùi thơm tỏa ra từ ngọn nến le lói đó.Cậu tò mò đến gần quan sát, có vẻ món đồ này không phải do sếp Kim mua.Kim Taehyung ngước mắt lên, thấy trợ lý vẫn nhìn chằm chằm vào chân nến đó, nhếch môi chợt hỏi một câu: "Đẹp không?"Choi Yongjae ngu ngơ "Á" lên, thẫn thờ gật đầu, "Đẹp.""Đồ mà cô bé thích." Kim Taehyung mỉm cười rồi cúi đầu tiếp tục xem văn kiện, có vẻ đang lẩm bẩm: "Cũng không ngại khó mang theo."Hôm nay sếp Kim mặc vest màu xám bạc ít thấy. Một đầu ghim cài áo có sợi xích màu vàng được kẹp vào chỗ cà vạt trước ngực, đầu kia được kẹp trên cổ áo vest. Anh thả lỏng người, ngồi tựa lưng vào ghế sô pha. Cho dù đang cúi đầu vẫn có thể thấy được sự dịu dàng của anh hơi không hợp với khuôn mặt điển trai.Choi Yongjae lập tức đoán được chân nến này là của ai, không nhịn nở nụ cười yêu thương.Cậu tằng hắng, lơ đãng nói: "Lúc nãy em tình cờ gặp cô Jisoo trước cửa.""Rồi sao?""Cô ấy bảo em sau này gọi tên của cô ấy." Choi Yongjae quan sát nét mặt của sếp Kim, cười thầm trong bụng, "Nhưng tên của cô Jisoo là chữ láy, nếu bị người ta hiểu lầm mối quan hệ thân thiết giữa em và cô ấy sẽ không hay, sếp Kim nói có đúng không?"Đầu ngón tay lật văn kiện thoáng khựng lại, Kim Taehyung ngước mắt nhìn về phía Choi Yongjae, nhàn nhạt hỏi: "Đúng cái gì?"Choi Yongjae giật mình, vội vàng lắc đầu, "Không có gì. Sếp Kim, anh cứ nghỉ ngơi, buổi tối em tới đón anh.""Ừ." Kim Taehyung trả lại văn kiện cho cậu ta rồi hỏi: "Tầng này không nhận khách, đã nói với nhân viên chưa?"Choi Yongjae gật đầu, "Em nói rồi. Ngoại trừ phòng thượng hạng trên tầng này, còn lại đều đã sắp xếp cho khách. Nếu muốn đổi sẽ nói là kín phòng, nhất định không làm phiền anh nghỉ ngơi."Nếu cô Jisoo ở phòng đối diện không gây ồn ào, không gây khó dễ.Làm xong bổn phận của mình, Choi Yongjae xoay người định rời đi.Sếp Kim ở đằng sau chợt nói: "Gọi cô ấy là cô Jisoo là được."Choi Yongjae mím môi, nén cười, "Em biết rồi."***Kim Jisoo vừa bước vào phòng đã kinh hoảng bởi cảnh tượng hoành tráng trước mắt.Vali mở toang, lễ phục vứt lung tung mỗi góc, trên giường và dưới đất đều bừa bộn. Người ngoài không biết còn tưởng phòng này bị ăn trộm.Kim Jiyoon nghiêng đầu liếc xéo cô, "Sao chậm vậy?"Kim Jisoo đi vòng qua mấy đôi giày cao gót dưới đất đến bên cạnh chị ấy, tỏ vẻ bất lực, "Sao chị còn mang nhiều đồ hơn em vậy?""Tôi nhờ người mang lên giúp tôi." Kim Jiyoon ngồi trước bàn trang điểm, nhìn chính mình trong gương, chỗ nào cũng không vừa mắt, "Mang nhiều nhưng không biết mặc cái gì."Nhìn sang từng bộ lễ phục trên giường, đột nhiên ánh mắt của Kim Jisoo bị một chiếc đầm hấp dẫn.Kim Jisoo lộ ra vẻ mặt ghen tị, "Em tưởng trước giờ chị không bao giờ mặc đầm phong cách này."Mẫu đầm catwalk đầu xuân năm nay của Dior đã hết sạch kích cỡ. Mẫu mà Kim Jisoo xếp hàng đặt may phải đợi ba tháng sau mới về.Kim Jiyoon gần như đoán được cô đang nói về cái nào, hời hợt trả lời: "À, mua tặng cô.""Em?" Kim Jisoo không dám tin, cho rằng mình nghe nhầm, "Thật không?"Kim Jiyoon liếc xéo, "Cô thấy có khi nào tôi mặc đầm tiên nữ chưa? Hôm đó đến cửa hàng xem hàng mới, vô tình thấy mẫu đó, nhớ tới cô đi theo phong cách tiên nữ nên sẵn tiện hốt về cho cô."Cái sẵn tiện này khiến Kim Jisoo rất vui sướng, bất chấp ôm lấy cổ Kim Jiyoon, nói cảm ơn ngọt ngào: "Cảm ơn chị."Cô nhắm hai mắt lại, cảm nhận mùi nước hoa trên người Kim Jiyoon.Quá bất ngờ, Kim Jiyoon nhất thời hoảng hốt, ngay sau đó lại nở nụ cười."Buồn nôn chết đi được, lượn ngay cho tôi." Kim Jiyoon đẩy cô ra với vẻ chán ghét, "Mau chọn cho tôi."Kim Jisoo chọn cho chị ấy chiếc đầm may đo cao cấp Queen' s Palace trắng đen trễ vai. Thiết kế nơ bướm tinh xảo trước ngực làm tăng thêm vẻ sang trọng cho chiếc đầm này.Cô búi mái tóc dài ngang vai của Kim Jiyoon lên, lộ ra chiếc cổ cao thanh tú đang đeo sợi dây chuyền kim cương Multi Graff Butterfly Silhouette*. Cô còn giúp chị ấy trang điểm, thầu hết toàn bộ từ đầu đến chân.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co