Vtrans Girlboss Jeno
Hôm nay là một ngày rất tuyệt, thời tiết khá tuyệt và bên ngoài trời vô cùng sáng.Nhưng cô gái mà thường ngày luôn luôn bận rộn từ sáng đến tận rạng sáng hôm sau này lại bất ngờ ngồi thư giãn trên ghế, thậm chí không hề động đến laptop hay máy tính, đọc vài tạp chí về thời trang.Hani nhìn lên cửa khi cô nghe thấy tiếng gõ cửa. "Mời vào!"Cánh cửa bật mở và Jisung bước vào với một vài tập hồ sơ trên tay."Thưa giám–" động tác của anh dừng lại khi nhìn thấy ông chủ của mình không làm việc mà lạnh sống lưng.Hani nhìn anh nhướn mày "Sao vậy trợ lý Park?"Jisung chậm rãi lắc đầu và đặt tập tài liệu lên bàn cô, "uh... giám đốc không bận à?" anh ngập ngừng hỏi và cô lắc đầu khiến anh ngạc nhiên."Giống như những gì cậu đã nói với tôi tối qua, cuộc sống sẽ tốt hơn nhiều nếu những rung cảm tích cực bao quanh tôi nên – tôi quyết định tập trung vào bản thân thay vì công việc vì công việc khiến tôi căng thẳng"Hani nở một nụ cười với anh "Và tôi cũng muốn cười thật nhiều vào ngày hôm nay" cô lấy chiếc hộp rỗng ra và đưa cho anh."Tôi thích Pajeon rất nhiều, hãy nói lời cảm ơn với mẹ của cậu, nó thực sự rất ngon"Jisung sững sờ.Anh chậm rãi cười khúc khích trước khi gật đầu, "Ồ ... thật tuyệt khi nghe điều đó, vậy ... tôi sẽ lấy lại những tài liệu này?""Uh không, cứ đặt nó ở đây, tôi sẽ làm nó tối nay? Hoặc ngày mai" cô nở một nụ cười ngọt ngào khác và Jisung cười toe toét trước khi gật đầu lần nữa.Anh chộp lấy chiếc hộp và bối rối bước ra khỏi văn phòng của cô."Cái Pajeon mẹ làm có ảnh hưởng đến cô ấy không? Cô ấy thật kỳ lạ..."Anh ấy nói chuyện với chính mình trong khi quay trở lại bàn của mình.Shin Yuna ở bên kia nhướng mày và đặt điện thoại xuống, "Có chuyện gì vậy?"Jisung lắc đầu và chỉ vào văn phòng của Hani, "Giám đốc Ryu hôm nay lạ lắm – cô ấy không bận chút nào và cười rất nhiều"Đôi mắt của Yuna mở to, "Thật sao?" Jisung ậm ừ rồi gật đầu."Vậy nếu tôi mời cô ấy churros thì sao? Anh có nghĩ cô ấy sẽ từ chối không?""Tôi không chắc, nhưng cứ thử đi, cô ấy đang có tâm trạng rất tốt"Yuna cười thật tươi và lấy một hộp thức ăn chứa đầy churros trước khi đi về phía văn phòng của sếp cô.Cốc cốc!"Mời vào!"Yuna cười toe toét và từ từ xoay nắm đấm, bước vào trong. "Chào buổi sáng giám đốc Ryu!"Hani ngước nhìn cô và nở một nụ cười rộng mà rất hiếm ai có thể nhìn thấy."Chào buổi sáng Yuna"Nụ cười trên khuôn mặt của Yuna mở rộng khi cô bước về phía bàn của mình."Nó là gì?" Yuna lắc đầu."Không có gì, em chỉ muốn chào chị và..." cô ấy chỉ chiếc bánh Churros. "Tên món ăn?"Hani cười khúc khích và gật đầu. "Em thực sự yêu thích Churros, phải không? Chắc chắn rồi, tôi rất muốn thử nó"Yuna đặt thức ăn trước mặt cô trước khi cười khúc khích, "Hôm nay tâm trạng của chị rất tuyệt, giám đốc Ryu... Hôm qua có chuyện gì xảy ra không?"Hani nhíu mày lắc đầu "Không, không có chuyện gì, hôm nay tôi chỉ muốn tâm trạng thoải mái thôi."Yuna mỉm cười và gật đầu, "Ohh... được rồi! Mong rằng chị luôn có tâm trạng tốt, em yêu nụ cười của chị – ồ chị có thể ăn Churros đó, chúc giám đốc Ryu một ngày tốt lành""Ừ, cảm ơn em, chúc em một ngày tốt lành!"Yuna bước ra khỏi văn phòng và đi đến chỗ Jisung trước khi cười, "Cô ấy thực sự có tâm trạng rất tốt" Người đàn ông cười khúc khích, "Tôi biết! Tôi thậm chí không biết tại sao."Anh đút tay vào túi trong khi nhìn xung quanh. Anh đi về phía chiếc bàn nơi Park Jisung đang ngồi khiến anh chàng đó ngay lập tức ngước nhìn anh."Ồ, anh Lee!"Jeno nở một nụ cười ấm áp với anh và gật đầu. Anh quay về phía căn phòng có dòng chữ "Ms. Ryu" trên cửa.Người trẻ hơn nhướng mày, "Giám đốc Ryu? Cô ấy ở trong và anh đến đúng lúc, anh Lee" Jeno nhíu mày, "Tại sao?""Giám đốc Ryu hôm nay tâm trạng rất tốt, tâm trạng rất tốt, từ sáng đến giờ cô ấy không có việc gì bận cả."Anh nhướng mày cười tủm tỉm: "Thật sao? Tôi có thể vào sao?""Chắc rồi! Anh có cần gì khác như uống cà phê không? Tôi mua cho anh" Jeno lắc đầu, "Không sao đâu, lát nữa tôi đi ăn trưa với Hani."Một nụ cười nở trên khuôn mặt Jisung khi anh gật đầu.Jeno đi về phía văn phòng của cô ấy và gõ cửa."Vâng?" anh ấy nghe thấy từ bên trong khiến anh ấy cười đến tận mang tai.Anh vặn nắm đấm và mở cửa, bước vào trong gặp Hani đang lướt điện thoại và cười khiến anh ngạc nhiên."Ồ cô Ryu? Hôm nay em không bận à?"Cô nhìn lên từ điện thoại của mình và nụ cười trên khuôn mặt cô ngay lập tức biến mất khi cô nhìn thấy anh. Hắn ngây thơ cười nghiêng đầu, "Sao? Tôi làm hỏng tâm tình của em sao?""Ừ"Anh cười và đi về phía cô trước khi nhìn vào đống giấy tờ vương vãi trên bàn cô. "Em đang làm gì vậy? Xem TikTok?" cô ấy đảo mắt và đóng các ứng dụng trước khi giữ điện thoại của mình."Tại sao anh lại ở đây? Tôi không nhớ đã yêu cầu anh đến đây""Đi ăn trưa với tôi""Tôi đang ăn kiêng""Ít nhất là cà phê chứ?""Tôi không uống cà phê""Trà, trà xanh"Cô hít một hơi thật sâu trước khi mím môi thành những đường mỏng. "Em thích trà," anh nói trong khi cười toe toét."Anh Lee, tôi hứa với bản thân hôm nay không được căng thẳng, nhìn anh là tôi thấy căng thẳng rồi" Jeno cười và cầm lấy túi xách."Chúng ta hãy nói chuyện trong khi thưởng thức trà xanh"Cô đảo mắt và chộp lấy điện thoại cùng chìa khóa xe. "Anh thích nói chuyện đến vậy sao?" anh lắc đầu, "Không nhưng nếu nói chuyện với em."Họ bước ra khỏi văn phòng của cô và Jeno nở một nụ cười lịch sự với Jisung trước khi đi về phía thang máy."Sao anh lại mang theo chìa khóa xe? Tôi lái xe""Không, tôi lái xe, anh không biết quán cà phê yêu thích của tôi"Jeno chế giễu và đảo mắt, "Tôi có thể nói với em và chỉ cho em đường đến quán cà phê" cô ấy ậm ừ, "Tôi không thích nói chuyện"Anh đưa túi xách cho cô, "Đây, túi xách của em nặng quá, cầm lại đi"Hani quay sang anh và nhìn chiếc túi xách Prada màu đen của cô trước khi ngước lên nhìn anh rồi đảo mắt và ra khỏi thang máy."Giữ lấy nó"Jeno nhìn cô với vẻ hoài nghi trước khi cười khúc khích thích thú."Yên tâm đi Jeno, anh đừng giận, cô ấy là con gái, không sao đâu" anh thở dài nặng nề trước khi đi theo cô gái đến bãi đậu xe.Anh vào trong chiếc Mercedes C300 màu trắng và ngắm nhìn cô gái."Anh thật hách dịch"Hani quay sang anh và nở một nụ cười giả tạo."Tôi biết và em rất ồn ào"Anh chỉ biết lắc đầu và cười nhẹ trước hành vi thô lỗ của cô. "Em nên bỏ cái thái độ đó đi em biết không""Thái độ gì?""Thái độ đó, hống hách và..." cô chế giễu và đảo mắt. "Oh! Và cái đó! Đừng đảo mắt nữa, thật thô lỗ"Cô thở dài và dừng lại ở đèn giao thông, "Anh Lee, tôi sinh ra là thế này, tôi nối nghiệp cha tôi, anh biết mà."Anh nhún vai, "Vậy thì cố gắng hết sức để thay đổi thái độ thô lỗ đó đi""Đừng gọi tôi là thô lỗ""Em thật thô lỗ""Đừng thẳng thắn như vậy bằng cách gọi tôi là thô lỗ""Tôi là thế đó, tôi giống mẹ mà" anh cười lè lưỡi tinh nghịch khiến cô gái thở dài nặng nề."Bây giờ thì tôi hối hận""Hối hận cái gì cưng? Hối hận khi nhờ tôi ký hợp đồng với em? Em nên cảm thấy may mắn thay vì hối hận"Hani đập mạnh vào tay Jeno khiến anh kinh ngạc nhìn cô."Tôi đã cố gắng làm điều đó kể từ lần đầu tiên tôi gặp anh, anh thật phiền phức"Anh bĩu môi xoa xoa cánh tay vừa bị cô đánh lúc nãy, "Con gái mà hung dữ lắm, cứ thế này thì lấy ai chứ".Cô cười khúc khích và quay đầu lại, "Rồi anh ấy phải giải quyết nó"Jeno mím môi và khoanh tay trước khi gật đầu, "Được rồi, tôi đã cố gắng đối phó với hành vi thô lỗ của em."Cô nhíu mày, "Cái gì?" Jeno nhướng mày ngây thơ nhìn cô "Tại sao? Tôi đã nói là cố gắng đối phó với thái độ của em và giúp em từ từ thay đổi thành người tốt hơn mà" anh cười nghiêng đầu."Tôi có giống như một người chồng trong mơ mà mọi người muốn không?"Cô lắc đầu và chế giễu, "Đừng nói vớ vẩn nữa"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co