Truyen3h.Co

Yeu Hay Han T O P Krystal

Krystal nói được làm được, dự án “Rosé” cứ có tiến triển mới, cô lập tức xuất hiện trước mặt Kris .

Kris vô cùng đau đầu. Người phụ nữ này nắm rõ hành tung của anh. Bất kể anh vừa kết thúc cuộc họp ra khỏi công ty, hay vừa đi công tác về, xuống máy bay là thấy bóng dáng cô ngay. Thậm chí có lúc anh ăn trưa ở một nhà hàng tư nhân, Krystal đột ngột xuất hiện trước mặt anh, mỉm cười đưa tài liệu: “Giám đốc, mời anh xem qua.”

Krystal tất nhiên giấu nhẹm chuyện cô tìm thám tử tư điều tra lịch trình của Kris . Sau năm lần bảy lượt “tình cờ” gặp mặt, vừa nhìn thấy Krystal , Kris liền tỏ thái độ bất lực: “Jung tiểu thư, chúng ta lại gặp nhau rồi…”

Lần này, Kris cùng đối tác đi đánh golf tại một sân golf của tập đoàn. Lúc anh ngồi xe chạy qua quả đồi nhỏ, một chiếc xe khác từ phía xa chạy ngược về phía anh.

Đến khi hai chiếc xe lướt qua nhau,Kris mới phát hiện Krystal đang ngồi trên chiếc xe đối diện.

Người phụ nữ bày ra bộ dạng kinh ngạc khi tình cờ gặp anh, cô bảo tài xế dừng xe.

Kris cũng lịch sự ra lệnh tài xế: “Dừng xe.”

Hai chiếc xe dừng cách nhau một đoạn. Bắt gặp nụ cười ngọt ngào của Krystal , Kris nhức đầu vô cùng.

Khi nói đến từ “lại”, Kris cố ý nhấn mạnh ngữ khí, thể hiện tâm trạng không hài lòng. Nhưng Krystal chỉ mỉm cười đáp lại, sau đó cô mở miệng: “Đó là do giám đốc Wu và “Rosé” có duyên phận.”

Kris lắc đầu. Rốt cuộc là nghiệt duyên mấy đời, anh mới đi đến đâu cũng đụng phải cô?

Anh đoán động tác tiếp theo của Krystal là lấy tài liệu khỏi túi xách, giống như cô thường làm vậy ở những lần gặp mặt trước đó. Quả nhiên, Krystal cúi đầu rút tập báo cáo tiến độ mới nhất của “Rosé” đưa đến trước mặt Kris : “Giám đốc Wu , đây là số liệu quảng cáo trên các đài truyền hình lớn của “Rosé” và tổng giá trị đơn hàng của các đại lý ở các tỉnh. Mời giám đốc Wu xem qua.”

Mấy lần trước, Kris đều lịch sự nhận tài liệu, giở qua vài trang gọi là tượng trưng. Thế nhưng, người có giáo dục tốt đến mấy, sau năm lần bảy lượt bị quấy rối, chắc cũng không chịu đựng nổi. Lần này, Kris không nhìn tài liệu mà đưa thẳng cho người trợ lý ngồi bên cạnh. Sau đó, anh quay sang nói với Krystal bằng một giọng vô cùng trịnh trọng: “Jung tiểu thư tha cho tôi đi, được không?”

Tuy lời nói có vẻ xuống nước nhưng thái độ và ngữ khí của Kris theo kiểu bề trên. Krystal không tỏ thái độ, cô vẫn giữ nụ cười đúng mực trên môi: “Giám đốc Wu , tôi không làm phiền anh chơi bóng. Chúng ta gặp lại sau.”

Nói xong cô liền bảo tài xế lái xe đi mất, để lại Kris ngồi trong xe của mình, lắc đầu bất lực.

***

Bám riết Kris lâu như vậy mà vẫn không đạt được hiệu quả, Krystal sắp mất hết sự nhẫn nại, nhưng cô không nghĩ ra cách khác hay hơn. Khi có báo cáo tiêu thụ tháng đầu tiên của “Rosé” kể từ khi tiếp quản nhãn hiệu, cô liền gọi điện cho thám tử tư, hỏi về hành tung của Kris .

Không rõ tín hiệu điện thoại của đối phương không tốt hay vì nguyên nhân khác, thanh âm của người thám tử hơi kỳ lạ, anh ta lắp bắp: “Anh ta …đang ăn trưa tại nhà hàng xoay…nhà hàng xoay trên tầng cao nhất khách sạn Wu Dragon …”

Krystal không nghĩ ngợi nhiều, cô chỉ nói “tôi sẽ tới đó ngay” rồi lập tức cúp điện thoại.

Krystal vội vàng lái xe đến khách sạn Wu Dragon . Chỉ mất mười mấy phút là tới nơi, cô đi thẳng tới thang máy lên nhà hàng xoay ở tầng trên cùng. Vừa vào nhà hàng, Krystal liền nhìn thấy tay thám tử tư ngồi ở vị trí bên cửa sổ, còn Kris không thấy bóng dáng.

Krystal nghi hoặc tiến lại gần: “Anh ta đâu rồi?”

Tay thám tử ngẩng đầu nhìn cô, vẻ mặt vô cùng căng thẳng. Anh ta há miệng, như muốn nói điều gì đó nhưng không thể cất lời. Krystal đang đợi câu trả lời của tay thám tử, đằng sau đột nhiên vang lên thanh âm quen thuộc: “Jung tiểu thư, trùng hợp quá.”

Krystal giật mình, ngần ngừ vài ba giây mới quay đầu.

Kris quả nhiên đang đứng đằng sau cô.

Lần này, Krystal không cười nổi.

Kris nửa cười nửa không nói với Krystal : “Tôi còn cảm thấy khó hiểu, không biết tại sao người đàn ông này vô duyên vô cớ bám theo tôi mấy ngày nay.” Nói đến đây, anh đi vòng qua Krystal , đến bên thám tử tư mặt mũi tái mét và từ tốn đặt điện thoại di động của tay thám tử tư lên bàn: “Hóa ra anh ta được Jung tiểu thư thuê.”

Tay thám tử tư cầm điện thoại, không dám ngẩng đầu lặng lẽ chuồn mất. Krystal đoán đây không phải lần đầu tiên anh ta bị bắt tại trận, nhưng nhìn bộ dạng vô cùng căng thẳng, chân tay run cầm cấp của anh ta, có thể thấy anh ta rất sợ Kris . Đến giờ anh ta biết đụng phải một nhân vật lợi hại, hoặc giả trước khi cô tới đây,Kris đã dọa nạt anh ta…

Krystal không nghĩ ngợi nhiều, bây giờ ngay cả bân thân cô rơi vào tình huống khó xử. Cô ngước nhìn Kris, đại não bắt đầu tổ chức ngôn từ.

Trong lúc Krystal còn chưa biết giải thích với Kris thế nào, anh đột ngột mở miệng: “Lần này cô định cho tôi xem tài liệu gì?”

Krystal ngây người.

Cô ngờ vực quan sát Kris vài giây mới ngập ngừng rút tài liệu. Khác với những lần trước, lần này Kris nhận tài liệu, kéo ghế ngồi xuống rồi giở từng trang xem kỹ càng.

Krystal định thần ngay tức thì, cô kéo ghế ngồi xuống cạnh anh, ghé sát giảng giải: “Đây là số liệu kinh doanh của “Rosé” trong ba năm trở lại đây. Mấy năm trước quả thật tình hình kinh doanh rất ảm đạm, nhưng vài tháng gần đây đã tăng lên rõ rệt. Tuy lượng tiêu thụ không bằng các nhãn hiệu khác có trong hệ thống của Wu Dragon , nhưng có thể thấy sau khi thay đổi mẫu mã bao bì, sức cạnh tranh của “Rosé”…”

Krystal còn chưa nói hết câu đã bị Kris cắt ngang: “Thím giúp việc ở nhà tôi mười mấy năm hôm qua tình cờ nhìn thấy tập tài liệu của cô khi giúp tôi dọn phòng, thím ấy nói cho tôi biết, thế hệ của thím ấy có rất nhiều người dùng “Rosé”. Hình như…”Rosé” được thế hệ trước ưa chuộng?”

Đây quả thực là ưu thế của “Rosé”, Krystal đương nhiên thừa nhận: “Đúng vậy.”

Krystal định đi sâu vào điểm này, nhưng bắt gặp một tia khác thường trong đáy mắt Kris, cô lập tức chuyển sang hướng khác: “Nhưng chúng tôi đã định vị lại “Rosé”. Hiện tại, sản phẩm chủ yếu nhằm vào giới trẻ. Chúng tôi không chỉ cải tiến thành phần và công thức sản phẩm mà còn mời ngôi sao nổi tiếng làm người đại diện phát ngôn. Chúng tôi tạo nên một nhãn hiệu dành cho giới trẻ, vì dù sao bọn họ mới là chủ thể của sức mua.”

Rõ ràng đây mới là câu trả lời khiến Kris hài lòng.

Kris xem đến trang cuối cùng mới buông tập tài liệu, hành động này là một sự khích lệ to lớn đối với Krystal . Trong lúc Krystal còn đang ngẫm nghĩ về kế hoạch “tình cờ gặp gỡ” tiếp theo, Kris đột ngột lên tiếng, cắt đứt ý nghĩ của cô: “Lúc nào cô rảnh? Tôi sẽ sắp xếp để cô gặp và thảo luận cụ thể với giám đốc Wu Square và giám đốc Trung tâm thương mại Wu Dragon .”

***

Ra khỏi khách sạn Wu Dragon , Krystal ngẩng cao đầu, thở một hơi dài thỏa mãn. Bầu trời hôm nay xám xịt nhưng cô vẫn thấy rất đẹp.

Lâu rồi mới có tâm trạng vui vẻ, tất nhiên nên tìm một người chia sẻ. Sau khi ngồi vào xe ô tô, Krystal không vội nổ máy mà rút điện thoại di động.

Theo thói quen, cô tìm đến số của Myung Soo . Nhưng vừa định gọi đi, ngón tay cô đột nhiên bất động. Ngẫm nghĩ một lúc, Krystal mở lại danh bạ, chọn tên Choi Seung Hyun .

Tim Krystal bỗng dưng đập nhanh một nhịp, cô vội bấm phím gọi, phảng phất như chậm một giây cô sẽ hối hận.

Sau ba hồi chuông điện thoại, đầu kia truyền đến giọng nói quen thuộc: “A lô!”

Chỉ một từ đơn giản, nhưng đủ khiến Krystal hồi hộp vô cớ. Trong chốc lát, cô không biết phải mở miệng như thế nào.

Đầu bên kia điện thoại im lặng vài giây, Seung Hyun đột nhiên cười khẽ: “Em đừng nói cho tôi biết, Kris Wu đã bị em thuyết phục đấy nhé.”

Bị anh nhạy bén đoán ra tâm tư, Krystal không thể không kinh ngạc.

Lẽ nào anh có thể đoán ra sự việc thông qua hơi thở của cô?

Krystal lắc đầu, nói bằng một giọng nghiêm túc: “Còn một bước nữa, nhưng cũng sắp thành công rồi.”

“Thế thì không được rồi.” Seung Hyun  bỗng nghiêm giọng.

Krystal không hiểu: “Sao cơ?”

“Một nhà doanh nghiệp thành công trên thương trường dễ dàng bị một người phụ nữ thuyết phục như vậy, nguyên nhân chỉ có một…”

Seung Hyun cố ý dừng lại, Krystal khóc cười không xong: “Anh tưởng ai cũng tinh trùng lên não như anh hay sao? Động một tý là nghĩ đến chuyện bậy bạ.”

Đầu kia điện thoại rõ ràng không có bất cứ hồi ứng nào, nhưng Krystal cảm thấy Seung Hyun lúc này đang mỉm cười. Thậm chí trong đầu cô còn vụt qua hình ảnh gương mặt anh với nụ cười nhàn nhạt trên môi .

Sau đó Seung Hyun  nói: “Tại sao em không lý giải thành, bởi vì sức hút của em quá lớn nên tôi không thể kháng cự.”

Krystal không nhịn được bật cười thành tiếng, cô vui vẻ phản pháo anh một câu: “Tổng giám đốc hãy dành những lời đường mật này cho người đàn bà khác đi.”

Nói xong cô liền cúp điện thoại.

Sau khi nổ máy, Krystal ngẩng đầu, vừa vặn bắt gặp gương mặt rạng ngời của cô trong gương chiếu hậu.

Gương mặt đầy ý cười, hạnh phúc như một người đang yêu.

Krystal giật mình kinh hãi bởi ý nghĩ này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co