Yoonseok Vo Hau Vi Dai
"Nếu con suy nghĩ lại cứ gọi cho cậu.
Cậu Tân của con."
Tích đem một ấm trà mới vô, thấy Hai Kỳ đang ngồi coi sổ sách. Đôi lông mày cậu nhíu chặt, tỏ vẻ không hài lòng. Tích bước qua nhìn một lượt, cũng khẽ tặc lưỡi, nói:
"Cái này là ghi chép ở kho lúa lớn nhất nhà mình. Mình thấy đó, không hiểu sao mà... khách hàng lâu năm... họ chuyển qua làm ăn với chỗ khác hết trơn."
"Chỗ khác? Là cái chỗ nào?"
Tích chợt nổi da gà, cười hòa hoãn.
"Cái này là-"
"Chỗ của bác Hai tôi, phải không?"
Tích không phải muốn giấu hay bao che ai hết, nhưng mà người trong một dòng họ mà đấu đá tranh giành liên miên, Tích sợ nhắc tới làm Hai Kỳ phiền lòng, tính để từ từ giải quyết sau, dù sao cũng là người thân hết mà.
"Giải quyết sau?"
Hai Kỳ đặt chung trà mạnh xuống bàn, trong không khí sớm mai tĩnh mịch, tiếng động lớn làm Tích bất chợt lùi nửa bước về sau.
"Chuyện giành đối tác xảy ra gần hai ba năm nay, tới bây giờ mới là giọt nước tràn ly, mà mình còn nói giải quyết sau? Người thân, người thân! Họ có coi tôi với mình là người thân không?"
Tích đơ ra trong giây lát, dường như chưa tiếp thu kịp những lời lẽ lớn tiếng Hai Kỳ vừa mới dành cho cậu. Cậu biết, kinh doanh là kinh doanh, người thân là người thân, nhưng cậu không muốn người ngoài nói Hai Kỳ vì... vì cậu mà xích mích với cả dòng họ.
"Thôi bỏ đi. Tôi xin lỗi. Mình à! Ngồi xuống uống với tôi chung trà đi."
Tích ngồi xuống như một cái máy, hơi lạnh trong căn phòng ngột ngạt đầy mùi giấy mực chạy dọc sống lưng.
Lạ quá.
Hai Kỳ buông cây bút xuống, quay lại nhìn Tích. Cậu khẽ mỉm cười, dúi vào tay Tích chung trà còn ấm.
"Mình giận tôi à? Tôi không cố ý nói như vậy. Mình biết đó, họ đang muốn ép tôi..."
Cậu dừng lại giây lát, nắm lấy bàn tay Tích, siết chặt, dường như cậu còn gửi gắm trong đó nhiều hơn là một cử chỉ. Qua nhiều năm, hai người không còn thể hiện tình cảm qua lời nói nữa, một ánh nhìn hay một cái nắm tay cũng đù rồi. Mà hai người, cũng chỉ cần có bấy nhiêu.
"Tôi chỉ đang cố gắng bảo vệ cả nhà, bảo vệ mình thôi, nhớ kĩ nha mình."
"Tôi hiểu mà, bản thân tôi cũng áp lực chuyện đất đai tiền bạc, làm sao trách mình được. Sẽ không sao đâu. Mình làm gì, tôi đều ủng hộ."
Hai Kỳ lại trở về làm cậu Hai Kỳ của những năm trước, hay cười và hiền lành.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co