Z95500404fjfjfjskksdjis
TắtSearchNAVIGATEHOMENINH TIỂU NHÀN NGỰ THẦN LỤCBy Tiểu Tuyền on December 15, 2016Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần LụcChương 299: Tan thành mây khói.Edit: Ngôn NgônBeta: Tiểu TuyềnHai cái lôi kiếp này đánh xong, vẻ mặt Nam Cung Chân trở nên mệt mỏi kiệt sức. Dù trữ lôi trận pháp có tinh diệu, nhưng cũng hao tổn linh lực của bản thân lão. Dùng sức lực của thân thể đi đối kháng uy lực của trời đất, lão đã làm rất khá rồi.Trên bầu trời mây kiếp chậm rãi tập trung, xoắn xuýt, sau một thời gian dài vẫn không có tiến thêm bất kì một động tác nào. Nhưng mà mọi người đều biết, kế tiếp lại là lôi kiếp kinh khủng nhất ‘Tru Thần lôi’. Đã từng có không ít Tiên Nhân độ kiếp thành công cho rằng, một cái uy lực của Tru Thần lôi thậm chí còn lợi hại hơn cả mây kiếp cuối cùng .Chỗ đặc biệt của Tru Thần lôi , chính là lôi kiếp muốn khảo nghiệm thần thông , pháp thân, thậm chí là mức độ cường tráng của thân thể người độ kiếp , chỉ có Tru Thần lôi là duy nhất, phòng không thể phòng, tránh cũng không thể tránh, chỉ có lấy thân thể gánh lôi kiếp; mặt khác lôi kiếp đều là trăm lần không thể gạt bỏ, Tru Thần lôi có thể dẫn động Tâm Ma cuồng loạn, trăm ngàn tội ác bộc phát, ở trong nội tâm người độ kiếp bố trí xuống ngàn vạn huyễn cảnh.Một cái Tru Thần lôi này, chính là khảo nghiệm đạo tâm!Lúc này sắc mặt của Nam Cung Chân lại bình tĩnh như hồ nước, rõ ràng còn có thời gian sờ tay vào ngực, lấy cái tiểu hồ lô màu vàng nhạt ôm vào trong ngực.Nàng nhận ra cái hồ lô này của Nam Cung Chân, chính là cái tiểu hồ lô đựng rượu mà ngày đó ở đảo giữa hồ nàng nhìn thấy . Lão muốn học tư thế ngồi của Quan Âm sao? Trong nội tâm Ninh Tiểu Nhàn nghĩ ngợi lung tung. Biểu lộ của Nam Cung Chân thật sự quá điềm tĩnh rồi, an ổn giống như lão nhân gần đất xa trời , làm cho nàng dâng lên dự cảm không lành.Đúng vào lúc này, Nam Cung Chân liếc mắt nhìn thoáng qua về phía chỗ nàng đang nấp.Chỉ một cái liếc mắt, như là xuyên thấu không gian, trông thấy khuôn mặt của nàng. Trường Thiên kinh hô lên một tiếng: “Thì ra lão đã sớm phát hiện nàng rồi.”Ánh mắt Nam Cung Chân, nhất thời chợt không tiếng động mà quét tới. Sau một lúc lâu, lão mới chậm rãi khép mắt lại .Qua một phút đồng hồ, mây kiếp trên bầu trời vừa tụ lại, một luồng tia chớp màu đỏ tím đánh xuống. Vô thanh vô tức, không có cảm giác, không có sét đánh, tốc độ lại nhanh hơn bất kỳ một đạo Lôi Điện nào trước đó. Trong tai Ninh Tiểu Nhàn giống như nghe được một tiếng than nhẹ của Trường Thiên , sau đó giống như vừa lúc chứng kiến cái lôi kiếp này, nhẹ nhàng như tia điện tím , trực tiếp đánh vào mi tâm của Nam Cung Chân.Tất cả mọi người nín thở mà nhìn.Thời gian mười cái hô hấp qua đi .Thời gian một uống cạn chung trà qua đi .Thời gian một nén nhang trôi qua rồi.Nam Cung Chân giống như tượng đất ngồi yên tại chỗ, trên mặt an tường không thay đổi.Giống như là đã qua thật lâu, Trường Thiên mới thấp giọng nói: “Lão đã không chịu đựng qua Tru Thần lôi này. Đã ra đi tại chỗ rồi.” Chỗ đáng sợ nhất của Thiên kiếp là sau khi độ kiếp thất bại, sẽ hình thần câu diệt. Tuy nhiên Tru Thần lôi đặc biệt, không có tổn thương thân thể của Nam Cung Chân . Nhưng thần hồn của lão đã biến mất, chôn vùi ở giữa thiên địa, kể cả Luân Hồi đầu thai cũng không thể.Ninh Tiểu Nhàn há hốc mồm, nhưng lại không biết nói cái gì cho phải. Trong tim đột nhiên cảm giác một trận đau đớn nhàn nhạt. Vài ngày trước lão nhân này còn khoanh chân ngồi ở bên đống lửa cùng nàng thoải mái trò chuyện. Giúp nàng và Bạch Kình hòa giải quan hệ, nhưng giờ phút này đã vô thanh vô tức mà vĩnh viễn biến mất. Tánh mạng con người quả nhiên yếu ớt như thế, cho dù đã có một thân thần thông kinh thiên động địa, ở trước mặt Thiên Đạo vẫn chỉ như con sâu cái kiến, muốn giết liền giết đi.Nàng trong nội tâm chịu đựng cảm giác không thoải mái hướng Đồ Tẫn liếc mắt một cái, nhẹ nhàng từ trên cây nhảy xuống. Hiện tại có người đã ý thức được Nam Cung Chân độ kiếp thất bại, nhưng mà bọn hắn cũng chưa muốn rời đi, vẫn lẳng lặng yên tĩnh nằm sấp tại chỗ. Cảm nhận uy lực của Thiên Địa, cái này rất có lợi đối với tu hành ngày sau của bọn hắn.Hai chân Ninh Tiểu Nhàn vừa mới chạm đất. Trong nội tâm hơi động một chút, tựa hồ có cái gì đang kêu gọi chính mình. Nàng thò tay khẽ vỗ lên đồng cỏ mềm mại, quả nhiên có một cái túi gấm nhỏ giống như là đã chờ ở chỗ này, nhẹ nhàng vừa khéo liền trượt vào lòng bàn tay của nàng.Nàng bất động thanh sắc, gọi Thất Tử ra cùng Đồ Tẫn bay đi mất.Nam Cung Chân đã chết, mây kiếp xoay nửa khắc đồng hồ giống như dần dần biến mất trên bầu trời, lúc đến, lúc đi đều rất nhanh chóng.Ánh mặt trời bắt đầu chiếu sáng nơi này, thế nhưng cảnh sắc tươi đẹp ở trong sơn cốc đã thành một đống bừa bộn. Ban đầu xinh đẹp giống như Thiên Đường, hiện tại khắp nơi đất khô cằn đá sỏi biến thành màu đen, mặt đất bị sấm đánh qua ,có chút cát đá thậm chí bị nung chảy, dưới ánh mặt trời lóe lên ánh sáng ảm đạm.Lúc này, người của Quảng Thành cung đứng chờ ở một bên quan sát, vội vàng chạy lên, ở trước thân thể của Nam Cung Chân cung kính mà dập đầu mấy cái, lớn tiếng gào khóc. Bất kể là vị chưởng môn này bởi vì nguyên nhân gì mà phải gánh lấy Lục trọng thiên kiếp, nhưng trong thời gian mấy trăm năm lão đã tận tụy vì Quảng Thành cung, hầu như tất cả môn hạ do lão quản lý, đều mang ơn lão.Chỉ là, Nam Cung Chân vì sao không đem di vật của mình giao cho đệ tử, ngược lại muốn đưa cho Ninh Tiểu Nhàn chứ?Ninh Tiểu Nhàn dặn dò Thất Tử bay đi rất xa rất xa, lúc này mới xoay người tiến vào Thần Ma ngục.Bày ở trước mặt nàng cùng Trường Thiên, là vật phẩm được lấy ra từ trong túi gấm: một cái tiểu hồ lô, một phần ngọc giản, một khối lệnh bài cổ xưa, một nhánh mảnh gỗ màu đen, còn có một tờ giấy nhăn nhúm.Bên trên tờ giấy chỉ có một câu: “Tiểu cô nương, ta biết rõ ngươi ở nơi này. Giúp ta mấy việc, đem hồ lô giao cho đường chủ Thiên Kim đường, đem ngọc giản cùng lệnh bài giao cho chưởng môn Triều Vân tông. Tất cả nguyên nhân ta đều ghi ở bên trong ngọc giản rồi, nếu ngươi muốn xem liền xem. Cái miếng gỗ bị lôi kiếp đánh trúng này coi như là thù lao của ngươi là tốt rồi.” Chữ viết ngoáy, hiển nhiên là Nam Cung Chân vội vàng ghi lại, nhưng ý nghĩa lời nói lại nhẹ nhõm, Ninh Tiểu Nhàn xem nó phảng phất giống như thấy lão ngồi ở trước mặt mình, ăn nói tự nhiên, nào có nửa phần hoảng sợ trước khi chết ?Lão rõ ràng có ý chịu chết rồi. Sau khi Trường Thiên xem xong, thật lâu mới thấp giọng nói: “Cũng là nhân kiệt.”Cái tiểu hồ lô này, giống như cái mà Nam Cung Chân vừa rồi ôm vào trong ngực, không biết lúc nào bị lão cất vào trong túi gấm. Thần thông của lão là điều khiển đất, nên đem vài kiện đồ vật này ở dưới mặt đất truyền đến, đúng là thần không biết quỷ không hay. Mà cái khối gỗ màu đen kia, bên trên còn truyền đến từng đợt mùi khói, hiển nhiên là mới bị sấm đánh vào. Nàng nhẹ nhàng vuốt ve, phát hiện cái khối gỗ này lại còn có sinh cơ! Liên tưởng tới đại thụ bên người lúc Nam Cung Chân mới độ kiếp, không khó suy đoán cái này là trái tim của cây được lưu lại khi ngọn cây bị đánh thành tro bụi.Lôi Tích mộc là thứ tốt, bản thân có công hiệu trừ tà tránh ma, chống cự qua nhiều trọng thiên kiếp như vậy, giá trị của khối Lôi Tích mộc này khó có thể định giá, nếu vật này rơi vào trong tay luyện khí đại sư, nhất định có thể luyện chế ra pháp khí có hiệu quả thần kỳ.Bảo bối thế này Nam Cung Chân lại đem làm thù lao giao cho mình sao? Như vậy nội dung lão muốn chính mình đưa đi sẽ trân quý đến cỡ nào? Lão nhân kia từ trước đến nay không muốn nợ nhân tình, mình nướng mấy con mực cho lão ăn, lão lại đưa cho Thất Tử một khối Bổ Thiên thạch; lần này cũng giống như vậy, muốn mình đi đưa tin cùng hai kiện đồ vật cho người khác,vậy mà lại tặng nàng một khối Lôi Tích mộc làm thù lao.Lão làm như vậy là bị lỗ nặng rồi. Nghĩ tới đây, nàng nhịn không được bật cười, chỉ là dáng tươi cười vừa hiện, nước mắt giống như tràn lên hốc mắt. Trường Thiên than nhẹ một tiếng, đem nàng ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ lưng.Hắn hiểu rõ nàng. Ninh Tiểu Nhàn thuở nhỏ không cha không mẹ, từ đi về phía tây đến nay, cũng chỉ có hắn ở bên người. Hắn có thể cho nàng tình yêu giữa nam và nữ, nhưng cuối cùng cũng không phải là trưởng bối của nàng , cũng không muốn trở thành trường bối của nàng. Người tu tiên phần lớn là cao ngạo, bởi vậy về sau nàng gặp được người đối xử hiền lành với mọi người như Nam Cung Chân ,trong lúc vô hình liền có ý thân cận đối với lão. Hiện tại Nam Cung Chân đã chết, bây giờ tình cảm không có chỗ nào gửi gắm, nhịn không được hóa thành nước mắt.Ninh Tiểu Nhàn lẳng lặng tựa ở trong lòng ngực của hắn một lát, sau đó mới từ trong tay Trường Thiên lấy ra ngọc giản, dùng thần thức kiểm tra. Càng đọc xuống dưới, sắc mặt của nàng càng là kinh ngạc, cũng càng ngày càng vui mừng. Ở bên trong một mảnh lờ mờ, đôi mắt Trường Thiên lóe lên kim quang nhàn nhạt, cũng chứa đựng vui sướng.Nam Cung Chân ở trong ngọc giản để lại mấy phần di ngôn.Nói sau khi Bạch Hổ cùng Âm Cửu U chạy ra khỏi núi Ngọc Hốt, lão một mực không thể đem chuyện bắt Âm Cửu U trong Quảng Thành cung nắm chắc. Môn phái này đệ tử cấp thấp quá nhiều, khách đến đây xem lễ cũng có mấy ngàn người, trong đó rất nhiều người đều có thể bị nhập vào thân. Hết lần này tới lần khác tại trước thời điểm lão độ kiếp liền trốn đi, hai người này tìm cách chính là dương mưu, nhưng lão lại không thể làm gì được, bởi vì nhiều năm trước lão đã làm qua rất nhiều chuyện, vốn trong lòng có ma, gần đây tâm lại lo cho Quảng Thành cung, hai ngày này ngay cả việc điều tức nhập định trừ đi Tâm Ma cũng khó khăn, mang theo tâm tính như vậy đến độ kiếp, chính là nguy hiểm thật lớn.Lão cũng không ngu ngốc, rất nhanh liền suy nghĩ cẩn thận dụng ý của Âm Cửu U ở lại Quảng Thành cung rồi. Nhưng thời gian còn lại của lão không nhiều lắm, đối với độ kiếp lại không nắm chắc, vì vậy hi vọng Ninh Tiểu Nhàn đem tấm lệnh bài kia giao cho bạn chí thân của hắn, Bạch Kình chưởng môn Triều Vân tông. Nếu là gian kế của Âm Cửu U thực hiện được, lão hi vọng Bạch Kình ra tay chấp chưởng lệnh bài chưởng môn, đến Quảng Thành cung ngồi lên vị trí chính vị. Mặt khác lệnh bài này là gỗ Đông Hải kinh hồng chế thành, phía trên có lưu lại ấn ký của lịch đại chưởng môn, không thể bắt chước cũng không thể thay thế.Còn cái tiểu hồ lô kia cũng là một kiện pháp khí trân quý, Nhưng bây giờ ở bên trong đựng không phải rượu, mà là một dạng đồ vật khác, trân quý gấp vạn lần —— Tru Thần lôi!Nam Cung Chân giải thích chính xác rằng, lúc Tâm Ma của mình bộc phát, đạo lôi kiếp thứ 53 chỉ sợ là khó qua nổi, vì vậy dứt khoát dùng linh lực của mình vi đạo, thân thể làm dẫn, đem uy lực Tru Thần lôi đánh xuống, tất cả đều tụ tập ở trong cái hồ lô nho nhỏ này!“Rất lâu trước kia đường chủ Thiên Kim đường đã đưa ra một tin cho các tu sĩ cùng đại yêu sắp độ kiếp, hi vọng bọn hắn có thể tận lực giữ lại uy lực của Tru Thần lôi , thu ở bên trong hồ lô giao cho hắn. Cái hồ lô này chính là đường chủ Thiên Kim đường đưa tới, chất liệu không rõ, nhưng có thể thu được Tru Thần lôi tất nhiên là vật phi phàm. Những người khác chỉ có thể giữ lại một chút, lại không giống như ta vậy, dứt khoát dùng thân thể dẫn đường, trực tiếp đem tất cả Tru Thần lôi thu vào.”Lão có thể vì nghĩa mà không có để ý, cũng là bởi vì đường chủ Thiên Kim đường nói rõ, thu thập Tru Thần lôi chính là vì luyện chế ra pháp khí đối phó Âm Cửu U .Nàng nhìn đến đây, không khỏi cả kinh, cùng Trường Thiên liếc nhau một cái. Âm Cửu U là lão tổ tông của hồn tu, lôi điện tầm thường thậm chí không làm gì được hắn cả. Nhưng mà trong cửu trọng lôi kiếp, vẫn có Tru Thần lôi đúng không? Đạo thần lôi này chuyên đánh thần hồn, hắn cũng chống cự qua được sao?Đường chủ Thiên Kim đường không biết có lai lịch gì, nhưng ý nghĩ của hắn lại rất chính xác. Nhân loại hoặc yêu quái có thể tu luyện đến Độ Kiếp kỳ và không phải tán tu, thì hơn phân nửa đệ tử trung tâm của môn phái đều hiểu rõ được trận chiến Trung Cổ bí mật hơn một vạn năm trước, biết được con người của Âm Cửu U, vì vậy cũng rất vui vẻ mà đáp ứng. Theo Nam Cung Chân nói, trong tay đường chủ Thiên Kim đường đã tích góp được 35 cái hồ lô như vậy rồi, nếu như lại tính cả cái mà lão liều mình bảo vệ này, thì là 36 cái rồi.Nhưng mà nghi vấn của Ninh Tiểu Nhàn lại tới nữa: trước khi Âm Cửu U thoát ra, đường chủ Thiên Kim đường đã bắt đầu thu thập Tru Thần lôi rồi. Chẳng lẽ hắn sớm biết chuyện Âm Cửu U sẽ theo núi Ngọc Hốt trốn ra? Việc này, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.Chương 300: A LyTrường Thiên thấp giọng hỏi nàng: “Hiện tại, nàng định làm như thế nào?”Nàng rất rõ nguyên nhân Nam Cung Chân đem hậu sự của mình gửi gắm cho nàng. Lúc Quảng Thành cung phong sơn, nàng đã ở bên ngoài, điều này nói rõ trước khi Âm Cửu U xuất thế nàng đã đi khỏi Quảng Thành cung, không có khả năng bị nhập vào thân. Nam Cung Chân không muốn đem những vật này đưa cho bọn họ, thà rằng mạo hiểm đi tin tưởng một tiểu cô nương bèo nước gặp nhau, cái này không thể không cảm thấy bi thương đúng không?“Chúng ta không thể chậm trễ nữa rồi, trực tiếp rời đi là được.” Nàng tinh tế ngẫm nghĩ một lát mới nói, “Việc cấp bách đầu tiên là cứu chàng ra tù. Âm Cửu U muốn đoạt được quyền hành của Quảng Thành cung cũng không phải một ngày hay hai ngày là có thể hoàn thành, tìm cơ hội đem lệnh bài và Ngọc giản này giao cho Bạch Kình là được. Về phần Thiên Kim đường, sau này hãy nói đi.”Nàng lại viết một lá thư bám lên thanh phù tiền, thả ra tìm Mịch La. Tám ngày sau khi Quảng Thành cung mở cửa lần nữa, Mịch La có thể thu được phong thư này rồi. Trong thư nàng thi thuật đem tin tức Bái Hỏa cốc sai khiến Ngũ gia tìm hiểu mọi tin tức về người làm việc cho Phủ Phụng Thiên, lại bảo hắn phái người tiến đến Ngũ phủ tiếp thu tình báo, cũng thuận tay cứu một nhà Ngũ Thị .Có câu nói, địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu. Nếu như Bái Hỏa cốc và Âm Cửu U thoát không khỏi liên quan, như vậy nàng đem người trong Phủ Phụng Thiên kéo lên cùng một chiếc thuyền có gì mà không được?( Quyển 5 Quảng Thành cung đến đây là hết. Quyển kế tiếp là Bạch Ngọc Kinh )======Giữa tháng tám, Biên giới Lương Châu .Đây là một châu có nhiều khe núi, sông suối. Gió từ Tây Bắc thổi tới sắc như đao, đem núi đồi điêu khắc thành chỏm đá lởm chởm có hình thù kỳ quái, núi cao sừng sững. Nước sông chảy qua khó khăn nên bị khe núi phân thành mảnh nhỏ, phù sa bồi đắp rất nhiều sông ngòi nho nhỏ. Tại đây sông núi hiểm trở, việc đi lại trở thành chuyện đặc biệt gian nan .Giờ phút này. Giống như có một số đội ngũ cũng đang nghênh đón khó khăn này. Bọn hắn bay qua vách đá hiểm trở, xuyên qua rừng rậm không thấy mặt trời, lặn xuống sông đi vào bờ.Thấy được nước, tất cả mọi người thở ra một hơi dài. Đầu lĩnh quát to một tiếng nói: “Nghỉ ngơi tại chỗ đi. Một lúc sau lên đường!”Mọi người giống như ở trong tình trạng kiệt sức, chỉ có mấy nam tử cường tráng còn dư chút lực đến trong rừng nhặt bó củi cùng rau dại, các nữ nhân ở trên bãi sông nhặt đá cuội, chuẩn bị xây lò. Có một nam nhân ngồi dưới đất thở nặng, cởi xuống một cái túi sau lưng, từ bên trong móc ra vài dây bột mì sạch sẽ ném vào trong nồi, ngay sau đó các nữ nhân mang rau dại rửa sạch cũng ném vào trong nồi, luân phiên quấy. Làm thành một nồi súp đặc quánh.Những người lớn toàn thân đều mệt mỏi rã rời, lại có một tiểu cô nương mắt to tinh lực dồi dào chạy trước chạy sau, còn giúp nhổ không ít rau dại. Nhưng mà thời điểm ăn canh lại không có người nhớ tới nàng. Cho đến khi trong nồi đều thấy đáy, mới có một phụ nhân trung niên đen gầy đến mời nàng: “A Ly, ngươi cũng ăn chút gì đi.”A Ly không biết từ nơi nào móc ra một cái chén bể, vui vẻ mà đưa tới. Nhưng lúc rút tay về. Trong chén chỉ có non nửa chén cháo, nàng chỉ một ngụm là có thể uống cạn sạch. Nhưng nàng không có làm vậy, ngược lại bưng lấy chén, híp mắt, từng ngụm từng ngụm mà uống xong, cuối cùng vẫn còn chưa thỏa mãn mà liếm liếm đáy chén.Một chút mì vào trong bụng, càng đói bụng nha, thế nhưng A Ly không dám nói. Ở bên trong sơn trại bị lũ lụt. Mọi người phải trốn chạy nên tâm tình đều rất nghiêm trọng. Nếu như nàng dám có ý muốn lấy nhiều thêm một chút, đám bọn họ rất có thể sẽ đem nàng vứt bỏ không lo. Trong tai nàng đã lờ mờ nghe được âm thanh hu hu khóc của Vượng Thố. Vừa khóc vừa chửi bới A Ly là đứa con hoang đều không chết, mà Vượng thố nhà nàng làm sao lại không còn.Vượng Thố giống với đại đa số người trong thôn, không thể sống sót sau một trận tai họa kia. Nhưng mà nàng lại sống sót, nàng là một nữ hài tử không cha không mẹ, không chỗ nương tựa, ngay cả nhà cũng không có, lại không có chết ở trong trận tai họa kia.Nàng vén tay áo lên, giúp đỡ các nữ nhân cọ nồi rửa chén, con cá trong sông chỉ dài bằng bàn tay nàng, ngửi thấy được mùi thơm của súp, liền tranh thủ thời gian bơi qua chuẩn bị giành ăn. A Ly con mắt khẽ động, cầm lấy một bả lưới lọc nhúng vào trong nước sông, lại đem nước rửa chén đều đổ xuống bên trong lưới lọc. Chỉ một lúc sau, không có phấn bột mì chìm xuống, mấy con cá nhút nhát nhẹ nhàng quanh quẩn một chỗ thật lâu, cuối cùng không nhịn được sự hấp dẫn của đồ ăn, đánh bạo bơi vào trong lưới lọc.Nàng đem tay nhấc lên, roạt một tiếng, lưới lọc được kéo lên, kèm theo mấy con cá tham ăn đều mắc ở bên trong.”Hắc, chúng ta có cá ăn á!” A Ly đắc ý tuyên bố.Mọi người không có trả lời nàng, ngược lại bên người truyền đến một cái thanh âm ôn hòa : “Tiểu cô nương, ngươi thật thông minh.”Nàng đưa mắt lên nhìn thấy được một thiếu niên áo xanh dáng người cao to, trên người có một loại khí chất mà nàng chưa từng nhìn thấy, nhưng nàng thoáng cái cũng nhớ ra, Tây Tịch trong sơn trại đã từng nói qua một từ, gọi là “Nhã nhặn thanh tú”, cái đôi mắt của thiếu niên này sáng mà hữu thần, ẩn ẩn lộ ra vẻ ôn nhuận .Ồ, cái người này đi đến bên cạnh mình lúc nào vậy?A Ly nhìn nhìn, thấy người ta phát giác liền có chút đỏ mặt. Qua một hồi lâu, nàng mới phát hiện sau lưng thiếu niên rõ ràng còn đứng một sinh vật to lớn có hình thù kỳ quái, thân thể như sư tử, có bốn chân, cái đuôi như rắn, trên cánh bao trùm lông vũ dày đặc. Kỳ quái nhất chính là, thằng này mọc ra đầu diều hâu, con mắt lợi hại, mỏ như móc câu, nhìn mặt nàng giống như là nhìn xem một khối thịt mỡ hoặc chú dê nhỏ .Bởi vì nhìn thấy ánh mắt không có chút ý tốt này, nàng lui về phía sau một bước, mới phát hiện người trong sơn trại đã sớm lẩn đi rất xa. Cái phu nhân đen gầy kia bất an mà hướng bên đây hỏi.“Đừng sợ.” Thiếu niên này cười nói, “Nó không ăn người. Á, đã lâu không ăn người rồi.” Hắn nhìn mọi người ở xa xa, lại nhìn tiểu cô nương này, đột nhiên cau mày nói, “Trong số bọn hắn không có thân nhân của ngươi sao?”A Ly trừng mắt nhìn nói: “Ngươi cũng thật thông minh. Làm sao ngươi biết?”Thiếu niên cười cười: “Nếu là người thân, từ lúc ta xuống đến lúc đem ngươi ôm trở về; nếu có họ hàng xa, cũng nên đến gọi ngươi trở về mới đúng, sao có thể để cho ngươi đối diện với nguy hiểm chứ?” Thiếu niên lộ ra hai hàm răng trắng lại để cho nàng cực kỳ hâm mộ. Người bên trong sơn trại, chỉ có chủ gia đình mới có tư cách dùng muối súc miệng, nàng chỉ có thể dùng cành liễu đánh răng.A Ly đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ, nàng nhếch môi không dám nhe răng, sợ hắn phát hiện răng nàng không đủ trắng.Thiếu niên nào biết được trong lòng cô bé bảy tuổi này hiện lên những… ý niệm kỳ lạ cổ quái này. Hắn hỏi A Ly: “Các ngươi là người địa phương, có lẽ đối với vùng này rất quen thuộc. Ta muốn nhờ ngươi nghe ngóng một sơn trại, gọi là Bản Đầu trại, ngươi biết không?”Nàng nhẹ gật đầu, ngay sau đó lại lắc đầu, nhìn trong mắt thiếu niên ánh lên vẻ kinh ngạc lại khổ sở nói: “Biết, chúng ta đều là người của Bản Đầu trại . Nhưng mà trại tối hôm qua đột nhiên bị lũ lụt nhấn chìm rồi, chỉ trốn thoát mấy người chúng ta. Sơn trại, sơn trại đã không còn.”“Bị lũ lụt nhấn chìm rồi hả?” Thiếu niên này lại càng hoảng sợ, đáp lời “Ngươi đem phương hướng chỉ cho ta, ta tự mình đi nhìn xem, được chứ?”A Ly duỗi ra ngón tay nhỏ chỉ ngọn núi cao và hiểm trở bên kia, sau đó dặn dò hắn: “Trại đã bị chìm dưới nước rồi, không dễ tìm cho lắm. Nhưng mà bên cạnh trại vốn là có một khối đá lớn màu trắng , rất dễ nhận ra đấy.”Thiếu niên ấm giọng nói: “Cảm ơn ngươi. Thời điểm ngươi ở trong trại có nhìn thấy một tảng đá lớn như vậy không?” Hắn dùng tay khoa tay múa chân thoáng một phát, “Ít nhất là lớn lên nhìn giống đá. Có lẽ lớn như vậy, toàn thân màu vàng, rất đẹp, cũng có thể để tại thần đường hoặc là ở trong chùa miếu trong trại”A Ly cẩn thận mà nghĩ lại, cuối cùng lắc đầu nói: “Không có, trong trại chúng ta không thấy có vật kia.”Thiếu niên cũng không nhụt chí, từ trong ngực lấy ra một cái quả táo to đỏ rừng rực đưa cho nàng: “Cái này cho ngươi. Hiện tại liền ăn.” Hắn nhìn thoáng qua trại dân ở xa.A Ly cảm thấy ăn cái gì ở trước mặt hắn thì không lịch sự, nhưng thiếu niên cố ý yêu cầu, cho nên nàng vẫn là ở trước cái nhìn soi mói của đối phương tận lực nhã nhặn mở miệng nhỏ gặm xong. Đợi ăn xong quả táo này, mặt của nàng cũng đỏ như quả táo.Thiếu niên vuốt vuốt tóc của nàng, cỡi con quái thú kia đi. Quái thú lúc cất cánh cánh còn vung vẩy, làm nổi lên gió lớn để cho nàng liền đứng cũng không vững.Thật là kỳ quái, vừa rồi cái con chim khổng lồ này đáp xuống đất, sao nàng lại không phát giác gì cả?Bụng của nàng đã no. A Ly sững sờ mà nhìn bầu trời. Thẳng đến khi thiếu niên cùng chim khổng lồ biến thành một cái chấm đen nhỏ phía chân trời, trại dân mới nhích lại gần, bắt đầu thu dọn đồ vật trên mặt đất.Nàng biết có người đối với nàng chỉ trỏ, nói nàng được Thần Tiên lão gia cho chỗ tốt. Nàng cũng biết thiếu niên vì cái gì nhất định phải để nàng ở trước mặt hắn ăn xong quả táo to đó—— hắn và nàng đều biết, chỉ cần hắn quay người bay mất, cái quả táo này sẽ rơi vào tay người khác.A Ly cảm thấy, hắn rất ôn nhu, không lãnh khốc vô tình giống với Thần Tiên lão gia trong truyền thuyết.Nhưng mà con đường bọn hắn là bất đồng, đây chỉ là một lần bèo nước gặp nhau nho nhỏ, cho nên sau nửa canh giờ nhóm trại dân bọn họ dưới sự dẫn dắt của thủ lĩnh, một lần nữa lên đường. Thủ lĩnh nói, bọn hắn phải đi bộ hơn hai trăm dặm vào trung tâm, đi tìm cái sơn trại khác làm nơi nương tựa. Cái sơn trại kia có giao tình cùng thủ lĩnh, an trí hai mươi người vẫn khá dễ dàng.Hai canh giờ về sau, bọn hắn đi qua một tòa núi nhỏ khác, đi vào chính giữa một mảnh rừng rậm. Thủ lĩnh rất sốt ruột, bởi vì đã quá hai canh giờ, trời sắp tối rồi. Mà ở chỗ sâu trong núi lớn này, rất nguy hiểm. Bọn hắn cần đồ ăn, cần nước ấm, cần một chỗ có thể che gió tránh mưa.Cho dù chỉ là một hài tử sống tự do trong núi, A Ly cũng không thích cánh rừng này . Nó quá bí mật rồi, tại đây cây rất thấp, nhưng sinh trưởng rất tốt cành lá sum suê trên không trung bện dày đặc che kín chướng ngại vật trên đường, cơ hồ khiến cho không có người nào có thể đi. Hai cái trại dân cường tráng ở phía trước vung vẩy dao bầu, ý đồ từ trong rừng chém ra một con đường đi.Có một nữ nhân hơi không lưu ý, Xùy~~ mà một tiếng vang nhỏ, đáy quần cùng vạt áo bị nhánh cây làm rách một cái lỗ hổng, để lại một đoạn vải nho nhỏ. Nàng nhẹ nhàng mắng một tiếng.Đi tới đi tới, trời bắt đầu tối, ánh mặt trời rút đi, trong rừng hơi nước bắt đầu bốc lên trở thành sương mù màu sữa dày đặc, tràn ngập trong phiến rừng rậm này.Sương mù dày đặc đến, khiến cho đường đi càng ngày càng không dễ đi. Tất cả nam nhân đều ở tại chỗ thì thào mắng, mà các nữ nhân thì lo lắng mím môi, cố gắng đuổi kịp tốc độ của mọi người.Một canh giờ sau, bọn hắn vẫn chưa ra khỏi cái phiến rừng này.Có trại dân hỏi thủ lĩnh: “Phương hướng đúng không?” Thủ lĩnh nhíu nhíu mi tâm nói: “Con đường này là mười lăm năm trước ta đã đi qua, lúc ấy ở đây cũng không có cánh rừng bí ẩn như vậy.” Hắn nghĩ nghĩ, cũng không có biện pháp khác tốt hơn, đành phải thúc giục mọi người tiếp tục đi về phía trước.FacebookTwitterGoogle+LinkedInmorePinterestTumblrEmailTiểu TuyềnGhét nhất người không có trách nhiệm, ai mà có tinh thần này, vui lòng đừng làm việc chung với tôi. Thanks PREVIOUS ARTICLETrời Sinh Một Đôi – Chương 335+336NEXT ARTICLE Bia Đỡ Đạn Phản Công – Lật người khỏi cảnh khốn cùng 5+6Related Stories Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 321+322 Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 319+320 Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 317+318Discussion8 COMMENTSNam Cung Chân đã không vượt qua đươc lôi kiếp, thần hồn đã tiêu tán. Một đời người đã kết thúc. Mấy trăm năm tu hành có được tu vi cao rồi độ kiếp, tuy nhiên không trở thành tiên mà là chết. Ranh giới sống chết quá mong manh.
Không ngờ Nam Cung Chân lại giao ra hai bảo bối để Nhàn tỷ chuyển lại cho người khác. Cuối cùng Nam Cung Chân vẫn vì muốn tiêu diệt Âm Cửu U mà dùng cả thân thể để dẫn lôi kiếp vào chiếc hồ lô. Không biết Âm Cửu U mạnh cỡ nào mà mấy trăm năm trước đã phải cất giữ pháp khí chống lại hắn.
Không biết khối đã trắng có liên hệ gì đây.
Thanks các nàng đã edit.REPLYNCC chết rồi,Giao lại di vật cho NTN,đời người sống chết thật mong manh ak.
Sang quyển 6 rồi không biết câu chuyện tiếp theo sẽ sao đây. Hóng q6.
Thank editor nhéREPLYĐọc chương này mà đau lòng quá ah… tuy không bít kiếp trước Nam Cung Chân đã tạo tội nghiệt gì nhưng hiện tại tính tình lão cũng đã tốt lên rùi điển hình là lão đối với Nhàn tỷ ah… giống như một trưởng bối hiền hoà… giờ thấy lão ra đi như vậy… đã vậy hồn phi phách tán không vào luân hồi được… khổ thân ah… không chỉ vậy lão còn nghĩ cho thiên hạ dùng chính bản thân mình làm dẫn để thu Tru thần lôi diệt Âm Cửu U… haiz… kiếp số ah… không biết mảnh lôi tích mộc Nam Cung Chân cho Nhàn tỷ sau này tỷ sẽ làm gì nhỉ… mong hiệu quả sẽ cao nha ^^… qua quyển mới… típ tục cuộc hành trình mới… không bít chừng nào Trường Thiên ca mới thoát khỏi thần ma ngục ah… hónging ^^… thank nhóm edittor đã edit truyện nhìu nha ^^…REPLYChuyến này Nam Cung Chân không thoát ra khỏi Tru Thần Lôi. Mà Nam Cung Chân cũng là một anh hùng chứ bộ. Thấy mình tâm ma rối loại không thoát ra được khỏi Lôi Kiếp. Dùng chính mình làm nguồn dẫn thu Tru Thần lôi vào hồ lô.
Sau khi thấy Ninh Tiểu Nhàn, nhận thấy tiểu cô nương này ở đây lúc này, tức là đi ra khỏi Quảng Thành Cung trước khi Âm Cửu U xuất thế, nên hắn sẽ không nhận vào Ninh Tiểu Nhàn, tự tin giao Di vật của mình Cho Ninh Tiểu Nhàn, nhờ nàng đem HỒ Lô có thu Tru Thần Lôi cho Đường Chủ Thiên Kim Đường để giúp bắt Âm Cửu U, Ngọc Giản + Lệnh Bài của trưởng môn Quảng Thành Cung cho Bạch Kình của Triều Vân Tông, nhằm tránh Âm Cửu U lợi dụng nắm chức trưởng môn của Quảng Thành Cung. Nam Cung Chân trả công cho NInh Tiểu Nhàn miếng gỗ bị lôi kiếp đánh trúng, là vật sống, trái tim của cây đại thụ. Nếu gặp đúng người luyện khí có thể luyện ra pháp khi có công hiệu thần kỳ.Ninh Tiểu Nhàn đưa tin cho Mịch La biết Bái Hỏa Cốc sai khiến người của Ngũ Gia tìm hiểu về tin tức và người của Phủ Phụng Thiên, Bái Hỏa Cốc và Âm Cửu U có liên quan, thì kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.Không biết A LY tiểu cô nương này có liên quan gì đến Ninh Tiểu Nhàn không? không biết là thù hay là bạn? còn người thiếu niên áo xanh kia chắc là Mịch La quá.
Ngóng truyện, quyển sau là Bạch Ngọc Kinh rồi. không biết còn gì hấp dẫn phía sau. Truyện hay quá, cảm ơn các bạn nhiều nha
REPLYDù ai nói gì đi nữa thì ta cũng giống Ninh Tiểu Nhàn rất thích và cảm động vì tình cảm của lão dành cho Quảng Hành Cung và cho chúng sinh. Nam Cung Chân không ngại hy sinh thân mình để chế tạo Trụ Thần lôi chống lại Âm Cửu U. Có ai có thể làm được như lão hay không. Cũng chỉ có lão mới dám giao những đồ vật quan trọng như vậy cho Ninh Tiểu Nhàn, một tiểu cô nương mới gặp. Và cũng chỉ có Ninh Tiểu Nhàn mới có thể không vì lợi ích mà giúp đỡ lão hoàn thành tâm nguyện.
Cảm ơn editorREPLYđánh qua ,có chút
người khác,vậy mà
từ đi về phía tây đến nay ——-> từ khi???
trở thành trường bối ————> trưởng
Nam Cung Chân ,trong lúc
Ngọc giản / ngọc giản
Vượng Thố / Vượng thố
==========================================================
Haiz… ta đã có nghi ngờ là NCC ko qua khỏi mà, thường thì tình tiết bết bát nv sẽ sống, còn tình tiết ko bết bát lắm thì tự nhiên nv vẫn chết :(((
Nói thật ra, ta ko có quan tâm lắm đến quá khứ của NCC, dù sao, chuyện ông ta làm ông ta biết bản thân có tội, nhưng có xứng đáng để trả giá hay không là do ông ta quyết định, ko có ai ko liên quan có thể phán xét.
Chỉ là ta cũng hiểu nỗi lòng của TN, trong tất cả những người TN làm quen tới nay, tu tiên giả chỉ có NCC và Từ Lộng U là trưởng bối râu tóc bạc phơ đối xử hiền lành với TN. Nay NCC đi rồi, mà còn đi theo cái cách khiến ngta xót xa nhất, thần hồn câu diệt, vĩnh vĩnh viễn viễn ko bao giờ có cơ hội sống lại ở trên đời này (TT_TT)
Haiz…
Nói đến quyển mới, chắc TN là cái thiếu niên mà cô bé A Ly nói quá, phía sau có Đồ Tẫn hình dạng Kỳ Lân còn gì (0_0)REPLYVậy là NCC đã khônh thể vượt qua lôi kiếp rồi…. mà cũng đúng lão còn nặng lòng quá. Vag trong đó chắc cũng có tính toán cuat Âm Cửu U. Chọn ngay thời điểm trước lúc lão độ kiếp…..NCC chọn Bạch Kình mà ko phải một ai trong Quảng thành cung để tiếp nhận lệnh bài… lão cũng đoán dc phần nào khả năng của Âm Cửu U rồi.Thiên Kim đường… cần Tru Thần lôi để tạo ra vật khắc chế dc Âm Cửu U….. hy vọng sau này sẽ có tác dụng.Lôi Tích mộc…. là của tiểu Nhàn rồi…. thêm 1 vật sẽ tốt hơn 1 phần.Tò mò với phần mới Bạch Ngọc kinh quá….REPLYbội phục lão NCC. biết mình ko thoát khỏi độ kiếp đã lên sẵn di ngôn cho mình oy. nhưbg chị nhàn nói đúng. cái gì đi nữa cũng ko quan trọng bằng việc giải thoát cho a thiên. hi vọng ko gặp nhiều khó khăn gì nữaREPLYLeave A ReplyYour Name (required)Your Email (required)Your Website (optional) more »SEARCHSearch for:BÀI VIẾT MỚI JANUARY 2, 2017Bia Đỡ Đạn Phản Công – Ái thiếp của Nhữ Dương Vương 7+8 (hoàn) JANUARY 2, 2017Hoàn Khố Thế Tử Phi – Q5 – Chương 44 JANUARY 1, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 321+322 JANUARY 1, 2017Trời Sinh Một Đôi – Chương 349+350 DECEMBER 31, 2016Bia Đỡ Đạn Phản Công – Ái thiếp của Nhữ Dương Vương 5+6Tổng hợpTổng hợp Select Category Ánh Trăng Bán Kiếp Tiểu Tiên Báo Ân Cái Đầu Ngươi Ý Bất Ái Thành Hôn Bia đỡ đạn phản công Boss Gian Xảo Chớ Hỏi Chốn Quân Về Chúng Tôi Ở Chung Nhà Cuồng Đế Duyên Hề Duyên Tới Là Anh Gen Di Truyền Góc Sáng Tác Hạ Gục Tể Tướng Hải Dương Hệ Liệt Mãnh Nam Tiền Truyện Hệ Liệt Nhật Ký Mãnh Nam Của Tiểu Phì Phì Hoa Rơi Có Theo Nước Chảy Đi Hoàn Khố Thế Tử Phi Kế Hoạch Dưỡng Thành Hôn Quân Mật Mã Mẹ Chồng Nàng Dâu Mèo Trên Lầu Hoa Dưới Lầu Miệng Độc Thành Đôi Nga Mỵ Ngự Lôi Nguyệt Dạ Tinh Linh Nhàn Thê Đương Gia Nhè Nhẹ Vào Lòng Anh Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục Nửa Vòng Tròn Ông Chủ Quan Tâm Thêm Chút Đi Qủy Vương Kim Bài Sủng Phi Tản Văn Tản Văn Thanh Mai Trúc Mã Thiên Giới Hoàng Hậu Thiên Mệnh Thiên Tài Nhi Tử và Mẫu Thân Phúc Hắc Thịnh Thế Đích Phi Thỏ Yêu Không Đáng Tin Thời Thơ Ấu Thứ Nữ Thứ Nữ Công Lược Thứ Nữ Cuồng Phi Thứ Nữ Sủng Phi Tiên Hôn Hậu Ái Tình Bất Yếm Trá Trái Tim Của Ta Nguyện Ý Cho Nàng Trăng Nở Hoa Trời Sinh Một Đôi Trọng Sinh Chi Ôn Uyển Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ Tú Sắc Nông Gia Uncategorized Viễn Cổ Hành Viễn Cổ Y Điện Y Thủ Che Thiên Ý Võng Tình Thâm [series] Yêu Là Yêu Thôi Đặc Công Hoàng Phi Đoản Văn Độc Y Vương Phi PHẢN HỒISakura thao on Trời Sinh Một Đôi – Chương 349+350Là cô nương nhà ai bị hại đây ta, ừm, ko biết là b…Sakura thao on Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 347+348Chân Diệu với La thế tử hòa hảo lại với nhau nhờ b…MinhTrang on Trời Sinh Một Đôi – Chương 349+350đang tò mò không biết cô nương bày mưu kế tính toá…heongoklaem on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 321+322cái thằng trần sư huynh gì gì đó đáng nghi ghê. có…yukiyuhana4231 on Ngự Lôi – Văn ÁnChúc mừng Sa đã hoàn bộ Ngự Lôi... Chủ nhà có thể…Amy on Protected: Thịnh Thế Đích Phi – Chương 425Mặc Tu Nghiêu chắc kiếp trước luyện thành công côn…Amy on Thịnh Thế Đích Phi – Văn ÁnEmail mình là [email protected] nhé. Cảm ơn các…Amy on Thịnh Thế Đích Phi – Văn ÁnCảm ơn trang đã edit bộ truyện này nhé, truyện hay…Amy on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 424Từ Thanh Trần sống hơn ba chục năm trên đời đến gi…Amy on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 423Ở chương này thấy tiểu Hoàng thượng vẫn chưa đến m…Amy on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 422Mình cũng thấy sao mấy ám vệ Định Vương ban đầu gầ…Amy on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 421Tính ra trong mấy nước khác thì đôi An Khê - Phổ A…Amy on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 420Mặc Cảnh Lê này cứ như con gián đánh hoài không ch…Amy on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 419Các bạn nhỏ được dạy dỗ từ Từ Gia mà ra, chỉ được…
ĐĂNG NHẬPRegisterLog inEntries RSSComments RSSWordPress.orgzippo my xuat nhat zippo my zippo mỹ chính hãng zippo mỹ tại hà nội Máy lửa zippo
Không ngờ Nam Cung Chân lại giao ra hai bảo bối để Nhàn tỷ chuyển lại cho người khác. Cuối cùng Nam Cung Chân vẫn vì muốn tiêu diệt Âm Cửu U mà dùng cả thân thể để dẫn lôi kiếp vào chiếc hồ lô. Không biết Âm Cửu U mạnh cỡ nào mà mấy trăm năm trước đã phải cất giữ pháp khí chống lại hắn.
Không biết khối đã trắng có liên hệ gì đây.
Thanks các nàng đã edit.REPLYNCC chết rồi,Giao lại di vật cho NTN,đời người sống chết thật mong manh ak.
Sang quyển 6 rồi không biết câu chuyện tiếp theo sẽ sao đây. Hóng q6.
Thank editor nhéREPLYĐọc chương này mà đau lòng quá ah… tuy không bít kiếp trước Nam Cung Chân đã tạo tội nghiệt gì nhưng hiện tại tính tình lão cũng đã tốt lên rùi điển hình là lão đối với Nhàn tỷ ah… giống như một trưởng bối hiền hoà… giờ thấy lão ra đi như vậy… đã vậy hồn phi phách tán không vào luân hồi được… khổ thân ah… không chỉ vậy lão còn nghĩ cho thiên hạ dùng chính bản thân mình làm dẫn để thu Tru thần lôi diệt Âm Cửu U… haiz… kiếp số ah… không biết mảnh lôi tích mộc Nam Cung Chân cho Nhàn tỷ sau này tỷ sẽ làm gì nhỉ… mong hiệu quả sẽ cao nha ^^… qua quyển mới… típ tục cuộc hành trình mới… không bít chừng nào Trường Thiên ca mới thoát khỏi thần ma ngục ah… hónging ^^… thank nhóm edittor đã edit truyện nhìu nha ^^…REPLYChuyến này Nam Cung Chân không thoát ra khỏi Tru Thần Lôi. Mà Nam Cung Chân cũng là một anh hùng chứ bộ. Thấy mình tâm ma rối loại không thoát ra được khỏi Lôi Kiếp. Dùng chính mình làm nguồn dẫn thu Tru Thần lôi vào hồ lô.
Sau khi thấy Ninh Tiểu Nhàn, nhận thấy tiểu cô nương này ở đây lúc này, tức là đi ra khỏi Quảng Thành Cung trước khi Âm Cửu U xuất thế, nên hắn sẽ không nhận vào Ninh Tiểu Nhàn, tự tin giao Di vật của mình Cho Ninh Tiểu Nhàn, nhờ nàng đem HỒ Lô có thu Tru Thần Lôi cho Đường Chủ Thiên Kim Đường để giúp bắt Âm Cửu U, Ngọc Giản + Lệnh Bài của trưởng môn Quảng Thành Cung cho Bạch Kình của Triều Vân Tông, nhằm tránh Âm Cửu U lợi dụng nắm chức trưởng môn của Quảng Thành Cung. Nam Cung Chân trả công cho NInh Tiểu Nhàn miếng gỗ bị lôi kiếp đánh trúng, là vật sống, trái tim của cây đại thụ. Nếu gặp đúng người luyện khí có thể luyện ra pháp khi có công hiệu thần kỳ.Ninh Tiểu Nhàn đưa tin cho Mịch La biết Bái Hỏa Cốc sai khiến người của Ngũ Gia tìm hiểu về tin tức và người của Phủ Phụng Thiên, Bái Hỏa Cốc và Âm Cửu U có liên quan, thì kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.Không biết A LY tiểu cô nương này có liên quan gì đến Ninh Tiểu Nhàn không? không biết là thù hay là bạn? còn người thiếu niên áo xanh kia chắc là Mịch La quá.
Ngóng truyện, quyển sau là Bạch Ngọc Kinh rồi. không biết còn gì hấp dẫn phía sau. Truyện hay quá, cảm ơn các bạn nhiều nha
REPLYDù ai nói gì đi nữa thì ta cũng giống Ninh Tiểu Nhàn rất thích và cảm động vì tình cảm của lão dành cho Quảng Hành Cung và cho chúng sinh. Nam Cung Chân không ngại hy sinh thân mình để chế tạo Trụ Thần lôi chống lại Âm Cửu U. Có ai có thể làm được như lão hay không. Cũng chỉ có lão mới dám giao những đồ vật quan trọng như vậy cho Ninh Tiểu Nhàn, một tiểu cô nương mới gặp. Và cũng chỉ có Ninh Tiểu Nhàn mới có thể không vì lợi ích mà giúp đỡ lão hoàn thành tâm nguyện.
Cảm ơn editorREPLYđánh qua ,có chút
người khác,vậy mà
từ đi về phía tây đến nay ——-> từ khi???
trở thành trường bối ————> trưởng
Nam Cung Chân ,trong lúc
Ngọc giản / ngọc giản
Vượng Thố / Vượng thố
==========================================================
Haiz… ta đã có nghi ngờ là NCC ko qua khỏi mà, thường thì tình tiết bết bát nv sẽ sống, còn tình tiết ko bết bát lắm thì tự nhiên nv vẫn chết :(((
Nói thật ra, ta ko có quan tâm lắm đến quá khứ của NCC, dù sao, chuyện ông ta làm ông ta biết bản thân có tội, nhưng có xứng đáng để trả giá hay không là do ông ta quyết định, ko có ai ko liên quan có thể phán xét.
Chỉ là ta cũng hiểu nỗi lòng của TN, trong tất cả những người TN làm quen tới nay, tu tiên giả chỉ có NCC và Từ Lộng U là trưởng bối râu tóc bạc phơ đối xử hiền lành với TN. Nay NCC đi rồi, mà còn đi theo cái cách khiến ngta xót xa nhất, thần hồn câu diệt, vĩnh vĩnh viễn viễn ko bao giờ có cơ hội sống lại ở trên đời này (TT_TT)
Haiz…
Nói đến quyển mới, chắc TN là cái thiếu niên mà cô bé A Ly nói quá, phía sau có Đồ Tẫn hình dạng Kỳ Lân còn gì (0_0)REPLYVậy là NCC đã khônh thể vượt qua lôi kiếp rồi…. mà cũng đúng lão còn nặng lòng quá. Vag trong đó chắc cũng có tính toán cuat Âm Cửu U. Chọn ngay thời điểm trước lúc lão độ kiếp…..NCC chọn Bạch Kình mà ko phải một ai trong Quảng thành cung để tiếp nhận lệnh bài… lão cũng đoán dc phần nào khả năng của Âm Cửu U rồi.Thiên Kim đường… cần Tru Thần lôi để tạo ra vật khắc chế dc Âm Cửu U….. hy vọng sau này sẽ có tác dụng.Lôi Tích mộc…. là của tiểu Nhàn rồi…. thêm 1 vật sẽ tốt hơn 1 phần.Tò mò với phần mới Bạch Ngọc kinh quá….REPLYbội phục lão NCC. biết mình ko thoát khỏi độ kiếp đã lên sẵn di ngôn cho mình oy. nhưbg chị nhàn nói đúng. cái gì đi nữa cũng ko quan trọng bằng việc giải thoát cho a thiên. hi vọng ko gặp nhiều khó khăn gì nữaREPLYLeave A ReplyYour Name (required)Your Email (required)Your Website (optional) more »SEARCHSearch for:BÀI VIẾT MỚI JANUARY 2, 2017Bia Đỡ Đạn Phản Công – Ái thiếp của Nhữ Dương Vương 7+8 (hoàn) JANUARY 2, 2017Hoàn Khố Thế Tử Phi – Q5 – Chương 44 JANUARY 1, 2017Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 321+322 JANUARY 1, 2017Trời Sinh Một Đôi – Chương 349+350 DECEMBER 31, 2016Bia Đỡ Đạn Phản Công – Ái thiếp của Nhữ Dương Vương 5+6Tổng hợpTổng hợp Select Category Ánh Trăng Bán Kiếp Tiểu Tiên Báo Ân Cái Đầu Ngươi Ý Bất Ái Thành Hôn Bia đỡ đạn phản công Boss Gian Xảo Chớ Hỏi Chốn Quân Về Chúng Tôi Ở Chung Nhà Cuồng Đế Duyên Hề Duyên Tới Là Anh Gen Di Truyền Góc Sáng Tác Hạ Gục Tể Tướng Hải Dương Hệ Liệt Mãnh Nam Tiền Truyện Hệ Liệt Nhật Ký Mãnh Nam Của Tiểu Phì Phì Hoa Rơi Có Theo Nước Chảy Đi Hoàn Khố Thế Tử Phi Kế Hoạch Dưỡng Thành Hôn Quân Mật Mã Mẹ Chồng Nàng Dâu Mèo Trên Lầu Hoa Dưới Lầu Miệng Độc Thành Đôi Nga Mỵ Ngự Lôi Nguyệt Dạ Tinh Linh Nhàn Thê Đương Gia Nhè Nhẹ Vào Lòng Anh Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục Nửa Vòng Tròn Ông Chủ Quan Tâm Thêm Chút Đi Qủy Vương Kim Bài Sủng Phi Tản Văn Tản Văn Thanh Mai Trúc Mã Thiên Giới Hoàng Hậu Thiên Mệnh Thiên Tài Nhi Tử và Mẫu Thân Phúc Hắc Thịnh Thế Đích Phi Thỏ Yêu Không Đáng Tin Thời Thơ Ấu Thứ Nữ Thứ Nữ Công Lược Thứ Nữ Cuồng Phi Thứ Nữ Sủng Phi Tiên Hôn Hậu Ái Tình Bất Yếm Trá Trái Tim Của Ta Nguyện Ý Cho Nàng Trăng Nở Hoa Trời Sinh Một Đôi Trọng Sinh Chi Ôn Uyển Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ Tú Sắc Nông Gia Uncategorized Viễn Cổ Hành Viễn Cổ Y Điện Y Thủ Che Thiên Ý Võng Tình Thâm [series] Yêu Là Yêu Thôi Đặc Công Hoàng Phi Đoản Văn Độc Y Vương Phi PHẢN HỒISakura thao on Trời Sinh Một Đôi – Chương 349+350Là cô nương nhà ai bị hại đây ta, ừm, ko biết là b…Sakura thao on Protected: Trời Sinh Một Đôi – Chương 347+348Chân Diệu với La thế tử hòa hảo lại với nhau nhờ b…MinhTrang on Trời Sinh Một Đôi – Chương 349+350đang tò mò không biết cô nương bày mưu kế tính toá…heongoklaem on Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 321+322cái thằng trần sư huynh gì gì đó đáng nghi ghê. có…yukiyuhana4231 on Ngự Lôi – Văn ÁnChúc mừng Sa đã hoàn bộ Ngự Lôi... Chủ nhà có thể…Amy on Protected: Thịnh Thế Đích Phi – Chương 425Mặc Tu Nghiêu chắc kiếp trước luyện thành công côn…Amy on Thịnh Thế Đích Phi – Văn ÁnEmail mình là [email protected] nhé. Cảm ơn các…Amy on Thịnh Thế Đích Phi – Văn ÁnCảm ơn trang đã edit bộ truyện này nhé, truyện hay…Amy on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 424Từ Thanh Trần sống hơn ba chục năm trên đời đến gi…Amy on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 423Ở chương này thấy tiểu Hoàng thượng vẫn chưa đến m…Amy on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 422Mình cũng thấy sao mấy ám vệ Định Vương ban đầu gầ…Amy on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 421Tính ra trong mấy nước khác thì đôi An Khê - Phổ A…Amy on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 420Mặc Cảnh Lê này cứ như con gián đánh hoài không ch…Amy on Thịnh Thế Đích Phi – Chương 419Các bạn nhỏ được dạy dỗ từ Từ Gia mà ra, chỉ được…
ĐĂNG NHẬPRegisterLog inEntries RSSComments RSSWordPress.orgzippo my xuat nhat zippo my zippo mỹ chính hãng zippo mỹ tại hà nội Máy lửa zippo
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co