[ZhongChi] [Genshin Impact] Tổng hợp ZhongChi
Dạ tập
Summary:
* Quan chấp hành nào đó dùng mông cưỡng hiếp một người Liyue nào đó, và đã thành công, nhưng có vẻ như nó không hoàn toàn thành công.
Work Text:
Signora cho rằng, nàng dưới tình huống Childe không biết gì, lấy đi Gnosis, như vậy vị tuổi trẻ khí thịnh này nhất định sẽ tức sùi bọt mép.Còn là dưới tình huống đối tượng thầm mến đem hắn chơi đùa đến đầu óc choáng váng. Có lẽ Tartaglia sẽ cùng nham thần giận dỗi, bởi vì đã chịu tổn thương quá nặng, hắn sẽ cùng đối phương cả đời không qua lại với nhau.Muốn nói Signora ý tưởng sao? Đúng, nhưng không hoàn toàn đúng.Tartaglia xác thật khó chịu vì chẳng hay biết gì, nhưng thật ra hắn không tới mức trở mặt không gặp người. Trên thực tế, vị trẻ tuổi này, cũng liền ở một khắc công bố chân tướng kia tức giận chút thôi, huống hồ, hắn khi đó mới vừa bị nhà lữ hành đánh bại, liên tiếp đả kích, trung gian còn không cho một tia thở dốc, tự nhiên sẽ làm người bực bội.Tartaglia tâm lớn, cứ việc hắn ở trong miệng người quen (đương nhiên không bao gồm cấp dưới tôn kính hắn) cõng "Bạch cấp" tay nải, nhưng việc này qua đi, hắn cũng không quá coi trọng nó nữa, không có việc gì liền ra ngoài luyện tập.Về phần Zhongli, hắn liền lười đi tiếp đón, nếu chuyện đã kết thúc thì cũng không cần khách sáo nữa. Tuy rằng hai người vẫn là có tới có lui, nhưng giữa hai bên bình đạm như nước trong, cái này làm cho Tartaglia đã động tâm cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, hận không thể cả ngày vò đầu bứt tai để xoa dịu cảm giác nôn nóng khó chịu này.Hắn chắc chắn, vị thần lớn tuổi nhất này căn bản không có khả năng sẽ động tâm với sinh mệnh ngắn ngủi như mình. Dưới nhận thức như vậy, hắn đối với việc theo đuổi Zhongli, từ đạt được toàn thân tâm (cơ thể + tâm trí) hạ xuống thành lấy được thân y.Dù sao hắn liếc mắt một cái là có thể nhìn ra thứ có kích thước xa xỉ giấu ở trong quần, rất khó không làm cho người miên man bất định, nếu nham thần lại đa tình một chút, chỉ sợ trước khi Tartaglia truy được người đã sớm ngủ với toàn bộ Liyue.Hắn lại bắt đầu thân thiện và hoạt bát trở lại, trưng ra vẻ mặt phúc hậu và vô hại, săn sóc mỉm cười, thoải mái hào phóng mà trả tiền thỏa mãn thú vui của nham thần. Hắn mắt sắc phát hiện, nham thần cũng thực thích những mánh khóe này của mình.Đối phương sẽ tích cực mà đáp lại sự nhiệt tình của hắn, khi hắn bồi nghe kịch hoảng hốt sẽ ở phía dưới bàn không nặng không nhẹ mà nhéo lên ngón tay hắn; ở hắn đối với ngọc thạch phát ngốc trong nháy mắt, sẽ vén tóc của hắn ra sau tai; khi ở vạn dân đường ăn đầu cá băm ớt sặc ra nước mắt ,sẽ kịp thời đưa nước lạnh, mà khi môi dán lên miệng ly, ngoài ý muốn phát hiện mặt trên có vệt nước trên đó......Cái này làm cho hắn cơ hồ có loại ảo giác hai bên theo đuổi lẫn nhau, nhưng nhận thức của Tartaglia đối với Zhongli đã sớm được chỉnh sửa, có lẽ những thứ này chỉ là nham thần trêu chọc hắn một cái tiểu xiếc mà thôi, nghĩ vậy, Tartaglia nhịn không được cười khẽ, chính mình cái này được gọi là gì nhỉ, nguyện giả thượng câu (tình nguyện cắn câu).Hắn dễ như trở bàn tay từ trong miệng Zhongli biết được nơi ở của đối phương, tuy rằng không biết tại sao một người luôn có cảm giác ranh giới với người khác lại nói cho hắn biết. Này không quan trọng, chỉ cần trước khi đi Inazuma, đem nham thần lão nhân gia hung hăng ngủ một lần, ăn uống no đủ xong liền xách quần chạy lấy người.Hoàn mỹ!Đêm khuya tĩnh lặng, người Liyue đã sớm tắt đèn đi vào giấc ngủ, mà Tartaglia vừa rời khỏi ngân hàng Bắc Quốc liền đi thẳng đến nhà Zhongli.Vị khách không mời mà đến này , tay chân nhẹ nhàng bò lên trên vách tường, nhưng mà tâm hắn cùng tay chân nhẹ nhàng chậm chạp tương phản, gấp đến không xong, càng tới gần bệ cửa sổ, tiếng tim đập càng dồn dập, hắn nhịn không được nuốt nước miếng để giảm bớt sự khó chịu này.Bò đến bên cửa sổ, hắn nhẹ nhàng đẩy ra, căn bản không khóa lại. Cái này làm cho hắn có chút đầu váng mắt hoa, hắn lắc lắc đầu, duỗi dài đôi chân dài, mở hai mắt đánh giá người đang nằm ngủ say trên giường. Zhongli buông xõa mái tóc dài như thác nước ở gối đầu, y dỡ xuống lớp trang điểm màu đỏ trên mắt, như vậy nhìn có vẻ thanh tú hơn, trên người đắp cái chăn đơn, đôi tay quy củ đặt ở bên cạnh người.Mà trang trí trong phòng ngủ nhìn qua thì mộc mạc, nhưng đi theo sau gia chủ, người ngoài nghề như Tartaglia cũng biết giá cả xa xỉ. Nhìn những hoa văn ngay ngắn trên tấm chăn, Tartaglia nghĩ thầm, không hổ là người già, tại sao trước đây hắn lại có ham muốn tình dục với một người nhìn thanh tâm quả dục như vậy.Nhưng nếu không làm chút gì đó thì một chuyển này của hắn liền trở nên vô ích.Vì thế hắn cởi quần dài ra, từ túi áo móc ra cao bôi trơn chính mình trước đó đã chuẩn bị sẵn, một phen bôi trên trên tay, nâng eo lên tiến vào kẽ mông chưa khai phá. Cũng may hắn lý luận tri thức phong phú, mấy ngón tay giảo hợp thật ra có thể chịu được lớn hơn một chút, chính là căng đến có chút lâu, có chút đau nhức.Hắn rút ngón tay ra, nhấp miệng ngăn chặn tiếng thở dốc phập phồng, nhìn Zhongli vẫn nhắm hai mắt, một đầu ngón tay cũng chưa động. Thực tốt, chính mình rất cẩn thận. Hắn nghĩ thầm, liền đứng dậy, hướng đối phương đi đến, dùng tay sạch sẽ một phen xốc lên tấm chăn tơ lụa, kéo quần y xuống, lại cởi ra một tầng phòng tuyến cuối cùng của y.Nhưng mà chân chính cởi ra phòng tuyến cuối cùng, Tartaglia tức khắc há hốc mồm, hoài nghi vừa rồi khuếch trương sợ là không đủ, hoặc là nói, đối phương đem thứ này làm lớn như vậy, chẳng lẽ y ngày thường trong lúc lơ đãng hiển lộ hình dáng, là thu liễm rồi sao?Nhìn đến này, Tartaglia nhịn không được run run hầu kết, giơ tay xoa cự vật khả quan dưới háng Zhongli, cảm thấy không rõ ràng, đầu óc có chút vựng nặng nề, trong nháy mắt, dòng khí ở xoang mũi ra ra vào vào, Tartaglia hít hít cái mũi, vật trong tay có xu thế ngẩng đầu.Nhưng mà, hắn không có kiên nhẫn, vội vàng cúi xuống, một ngụm ngậm lấy quy đầu, đầu lưỡi liếm láp lên. Đều là nam tử như nhau, nửa người dưới có chút khó nghe khí vị, nhưng nham thần bịa đặt, không có, cái này làm cho Tartaglia trong lòng có chút thoải mái, trừ bỏ yết hầu bị lấp kín dẫn tới nôn khan cũng không có cảm giác ghê tởm.Cùng lúc đó, hai tay hắn thưởng thức hai túi có chút nặng trĩu bên dưới, nheo lại mắt, ý đồ áp chế tiếng tim đập nhanh. Hắn gương mặt rõ ràng đã đỏ bừng, hắn phun ra dương vật trong miệng, đứng dậy nhìn người dưới thân, cúi người tới gần cảm thụ khí tức nặng nề trong miệng, trên mặt cũng không có nhiễm tình sắc đỏ ửng, nhưng lồng ngực phập phồng. Tartaglia cân bằng tâm lý, hắn nhấn hông về phía trước, một tay bắt lấy dương vật, một tay căng ra huyệt khẩu, nhắm thẳng, mạnh mẽ ngồi xuống."Ưm!"Hắn không khỏi kêu một tiếng.Cũng may chính hắn cũng coi như là thiên phú dị bẩm, tuy rằng dương vật đối phương nhìn qua khó có thể hầu hạ, nhưng chính mình huyệt khẩu cũng không có bởi vậy mà căng hư, nhiều lắm có chút phồng lên. Bởi vì tư thế cưỡi ngựa mà dương vật một phen đỉnh đến chỗ sâu bên trong, quy đầu ép vào tuyến tiền liệt, một cỗ cảm giác tê dại đột nhiên sinh ra, hắn không khỏi siết chặt đùi lại, theo bản năng siết chặt trụ thịt bên trong, hắn cong hạ thân, cúi đầu vừa thấy, chính mình dương vật cũng ngẩng đầu.Hô, không nghĩ tới lão nhân này sống khá tốt, hắn đắc ý mà cười cười, may mắn chính mình là người đầu tiên ăn được cua, chê cười người Liyue không thể ngủ với Nham Vương Gia.Kỳ thật đối phương trước kia đã từng ngủ với ai đã không còn quan trọng, Tartaglia không mong chiếm được trái tim y.Nhìn Zhongli sắc mặt như thường, toàn thân không một chỗ nhúc nhích, trừ bỏ bên môi truyền đến hô hấp trầm trọng, sắc mặt cũng dần dần hồng, cũng không có bất luận cái gì khác thường. Nhưng để đề phòng Tartaglia vẫn là thử chụp đánh gương mặt y, ghé vào bên tai y nói thầm, tin chắc đối phương không có dấu hiệu tỉnh lại liền đánh bạo động tác lên.Hắn tách ra hai chân, vặn vẹo cái mông khởi kẹp thịt trụ, nuốt vào một mảnh nhỏ lộ ra trong không khí. Lúc này eo ưỡn lên, hắn híp mắt, ngửa cổ lên, trong miệng phát ra một tiếng rên rỉ khe khẽ.Hắn thích thú, lớn mật mà vặn vẹo vòng eo, cánh môi tiết ra rên rỉ, theo từng nhịp lên xuống càng lúc càng dâm đãng. Hắn siết chặt cổ tay của Zhongli, ngẩng đầu, cái mông đập mạnh vào háng y, tiếng phạch phạch rất giòn, kèm theo tiếng nước nhớp nháp, làm người e lệ.Dưới ánh trăng, thịt trụ bị xối đến ướt đẫm, nguyên bản huyệt khẩu màu nâu dưới động tác ma sát trở nên đỏ bừng mê người.Zhongli sướng hay không chỉ có bản thân y biết, nhưng mà y cau mày, hai tay dưới sự giam cầm thế nhưng lại giãy giụa, y theo bản năng nâng chân, Quan Chấp Hành suýt chút nữa khuỵu xuống nằm trên ngực y."Chậc." Tartaglia cắn răng, trước khi suýt chạm vào sống mũi của người kia, hắn đã buông tay dựa vào thành giường."Không nghĩ tới ngày thường đoan trang khách khanh, lúc ngủ cũng chứng rối loạn tăng tộng." Ngay khi ý thức của hắn đang bay bổng đến cao trào, bị Zhongli nhấc chân sát phong cảnh, hắn buông một tay ra, dùng sức nhéo má đối phương đến mức móng tay cắm sâu vào da thịt, để lại vết hằn hình lưỡi liềm.A, dù sao ngươi về sau đừng nghĩ dựa vào gương mặt này thông đồng người khác.Như để đáp lại sự khiêu khích của hắn, đang lúc hắn lại lần nữa vặn vẹo vòng eo, chuẩn bị vuốt ve thứ căng cứng trong cơ thể, đôi tay Zhongli đột nhiên không kịp phòng ngừa bất ngờ bắt lấy xương hông hắn.Hảo gia hỏa, Tartaglia nghiến răng nghiến lợi, hắn ý đồ gỡ bàn tay trên hông xuống, nhưng mà ngón tay đối phương giống như bạch tuộc, gỡ ra lại dán lên."Zhongli ngươi rõ ràng còn tỉnh đi! Không phải tôi vừa véo ngài, vì vậy ngài liền tính sổ với tôi?" Tartaglia tức muốn hộc máu, ý đồ đứng dậy tránh thoát, "Ha hả, chính mình nghẹn chết đi."Mà không đợi Tartaglia á, Zhongli hai tay ôm chặt vào hông, trực tiếp đem người ấn xuống."A ~" Bị đẩy tới chỗ sâu bên trong, Tartaglia hai mắt trợn lên, hắn cau mày vì đau đớn và vui sướng, lông mi ướt đẫm, nước mắt từ kết mạc tràn ra, từng giọt lăn xuống, tích ở trên bụng Zhongli."Ân.... Di ngô ngô ngô......" Cảm giác sung sướng từ bên trong truyền đến, trong nháy mắt lan ra toàn thân, hắn gục đầu xuống, thấy Zhongli không có dấu hiệu mở mắt, đầu lưỡi cũng không có vươn tới, đối Quan Chấp Hành y nha y nha không có một chút đáp lại.Điều này thật thái quá, Tartaglia hối hận mà nghĩ, làm sao một người có thể mộng du và làm tình với người khác, thậm chí chiếm thế chủ đạo?Giằng co nửa giờ, Tartaglia bắn một lần, nhưng mà Zhongli còn không có phóng thích, vẫn mân mê với hậu huyệt đã nhầy nhụa.Mà Tartaglia đã hao hết khí lực, liên tục vuốt ve dẫn tới phần eo bủn rủn vô lực, nhưng hắn vẫn chống ở trước ngực Zhongli giãy giụa, không muốn cả người dán ở trên người y."Dừng lại, tôi chịu đựng không nổi......" Tartaglia cầu xin, hắn giờ này khắc này chỉ muốn kết thúc trận ân ái này.Lại không nghĩ nói như vậy lại phản tác dụng, Zhongli dùng cả hai tay véo vào eo Quan Chấp Hành, các cơ và xương ở cổ tay y phồng lên , lại một lần nữa đem Tartaglia mang vào vực sâu thần hồn điên đảo, bức cho hắn phát ra tiếng thở dốc nghẹn ngào.Mà Quan Chấp Hành đã từ bỏ giãy giụa, tóc mái dính bết vào vầng trán đẫm mồ hôi, nước mắt và nước bọt trên mặt trộn lẫn vào nhau, chỉ biết vui sướng mà thét chói tai, ở trên người Zhongli, xoắn cái mông rong ruổi, mà đợi trước mắt trắng bệch, hắn ý thức sớm đã ném trên chín tầng mây, chỉ mơ hồ cảm giác được có người đỡ lấy lưng của mình.Cuối cùng hắn ý thức mệt mỏi, thẳng tắp ngã vào lồng ngực Zhongli, chìm vào giấc ngủ say với vòng tay của người kia ôm lấy mình, không nghe được một tiếng thở dài bên tai.Sáng sớm hôm sau, Quan Chấp Hành vốn dĩ kế hoạch đêm đó hành sự xong chạy lấy người, kinh hãi phát hiện mình và Zhongli đang ngủ cùng nhau, đối phương còn chưa kịp tỉnh lại, vội vã mặc quần áo trèo tường mà chạy, không rảnh lo đến cái eo bủn rủn."Nhân sinh khổ đoản, tận hưởng lạc thú trước mắt,"Tartaglia thổi bình rượu, đĩnh đạc mà nói, cùng bạn rượu mới quen ở Inazuma thảo luận về pháo hữu(bạn tình) mà hắn đã ngủ cùng."Cũng liền một cái mà thôi," đối phương có chút không tán thành nói, "Còn tưởng cậu ngủ với người nào lợi hại lắm, không ngờ lại là một tên ăn bám.""Hắc, lão huynh, cậu nói như vậy không tốt đâu" Tartaglia đối chính mình dựng thẳng lên ngón cái, "Cậu có biết bạn tình chất lượng cao là gì không? Để tôi nói cho cậu biết, ngay cả người Liyue xếp hàng cũng không thể ngủ với anh ta.""Ồ, không nghĩ tới các hạ lại có hứng thú như thế, tại hạ nguyện nghe kỹ càng." Đang nói, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau, nụ cười của Tartaglia tức khắc cứng lại."Hở?" Nhìn thấy người phía sau hắn, bạn rượu ngẩng đầu, nhướng mày, kinh ngạc mở miệng nói với Tartaglia, ngươi ánh mắt không tồi nha, tiểu tử?"Khụ khụ, vị tiên sinh này, ngài nhận nhậm người rồi đi?" Tartaglia nheo mắt trả lời, mà người phía sau quen thuộc đặt tay lên vai, ngồi xếp bằng bên cạnh hắn."Tự giới thiệu một chút, tại hạ Zhongli, đến từ Liyue, hiện tại tôi đang nghỉ phép đi du lịch," Zhongli ở phía dưới bàn nhéo nhéo tay Tartaglia, mỉm cười nói, "Vừa rồi tới chậm, không có chỗ ngồi, vừa lúc hai người đang nói chuyện sôi nổi, có thể cho tôi ngồi chung một bàn được không?"Tartaglia hai tai đỏ bừng, hắn quay đầu một cách máy móc, nhưng không dám nhìn Zhongli, chỉ nhìn Zhongli qua khóe mắt, cảm giác áp bách quen thuộc loáng thoáng quấn quanh, khiến hắn hô hấp không thuận."Là ngài a, cố vấn Vãng Sinh Đường phải không? Tôi thấy ngài cùng tiểu ca này tương đối quen thuộc, không bằng chúng ta ngồi chung một chỗ đi."------
Ngồi cả đêm sub fic này =)))
Đúng như tên thì tui cx đánh up lúc nửa đêm nè 🐒
* Quan chấp hành nào đó dùng mông cưỡng hiếp một người Liyue nào đó, và đã thành công, nhưng có vẻ như nó không hoàn toàn thành công.
Work Text:
Signora cho rằng, nàng dưới tình huống Childe không biết gì, lấy đi Gnosis, như vậy vị tuổi trẻ khí thịnh này nhất định sẽ tức sùi bọt mép.Còn là dưới tình huống đối tượng thầm mến đem hắn chơi đùa đến đầu óc choáng váng. Có lẽ Tartaglia sẽ cùng nham thần giận dỗi, bởi vì đã chịu tổn thương quá nặng, hắn sẽ cùng đối phương cả đời không qua lại với nhau.Muốn nói Signora ý tưởng sao? Đúng, nhưng không hoàn toàn đúng.Tartaglia xác thật khó chịu vì chẳng hay biết gì, nhưng thật ra hắn không tới mức trở mặt không gặp người. Trên thực tế, vị trẻ tuổi này, cũng liền ở một khắc công bố chân tướng kia tức giận chút thôi, huống hồ, hắn khi đó mới vừa bị nhà lữ hành đánh bại, liên tiếp đả kích, trung gian còn không cho một tia thở dốc, tự nhiên sẽ làm người bực bội.Tartaglia tâm lớn, cứ việc hắn ở trong miệng người quen (đương nhiên không bao gồm cấp dưới tôn kính hắn) cõng "Bạch cấp" tay nải, nhưng việc này qua đi, hắn cũng không quá coi trọng nó nữa, không có việc gì liền ra ngoài luyện tập.Về phần Zhongli, hắn liền lười đi tiếp đón, nếu chuyện đã kết thúc thì cũng không cần khách sáo nữa. Tuy rằng hai người vẫn là có tới có lui, nhưng giữa hai bên bình đạm như nước trong, cái này làm cho Tartaglia đã động tâm cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, hận không thể cả ngày vò đầu bứt tai để xoa dịu cảm giác nôn nóng khó chịu này.Hắn chắc chắn, vị thần lớn tuổi nhất này căn bản không có khả năng sẽ động tâm với sinh mệnh ngắn ngủi như mình. Dưới nhận thức như vậy, hắn đối với việc theo đuổi Zhongli, từ đạt được toàn thân tâm (cơ thể + tâm trí) hạ xuống thành lấy được thân y.Dù sao hắn liếc mắt một cái là có thể nhìn ra thứ có kích thước xa xỉ giấu ở trong quần, rất khó không làm cho người miên man bất định, nếu nham thần lại đa tình một chút, chỉ sợ trước khi Tartaglia truy được người đã sớm ngủ với toàn bộ Liyue.Hắn lại bắt đầu thân thiện và hoạt bát trở lại, trưng ra vẻ mặt phúc hậu và vô hại, săn sóc mỉm cười, thoải mái hào phóng mà trả tiền thỏa mãn thú vui của nham thần. Hắn mắt sắc phát hiện, nham thần cũng thực thích những mánh khóe này của mình.Đối phương sẽ tích cực mà đáp lại sự nhiệt tình của hắn, khi hắn bồi nghe kịch hoảng hốt sẽ ở phía dưới bàn không nặng không nhẹ mà nhéo lên ngón tay hắn; ở hắn đối với ngọc thạch phát ngốc trong nháy mắt, sẽ vén tóc của hắn ra sau tai; khi ở vạn dân đường ăn đầu cá băm ớt sặc ra nước mắt ,sẽ kịp thời đưa nước lạnh, mà khi môi dán lên miệng ly, ngoài ý muốn phát hiện mặt trên có vệt nước trên đó......Cái này làm cho hắn cơ hồ có loại ảo giác hai bên theo đuổi lẫn nhau, nhưng nhận thức của Tartaglia đối với Zhongli đã sớm được chỉnh sửa, có lẽ những thứ này chỉ là nham thần trêu chọc hắn một cái tiểu xiếc mà thôi, nghĩ vậy, Tartaglia nhịn không được cười khẽ, chính mình cái này được gọi là gì nhỉ, nguyện giả thượng câu (tình nguyện cắn câu).Hắn dễ như trở bàn tay từ trong miệng Zhongli biết được nơi ở của đối phương, tuy rằng không biết tại sao một người luôn có cảm giác ranh giới với người khác lại nói cho hắn biết. Này không quan trọng, chỉ cần trước khi đi Inazuma, đem nham thần lão nhân gia hung hăng ngủ một lần, ăn uống no đủ xong liền xách quần chạy lấy người.Hoàn mỹ!Đêm khuya tĩnh lặng, người Liyue đã sớm tắt đèn đi vào giấc ngủ, mà Tartaglia vừa rời khỏi ngân hàng Bắc Quốc liền đi thẳng đến nhà Zhongli.Vị khách không mời mà đến này , tay chân nhẹ nhàng bò lên trên vách tường, nhưng mà tâm hắn cùng tay chân nhẹ nhàng chậm chạp tương phản, gấp đến không xong, càng tới gần bệ cửa sổ, tiếng tim đập càng dồn dập, hắn nhịn không được nuốt nước miếng để giảm bớt sự khó chịu này.Bò đến bên cửa sổ, hắn nhẹ nhàng đẩy ra, căn bản không khóa lại. Cái này làm cho hắn có chút đầu váng mắt hoa, hắn lắc lắc đầu, duỗi dài đôi chân dài, mở hai mắt đánh giá người đang nằm ngủ say trên giường. Zhongli buông xõa mái tóc dài như thác nước ở gối đầu, y dỡ xuống lớp trang điểm màu đỏ trên mắt, như vậy nhìn có vẻ thanh tú hơn, trên người đắp cái chăn đơn, đôi tay quy củ đặt ở bên cạnh người.Mà trang trí trong phòng ngủ nhìn qua thì mộc mạc, nhưng đi theo sau gia chủ, người ngoài nghề như Tartaglia cũng biết giá cả xa xỉ. Nhìn những hoa văn ngay ngắn trên tấm chăn, Tartaglia nghĩ thầm, không hổ là người già, tại sao trước đây hắn lại có ham muốn tình dục với một người nhìn thanh tâm quả dục như vậy.Nhưng nếu không làm chút gì đó thì một chuyển này của hắn liền trở nên vô ích.Vì thế hắn cởi quần dài ra, từ túi áo móc ra cao bôi trơn chính mình trước đó đã chuẩn bị sẵn, một phen bôi trên trên tay, nâng eo lên tiến vào kẽ mông chưa khai phá. Cũng may hắn lý luận tri thức phong phú, mấy ngón tay giảo hợp thật ra có thể chịu được lớn hơn một chút, chính là căng đến có chút lâu, có chút đau nhức.Hắn rút ngón tay ra, nhấp miệng ngăn chặn tiếng thở dốc phập phồng, nhìn Zhongli vẫn nhắm hai mắt, một đầu ngón tay cũng chưa động. Thực tốt, chính mình rất cẩn thận. Hắn nghĩ thầm, liền đứng dậy, hướng đối phương đi đến, dùng tay sạch sẽ một phen xốc lên tấm chăn tơ lụa, kéo quần y xuống, lại cởi ra một tầng phòng tuyến cuối cùng của y.Nhưng mà chân chính cởi ra phòng tuyến cuối cùng, Tartaglia tức khắc há hốc mồm, hoài nghi vừa rồi khuếch trương sợ là không đủ, hoặc là nói, đối phương đem thứ này làm lớn như vậy, chẳng lẽ y ngày thường trong lúc lơ đãng hiển lộ hình dáng, là thu liễm rồi sao?Nhìn đến này, Tartaglia nhịn không được run run hầu kết, giơ tay xoa cự vật khả quan dưới háng Zhongli, cảm thấy không rõ ràng, đầu óc có chút vựng nặng nề, trong nháy mắt, dòng khí ở xoang mũi ra ra vào vào, Tartaglia hít hít cái mũi, vật trong tay có xu thế ngẩng đầu.Nhưng mà, hắn không có kiên nhẫn, vội vàng cúi xuống, một ngụm ngậm lấy quy đầu, đầu lưỡi liếm láp lên. Đều là nam tử như nhau, nửa người dưới có chút khó nghe khí vị, nhưng nham thần bịa đặt, không có, cái này làm cho Tartaglia trong lòng có chút thoải mái, trừ bỏ yết hầu bị lấp kín dẫn tới nôn khan cũng không có cảm giác ghê tởm.Cùng lúc đó, hai tay hắn thưởng thức hai túi có chút nặng trĩu bên dưới, nheo lại mắt, ý đồ áp chế tiếng tim đập nhanh. Hắn gương mặt rõ ràng đã đỏ bừng, hắn phun ra dương vật trong miệng, đứng dậy nhìn người dưới thân, cúi người tới gần cảm thụ khí tức nặng nề trong miệng, trên mặt cũng không có nhiễm tình sắc đỏ ửng, nhưng lồng ngực phập phồng. Tartaglia cân bằng tâm lý, hắn nhấn hông về phía trước, một tay bắt lấy dương vật, một tay căng ra huyệt khẩu, nhắm thẳng, mạnh mẽ ngồi xuống."Ưm!"Hắn không khỏi kêu một tiếng.Cũng may chính hắn cũng coi như là thiên phú dị bẩm, tuy rằng dương vật đối phương nhìn qua khó có thể hầu hạ, nhưng chính mình huyệt khẩu cũng không có bởi vậy mà căng hư, nhiều lắm có chút phồng lên. Bởi vì tư thế cưỡi ngựa mà dương vật một phen đỉnh đến chỗ sâu bên trong, quy đầu ép vào tuyến tiền liệt, một cỗ cảm giác tê dại đột nhiên sinh ra, hắn không khỏi siết chặt đùi lại, theo bản năng siết chặt trụ thịt bên trong, hắn cong hạ thân, cúi đầu vừa thấy, chính mình dương vật cũng ngẩng đầu.Hô, không nghĩ tới lão nhân này sống khá tốt, hắn đắc ý mà cười cười, may mắn chính mình là người đầu tiên ăn được cua, chê cười người Liyue không thể ngủ với Nham Vương Gia.Kỳ thật đối phương trước kia đã từng ngủ với ai đã không còn quan trọng, Tartaglia không mong chiếm được trái tim y.Nhìn Zhongli sắc mặt như thường, toàn thân không một chỗ nhúc nhích, trừ bỏ bên môi truyền đến hô hấp trầm trọng, sắc mặt cũng dần dần hồng, cũng không có bất luận cái gì khác thường. Nhưng để đề phòng Tartaglia vẫn là thử chụp đánh gương mặt y, ghé vào bên tai y nói thầm, tin chắc đối phương không có dấu hiệu tỉnh lại liền đánh bạo động tác lên.Hắn tách ra hai chân, vặn vẹo cái mông khởi kẹp thịt trụ, nuốt vào một mảnh nhỏ lộ ra trong không khí. Lúc này eo ưỡn lên, hắn híp mắt, ngửa cổ lên, trong miệng phát ra một tiếng rên rỉ khe khẽ.Hắn thích thú, lớn mật mà vặn vẹo vòng eo, cánh môi tiết ra rên rỉ, theo từng nhịp lên xuống càng lúc càng dâm đãng. Hắn siết chặt cổ tay của Zhongli, ngẩng đầu, cái mông đập mạnh vào háng y, tiếng phạch phạch rất giòn, kèm theo tiếng nước nhớp nháp, làm người e lệ.Dưới ánh trăng, thịt trụ bị xối đến ướt đẫm, nguyên bản huyệt khẩu màu nâu dưới động tác ma sát trở nên đỏ bừng mê người.Zhongli sướng hay không chỉ có bản thân y biết, nhưng mà y cau mày, hai tay dưới sự giam cầm thế nhưng lại giãy giụa, y theo bản năng nâng chân, Quan Chấp Hành suýt chút nữa khuỵu xuống nằm trên ngực y."Chậc." Tartaglia cắn răng, trước khi suýt chạm vào sống mũi của người kia, hắn đã buông tay dựa vào thành giường."Không nghĩ tới ngày thường đoan trang khách khanh, lúc ngủ cũng chứng rối loạn tăng tộng." Ngay khi ý thức của hắn đang bay bổng đến cao trào, bị Zhongli nhấc chân sát phong cảnh, hắn buông một tay ra, dùng sức nhéo má đối phương đến mức móng tay cắm sâu vào da thịt, để lại vết hằn hình lưỡi liềm.A, dù sao ngươi về sau đừng nghĩ dựa vào gương mặt này thông đồng người khác.Như để đáp lại sự khiêu khích của hắn, đang lúc hắn lại lần nữa vặn vẹo vòng eo, chuẩn bị vuốt ve thứ căng cứng trong cơ thể, đôi tay Zhongli đột nhiên không kịp phòng ngừa bất ngờ bắt lấy xương hông hắn.Hảo gia hỏa, Tartaglia nghiến răng nghiến lợi, hắn ý đồ gỡ bàn tay trên hông xuống, nhưng mà ngón tay đối phương giống như bạch tuộc, gỡ ra lại dán lên."Zhongli ngươi rõ ràng còn tỉnh đi! Không phải tôi vừa véo ngài, vì vậy ngài liền tính sổ với tôi?" Tartaglia tức muốn hộc máu, ý đồ đứng dậy tránh thoát, "Ha hả, chính mình nghẹn chết đi."Mà không đợi Tartaglia á, Zhongli hai tay ôm chặt vào hông, trực tiếp đem người ấn xuống."A ~" Bị đẩy tới chỗ sâu bên trong, Tartaglia hai mắt trợn lên, hắn cau mày vì đau đớn và vui sướng, lông mi ướt đẫm, nước mắt từ kết mạc tràn ra, từng giọt lăn xuống, tích ở trên bụng Zhongli."Ân.... Di ngô ngô ngô......" Cảm giác sung sướng từ bên trong truyền đến, trong nháy mắt lan ra toàn thân, hắn gục đầu xuống, thấy Zhongli không có dấu hiệu mở mắt, đầu lưỡi cũng không có vươn tới, đối Quan Chấp Hành y nha y nha không có một chút đáp lại.Điều này thật thái quá, Tartaglia hối hận mà nghĩ, làm sao một người có thể mộng du và làm tình với người khác, thậm chí chiếm thế chủ đạo?Giằng co nửa giờ, Tartaglia bắn một lần, nhưng mà Zhongli còn không có phóng thích, vẫn mân mê với hậu huyệt đã nhầy nhụa.Mà Tartaglia đã hao hết khí lực, liên tục vuốt ve dẫn tới phần eo bủn rủn vô lực, nhưng hắn vẫn chống ở trước ngực Zhongli giãy giụa, không muốn cả người dán ở trên người y."Dừng lại, tôi chịu đựng không nổi......" Tartaglia cầu xin, hắn giờ này khắc này chỉ muốn kết thúc trận ân ái này.Lại không nghĩ nói như vậy lại phản tác dụng, Zhongli dùng cả hai tay véo vào eo Quan Chấp Hành, các cơ và xương ở cổ tay y phồng lên , lại một lần nữa đem Tartaglia mang vào vực sâu thần hồn điên đảo, bức cho hắn phát ra tiếng thở dốc nghẹn ngào.Mà Quan Chấp Hành đã từ bỏ giãy giụa, tóc mái dính bết vào vầng trán đẫm mồ hôi, nước mắt và nước bọt trên mặt trộn lẫn vào nhau, chỉ biết vui sướng mà thét chói tai, ở trên người Zhongli, xoắn cái mông rong ruổi, mà đợi trước mắt trắng bệch, hắn ý thức sớm đã ném trên chín tầng mây, chỉ mơ hồ cảm giác được có người đỡ lấy lưng của mình.Cuối cùng hắn ý thức mệt mỏi, thẳng tắp ngã vào lồng ngực Zhongli, chìm vào giấc ngủ say với vòng tay của người kia ôm lấy mình, không nghe được một tiếng thở dài bên tai.Sáng sớm hôm sau, Quan Chấp Hành vốn dĩ kế hoạch đêm đó hành sự xong chạy lấy người, kinh hãi phát hiện mình và Zhongli đang ngủ cùng nhau, đối phương còn chưa kịp tỉnh lại, vội vã mặc quần áo trèo tường mà chạy, không rảnh lo đến cái eo bủn rủn."Nhân sinh khổ đoản, tận hưởng lạc thú trước mắt,"Tartaglia thổi bình rượu, đĩnh đạc mà nói, cùng bạn rượu mới quen ở Inazuma thảo luận về pháo hữu(bạn tình) mà hắn đã ngủ cùng."Cũng liền một cái mà thôi," đối phương có chút không tán thành nói, "Còn tưởng cậu ngủ với người nào lợi hại lắm, không ngờ lại là một tên ăn bám.""Hắc, lão huynh, cậu nói như vậy không tốt đâu" Tartaglia đối chính mình dựng thẳng lên ngón cái, "Cậu có biết bạn tình chất lượng cao là gì không? Để tôi nói cho cậu biết, ngay cả người Liyue xếp hàng cũng không thể ngủ với anh ta.""Ồ, không nghĩ tới các hạ lại có hứng thú như thế, tại hạ nguyện nghe kỹ càng." Đang nói, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau, nụ cười của Tartaglia tức khắc cứng lại."Hở?" Nhìn thấy người phía sau hắn, bạn rượu ngẩng đầu, nhướng mày, kinh ngạc mở miệng nói với Tartaglia, ngươi ánh mắt không tồi nha, tiểu tử?"Khụ khụ, vị tiên sinh này, ngài nhận nhậm người rồi đi?" Tartaglia nheo mắt trả lời, mà người phía sau quen thuộc đặt tay lên vai, ngồi xếp bằng bên cạnh hắn."Tự giới thiệu một chút, tại hạ Zhongli, đến từ Liyue, hiện tại tôi đang nghỉ phép đi du lịch," Zhongli ở phía dưới bàn nhéo nhéo tay Tartaglia, mỉm cười nói, "Vừa rồi tới chậm, không có chỗ ngồi, vừa lúc hai người đang nói chuyện sôi nổi, có thể cho tôi ngồi chung một bàn được không?"Tartaglia hai tai đỏ bừng, hắn quay đầu một cách máy móc, nhưng không dám nhìn Zhongli, chỉ nhìn Zhongli qua khóe mắt, cảm giác áp bách quen thuộc loáng thoáng quấn quanh, khiến hắn hô hấp không thuận."Là ngài a, cố vấn Vãng Sinh Đường phải không? Tôi thấy ngài cùng tiểu ca này tương đối quen thuộc, không bằng chúng ta ngồi chung một chỗ đi."------
Ngồi cả đêm sub fic này =)))
Đúng như tên thì tui cx đánh up lúc nửa đêm nè 🐒
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co