[Đn Blue Lock] Mùa xuân vĩnh hằng
64 lượt thích / 334 lượt đọc
Note: Có yếu tố Itoshi Sae x OC, có liên quan đến cái chết, có thể OOC. Nếu có bất cứ vấn đề nào, xin hãy góp ý trực tiếp hoặc qua tin nhắn riêng.
Lời nói đầu: Tôi nói trước rằng bộ này không vui lắm đâu nha, ai có nhu cầu cần tiếng cười thì nó không dành cho bạn đâu. Đây là một ý tưởng tôi rất thích nên đã cố gắng nhiều nhiều để viết một cách cảm xúc nhất có thể. Mời các cậu thưởng thức~
------------------------------------------------
Xuân, mùa mà người đời thường bảo nhau là đẹp nhất trong năm. Sắc hồng lẫn xanh lá, xanh da trời tươi sáng, không khí ấm áp, gió đung đua nhẹ thổi ru con ngủ. Tay trong tay, tiếng nói, tiếng cười. Hạnh phúc làm sao.
Sau những trận chiến khốc liệt, các tiền đạo ở Blue Lock cũng đã có những ngày nghỉ yên bình với niềm hân hoan trong chiến thắng trước đội tuyển quốc gia. Họ cùng hẹn nhau đi chơi, tụ tập, ghé sang trung tâm thương mại và cùng tạo ra bao khoảng khắc đáng giá như những người bạn bình thường.
Chỉ tiếc rằng... nơi đó đã xảy ra một vụ tai nạn. Cả trung tâm sụp đổ, để lại hậu quả muôn trùng và vô số thương vong. Trong số các nạn nhân sống sót, có những người phải ở trạng thái hôn mê một thời gian dài. Có thể kể đến những cái tên: Isagi Yoichi, Bachira Meguru, Chigiri Hyoma, Mikage Reo, Nagi Seishiro, Aryu Jyubei, Tokimitsu Aoshi, Hiori Yo, Karasu Tabito, Yukimiya Kenyu, Itoshi Rin, Itoshi Sae và Fruehling.
Và không ai biết được rằng, cái khi họ bất tỉnh và đấu tranh bằng ý chí để dành lấy sinh mạng ấy, họ đã cùng mơ thấy một giấc mơ được kết nối với nhau...
Họ đã mơ về một mùa xuân vĩnh hằ
5 chương mới nhất truyện [Đn Blue Lock] Mùa xuân vĩnh hằng
Danh sách chương [Đn Blue Lock] Mùa xuân vĩnh hằng
- Chương 1: Thế giới trong mơ
- Chương 2: Mùa xuân vĩnh hằng
- Chương 3: Bachira, nếu trở về thì cậu có sợ cô đơn không?
- Chương 4: Yo-chan, hãy cứ làm những gì con thích
- Chương 5: Phải trở về vì ước mơ, kể cả có đau đớn thế nào
- Chương 6: Cùng nhau trở về nhé?
- Chương 7: Mọi thứ không đáng sợ đến vậy đâu
- Chương 8: Đông nào mà mãi mãi, xuân sẽ lại đến thôi