( 12 chòm sao ) Kỷ Nguyên Chết
Chương 25: Trong bóng tối
Sau khi cả nhóm quyết định trú lại trong trang trại bỏ hoang, Tả Thiên Bình nhanh chóng sắp xếp một buổi huấn luyện bắn súng cho những người chưa thành thạo. Lương thực tạm thời đủ dùng, tình hình cũng tương đối an toàn, đây là thời điểm lý tưởng để cải thiện kỹ năng chiến đấu.
Tả Thiên Bình đứng trước nhóm người cần luyện tập gồm Bạch Khả, Tô Kim Ngưu, Nguyệt Song Tử, Tịch Cự Giải, An Nhân Mã và Ngôn Bảo Bình. Anh khoanh tay nhìn họ một lượt rồi cất giọng nghiêm nghị.
" Chúng ta đã sống sót đến giờ không phải do may mắn. Ai cũng đã từng bắn súng, từng đối mặt với xác sống và con người. Nhưng nếu độ chính xác không cao, thì chỉ tổ phí đạn và có thể mất mạng. Từ hôm nay, chúng ta sẽ tập luyện nghiêm túc hơn. "
Lăng Bạch Dương và Hoắc Sư Tử đứng bên ngoài quan sát. Họ tuy không phải tay súng cừ khôi nhưng độ chính xác cũng đã khá hơn những người còn lại. Vũ Song Ngư thì dùng gậy bóng chày chiến đấu trực diện, còn súng thì luyện cũng tạm ổn. Vân Cửu được Bắc Xử Nữ rèn luyện qua nên kĩ năng bắn súng cũng ở mức tạm ổn, vì hiện tại thứ Vân Cửu cần tập trung là kĩ năng lái xe điêu luyện của mình. Bắc Xử Nữ – người đã từng tham gia thi đấu bắn súng quốc gia – cũng đứng cạnh Thiên Bình, sẵn sàng hỗ trợ.
Buổi huấn luyện bắt đầu với các bài tập cơ bản: giữ súng đúng cách, kiểm soát hơi thở, ngắm bắn và bóp cò. Tô Kim Ngưu có phần lóng ngóng, dù đã cầm súng nhiều lần nhưng vẫn chưa quen với độ giật. Nguyệt Song Tử thì thiên về phân tích, thường mất quá nhiều thời gian để canh chỉnh, dễ bị phân tâm. Tịch Cự Giải thì căng thẳng quá mức, mỗi lần bóp cò đều do dự. An Nhân Mã hơi hấp tấp, thích bắn liên tục mà không kiểm soát đường đạn. Ngôn Bảo Bình có vẻ lý trí nhưng lại không kiên nhẫn, cậu thường bắn vội khi chưa ngắm kỹ mục tiêu. Còn Bạch Khả thì không cần nói, dường như cô ta chẳng hề tập trung vào chuyên môn, tay chân vờ như lóng ngóng với thứ vũ khí cầm trên tay.
" Bắn súng không chỉ là bóp cò. Quan trọng nhất là bình tĩnh, kiểm soát nhịp thở, không được hoảng loạn. Cố gắng tưởng tượng mục tiêu không phải là xác sống hay con người, mà chỉ là một vật vô tri. Như vậy tâm lý sẽ không bị ảnh hưởng. " Tả Thiên Bình đi đến từng người để chỉnh sửa tư thế, chỉ dẫn kỹ thuật. Anh kiên nhẫn giải thích.
Bạch Khả tận dụng thời cơ, liền liên tiếp hỏi Tả Thiên Bình, từ những việc nhỏ nhất như cầm súng, lên nòng, mọi thứ cô ta đều đã học được nhưng dường như giả vờ không rõ chỉ để tiếp cận Tả Thiên Bình nhiều hơn. Có nhiều lúc còn quá đáng hơn, cơ thể cô ta dịch chuyển, đụng chạm tới Tả Thiên Bình, xong vừa hay cảnh đấy bị Tô Kim Ngưu bắt gặp. Bạch Khả dường như có chút kích thích, cô ta híp mắt nhếch miệng cười thách thức Tô Kim Ngưu. Thực sự Tô Kim Ngưu cũng nóng mắt, nhưng nhìn tình hình chung thì hiện tại không phải lúc cô ghen tuông, và hơn tất cả là cô tin Tả Thiên Bình.
Quả đúng là người chồng cô đã chọn, Tả Thiên Bình dường như cảm nhận có chút đụng chạm không đáng có, anh liền dịch người ra, thận trọng nói: " Cô Bạch, tôi mong cô tập trung một chút, đừng có hở một chút không hiểu lại hỏi tôi, mọi người đều đã có thể làm rất tốt, chỉ có mình cô chưa có chút tiến bộ nào. Cô đừng để vì tiến độ luyện tập của mình mà ảnh hưởng đến mọi người. Hiện tại chúng ta không có một giây phút thảnh thơi nào để nghỉ ngơi, tôi mong cô không lãng phí những giây phút vàng bạc này. "
Tô Kim Ngưu đứng gần khẽ bịt miệng cười, quả thật cô đúng là kẻ xấu khi thấy người khác lúng túng, nhưng biết sao giờ, người ta đang có ý đồ không tốt với chồng cô, cô có quyền được vui chứ.
Bạch Khả thì khỏi nói, do âm điệu của Tả Thiên Bình có phần hơi lớn khiến nhiều người chú ý, xong lời nói lại nặng nề khiến cô có chút bối rối, liền thu lại tâm tư của mình, nói: " Tôi... tôi xin lỗi... tôi sẽ cố gắng hơn! "
Và dường như sau lúc ấy, Bạch Khả đã có tiến bộ rất nhiều.
Dưới sự hướng dẫn tận tình, dần dần cả nhóm tiến bộ hơn. Tô Kim Ngưu học được cách điều chỉnh độ giật, Ngôn Bảo Bình bắt đầu biết kiềm chế tốc độ bắn, Tịch Cự Giải tập trung hơn vào mục tiêu, An Nhân Mã kiểm soát được sự hấp tấp, còn Nguyệt Song Tử cố gắng đơn giản hóa suy nghĩ để không bị phân tâm quá nhiều.
Nhìn nhóm người trước mặt dần trở nên thành thục hơn, Tả Thiên Bình khẽ gật đầu hài lòng. Nhưng anh cũng biết, luyện tập là một chuyện, thực chiến là chuyện khác. Trong thế giới đầy rẫy hiểm nguy này, dù có chuẩn bị kỹ càng thế nào, chỉ cần một giây sơ suất cũng có thể trả giá bằng mạng sống.
Khi buổi huấn luyện kết thúc, trời đã ngả sang chiều. Cả nhóm quyết định nghỉ ngơi, trong lúc đó Lăng Bạch Dương và Hoắc Sư Tử đi tuần tra xung quanh trang trại để kiểm tra tình hình. Không khí yên tĩnh một cách lạ thường khiến họ có chút cảnh giác.
" Có cảm giác gì đó không ổn. " Hoắc Sư Tử thì thầm, mắt quan sát xung quanh.
Lăng Bạch Dương gật đầu đồng ý, tay siết chặt khẩu súng: " Chúng ta nên quay lại báo với mọi người. "
Đúng lúc đó, một tiếng động lạ vang lên từ phía rừng cây gần đó. Cả hai lập tức nấp sau một thân cây lớn, nhìn về phía phát ra âm thanh. Một bóng đen thấp thoáng di chuyển giữa các tán cây, dáng đi loạng choạng như của một xác sống, nhưng khi nó tiến gần hơn, cả hai nhận ra đó là một người đàn ông đầy thương tích, quần áo rách rưới, máu me loang lổ.
Lăng Bạch Dương siết cò súng, chuẩn bị hành động, nhưng Hoắc Sư Tử đặt tay lên vai cậu, ra hiệu chờ đợi. Họ cần xác định rõ tình huống trước khi ra tay.
Người đàn ông đó dừng lại cách họ vài mét, ánh mắt hoảng loạn. Anh ta mở miệng, giọng khàn đặc: " Cứu... tôi... với... "
Lăng Bạch Dương và Hoắc Sư Tử nhìn nhau, trong lòng dấy lên một dự cảm chẳng lành.
Không mất nhiều thời gian để đưa người đàn ông đó về trang trại. Khi cả nhóm tụ tập lại, Tả Thiên Bình ra hiệu cho mọi người giữ khoảng cách an toàn. Nguyệt Song Tử tiến lên, kiểm tra vết thương trên cơ thể người đàn ông lạ mặt.
" Anh bị thương ở đâu? Chuyện gì đã xảy ra? " Cô hỏi, giọng nghiêm túc nhưng không mất đi sự cảnh giác.
" Tôi... nhóm của tôi... bị chúng tấn công. Tôi trốn chạy... nhưng không biết có ai khác sống sót không... " Người đàn ông nuốt khan, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.
" Chúng? Anh đang nói về xác sống hay con người? " Bắc Xử Nữ nheo mắt.
" Không phải xác sống... mà là người... Một nhóm người đi săn... họ không để ai sống sót... " Người đàn ông rùng mình, hạ giọng thì thào
Bầu không khí lập tức căng thẳng. Tả Thiên Bình siết chặt súng, ánh mắt lóe lên sự cảnh giác. Một nhóm người đi săn giữa tận thế – điều đó chưa bao giờ là một tin tốt.
Dưới ánh hoàng hôn mờ nhạt, cả nhóm chìm trong im lặng, mỗi người đều tự động rút vũ khí, ánh mắt không giấu được sự cảnh giác. Những lời người đàn ông vừa nói vang vọng trong đầu họ - một nhóm người đi săn, không để ai sống sót. Điều đó đồng nghĩa với việc, nguy hiểm có thể đã ở rất gần.
" Chúng ta không thể ở yên đây mà không biết rõ tình hình. Bạch Dương, Sư Tử, hai đứa đã phát hiện ra người này ở đâu? " Tả Thiên Bình là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng. Anh cất giọng trầm thấp nhưng đầy uy quyền.
" Ở gần rìa khu rừng, cách đây khoảng hai trăm mét. " Lăng Bạch Dương trả lời ngay, mắt vẫn dán chặt vào người đàn ông đang run rẩy trên nền đất.
" Nếu anh ta đã bị truy đuổi, rất có thể kẻ săn đuổi cũng không xa đâu. Chúng ta cần nhanh chóng củng cố phòng thủ. " Hoắc Sư Tử tiếp lời.
Bắc Xử Nữ trầm ngâm suy nghĩ, sau đó lạnh lùng nói: " Đầu tiên, cần kiểm tra xem anh ta có bị cắn hay không. Nếu là vết thương do xác sống, chúng ta không thể mạo hiểm. "
Nguyệt Song Tử đã lặng lẽ kiểm tra từ trước. Cô lắc đầu: " Không phải vết cắn. Chỉ là vết thương do dao hoặc vật sắc nhọn. Nhưng anh ta đã mất máu khá nhiều, cần được băng bó ngay. "
Tả Thiên Bình gật đầu, rồi quay sang những người còn lại: " Bạch Dương, Sư Tử, hai đứa lập tức quay lại khu vực xung quanh trang trại, kiểm tra xem có dấu hiệu bị theo dõi không. Bảo Bình, Song Ngư, Vân Cửu hỗ trợ củng cố hàng rào và chuẩn bị vũ khí. Những người còn lại, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào. Chúng ta không biết khi nào chúng sẽ xuất hiện. "
Mọi người nhanh chóng tản ra thực hiện nhiệm vụ. Căng thẳng bao trùm lên không gian vốn dĩ đã nặng nề.
Trong khi đó, người đàn ông bị thương sau khi được băng bó đã lấy lại chút sức lực. Anh ta nhìn Tả Thiên Bình với ánh mắt đầy lo lắng.
" Anh cần kể rõ hơn về nhóm người kia. Họ có bao nhiêu người? Trang bị thế nào? " Tả Thiên Bình lạnh lùng hỏi.
" Tôi không rõ hết số lượng, nhưng ít nhất cũng hơn mười người. Họ có súng, dao, cung tên. Không phải kiểu cướp đường thông thường đâu. Họ săn lùng những nhóm nhỏ lẻ như chúng tôi, rồi giết sạch. Tôi đã thấy... những gì họ làm..." Người đàn ông nuốt khan, rồi khàn giọng đáp.
Anh ta ngừng lại, ánh mắt hiện rõ nỗi sợ hãi tột cùng.
Tả Thiên Bình nhíu mày, cảm nhận được một sự nguy hiểm khác hẳn với đám xác sống ngoài kia. Những kẻ săn mồi như vậy mới thật sự đáng sợ, con người có thể tàn nhẫn hơn lũ quái vật rất nhiều.
Lúc này, bên ngoài trang trại, Lăng Bạch Dương và Hoắc Sư Tử đã quay lại sau khi kiểm tra khu vực. Cả hai đều có vẻ mặt nghiêm trọng.
" Chúng ta có dấu vết lạ. " Hoắc Sư Tử nói nhanh. " Có dấu chân mới quanh hàng rào. Không nhiều, nhưng ai đó đã đến gần đây. "
" Và tệ hơn... " Lăng Bạch Dương tiếp lời, giọng đầy căng thẳng. " Bọn em tìm thấy một ký hiệu khắc trên thân cây gần đó - một biểu tượng hình đầu lâu."
Cả nhóm lặng đi. Một thông điệp rõ ràng.
Kẻ đi săn đã tìm thấy họ. Và có lẽ, cuộc săn đã bắt đầu.
Tả Thiên Bình đứng giữa nhóm, ánh mắt sắc bén quét qua từng người. Anh nhanh chóng đưa ra quyết định.
" Chúng ta không thể ở đây chờ chết. Cần lập tức tăng cường phòng thủ và lên kế hoạch đối phó. " Giọng anh trầm nhưng đầy uy nghiêm, lúc này hoàn toàn là đội trưởng Tả của đội đặc nhiệm thuộc sở cảnh sát.
Hàn Ma Kết gật đầu, bắt đầu tính toán. " Dựa trên thông tin của người đàn ông kia, nhóm săn mồi ít nhất có mười người, có vũ khí và khả năng chiến đấu. Nếu bọn chúng tìm thấy trang trại này, không sớm thì muộn cũng sẽ tấn công. " Cậu trầm ngâm. " Chúng ta có hai lựa chọn: cố thủ hoặc rút lui. "
" Rút lui không phải lựa chọn tốt. " Bắc Xử Nữ lên tiếng, giọng lạnh lùng. " Bọn chúng có súng, nghĩa là có thể phục kích từ xa. Nếu chạy mà không có kế hoạch, chúng ta sẽ trở thành con mồi dễ dàng. "
" Vậy thì chiến thôi. " Hoắc Sư Tử siết chặt nắm đấm, ánh mắt tràn đầy hưng phấn. " Để xem ai săn ai. "
"Bình tĩnh, đầu lửa." Vệ Thiên Yết đứng tựa vào tường, nhếch mép. " Muốn đánh thì phải biết đánh thế nào. Không phải cứ hùng hổ lao vào là thắng đâu. "
Tả Thiên Bình gật đầu, đồng tình với quan điểm của Xử Nữ và Thiên Yết. " Vậy chúng ta sẽ chuẩn bị phòng thủ, đồng thời đặt bẫy quanh trang trại, phải tận dụng mọi lợi thế."
Hàn Ma Kết lập tức bắt tay vào lên kế hoạch, cùng với Nguyệt Song Tử kiểm tra các vị trí chiến lược. Nguyệt Song Tử, dù không phải chiến binh, nhưng đầu óc khoa học của cô giúp ích rất nhiều trong việc tính toán tầm nhìn và góc bắn.
" Chúng ta cần rào chắn chắc chắn hơn. " Vũ Song Ngư cầm chặt cây gậy bóng chày đầy kẽm gai, ánh mắt nghiêm túc. " Nếu bọn chúng lao vào cận chiến, em sẽ đảm nhận tiền tuyến. "
" Chị lo hậu cần." Tô Kim Ngưu tuy không phải chiến binh, nhưng cô biết cách chuẩn bị vật dụng cần thiết. " Băng bó, nước, thức ăn – nếu có ai bị thương, chị sẽ lo. "
" Em giúp anh!" Tịch Cự Giải chạy theo Vũ Song Ngư, líu ríu nói.
" Được, nhưng đừng để mình bị thương. " Vũ Song Ngư xoa đầu cô nhóc, nở nụ cười nhẹ.
" Vậy em làm gì? Có cần ai chạy ra khiêu khích bọn nó không? " An Nhân Mã thì hào hứng hơn ai hết.
" Không, nhóc mà chạy là bọn nó bắn nát đầu ngay ." Ngôn Bảo Bình liếc xéo, giọng đầy khinh bỉ.
Nhưng rồi cậu cũng nghiêm túc hơn, đứng khoanh tay. " Tôi sẽ ở vị trí bắn yểm trợ, nhưng đừng mong tôi làm việc vặt. "
Tả Thiên Bình không để tâm đến sự kiêu ngạo của Ngôn Bảo Bình, chỉ trầm giọng phân công. " Bạch Dương, Sư Tử, Thiên Yết – ba người sẽ làm đội tuần tra, nếu phát hiện có động tĩnh thì báo ngay. Xử Nữ, em và anh sẽ lo phòng tuyến súng. Song Ngư, nếu bọn chúng áp sát, em là người chặn đường chúng. Cự Giải và Nhân Mã hỗ trợ Song Ngư. Kim Ngưu, em và Bạch Khả lo hậu cần. Song Tử và Ma Kết sẽ tính toán chiến lược. "
Mọi người gật đầu, lập tức tản ra chuẩn bị.
Trong khi đó, Lăng Bạch Dương cùng Hoắc Sư Tử và Vệ Thiên Yết lặng lẽ rời khỏi trang trại, tiến vào bóng tối. Họ phải đảm bảo kẻ địch chưa áp sát.
Bầu trời dần chuyển sang màu đen kịt.
...
[ TPHCM, 22/6/2025 ]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co