Truyen3h.Co

BHTT || Edit | Xuyên thành ảnh hậu tỷ tỷ cơm mềm A - Ám Đăng

Chương 5: Quý Hướng Vũ đứng về phía tôi

NhaQunh

Cằm của Chu Ly suýt nữa thì rớt xuống đất.

Khương Vu ngoài việc không có giải thưởng, danh tiếng cũng không hề nhỏ. Tay nắm trong tay vài bộ phim ăn khách, trong số các hoa đán cùng lứa, bất kể là thành tích hay độ nổi tiếng đều thuộc hàng top. Nếu không phải trên đầu còn có một Quý Hướng Vũ đè nặng, cô ta cũng có thể coi là phong quang vô hạn.

Chỉ là, dù là Quý Hướng Vũ hay Khương Vu, mâu thuẫn giữa hai người họ, đều không phải là chuyện mà một diễn viên vô danh như Thẩm Ý Thư có tư cách xen vào.

Nghe thấy lời chế nhạo của Thẩm Ý Thư, Chu Ly suýt nữa thì khóc thành tiếng.

Khương Vu không làm gì được Quý Hướng Vũ, nhưng muốn bóp chết một Thẩm Ý Thư thì dễ như trở bàn tay. Một ngôi sao đang nổi muốn dùng tài nguyên trong tay để phong sát một ngôi sao nhỏ, gần như chỉ cần động một ngón tay.

Chu Ly mặt mày ủ rũ thầm nghĩ, Thẩm Ý Thư sẽ không cho rằng nói đỡ cho Ảnh hậu vài câu thì Quý Hướng Vũ sẽ nhìn cô bằng con mắt khác chứ.

Đó là Ảnh hậu nổi tiếng mặt lạnh tâm lạnh, ra mắt mười năm không scandal trong giới đấy. Chu Ly làm việc trong ngành đã nhiều năm, chưa từng nghe nói có ai a dua nịnh hót mà lay động được Quý Hướng Vũ, có rất nhiều người muốn ra mặt giúp Quý Hướng Vũ nhưng chị đều không thèm để ý.

Ở giữa tâm bão, Thẩm Ý Thư không thể nào cảm nhận được tâm trạng lo lắng, bất an vì sắp thất nghiệp của Chu Ly.

Ban đầu, cô chỉ định đứng ngoài quan sát, xem thử Quý Hướng Vũ sẽ xử lý thế nào với kiểu "chơi xấu" nơi công sở này. Nhưng hôm nay, cơ thể của Quý Hướng Vũ thật sự có chút suy yếu, khiến cô không thể làm ngơ được nữa. Dù sao đi nữa, người đánh dấu tạm thời đêm qua cũng là cô, cô không thể hoàn toàn đứng ngoài cuộc được.

Mặc dù lời nói của Quý Hướng Vũ từ trong ra ngoài đều muốn cắt đứt quan hệ với cô, nhưng thật sự để cô nhìn Quý Hướng Vũ chật vật như vậy, cô vẫn không đành lòng.

Cô đứng sau lưng Quý Hướng Vũ, hơi ấm từ một Alpha không ngừng truyền sang cơ thể đang lạnh ngắt của chị, giống như một đống lửa trại giữa trời tuyết. Quý Hướng Vũ cúi đầu, không nhìn Khương Vu, cũng không nhìn Thẩm Ý Thư.

Thẩm Ý Thư không biết chị đang nghĩ gì.

Hai giây sau, Quý Hướng Vũ đóng nắp cốc, khẽ cười một tiếng.

Giọng chị từ trước đến nay luôn trong trẻo, tựa như dòng suối mát trên núi cao, lạnh lẽo, nhưng khi vào đến cổ họng lại có thể cảm nhận được vị ngọt dịu.

"Thẩm Ý Thư nói không sai, hãy chuyên tâm trau dồi diễn xuất đi," Quý Hướng Vũ ngước mắt, khóe miệng mang theo vẻ châm biếm, "Đừng để lần sau gặp mặt, cô vẫn ngồi trong đoàn phim, rồi nhìn tôi lên nhận giải."

Khương Vu: "?"

Quý Hướng Vũ đáp lại như vậy, chẳng khác nào công khai đứng về phía Thẩm Ý Thư.

Lúc này, cô ta mới đánh giá lại Thẩm Ý Thư, người vừa mới nói năng lỗ mãng với mình.

Thẩm Ý Thư hiên ngang đứng tại chỗ, đón nhận ánh mắt soi mói của cô ta. Trước khi xuyên không, cô từng vô số lần diễn thuyết và báo cáo trước công chúng, nên cô hoàn toàn không hề nao núng ở những nơi đông người.

Cô cười đến cong cả mắt, trong ánh mắt mang theo vẻ chế giễu, không hề lùi bước. Trang phục diễn tinh xảo, áo bào đen thêu chỉ vàng sẫm, cả người toát ra một khí chất cao quý và ngạo nghễ không thể che giấu.

Khương Vu biết Thẩm Ý Thư.

Nói đúng hơn là biết Thẩm Ý Thư của ngày trước. Trước khi Quý Hướng Vũ vào đoàn, hai người đã từng đóng chung vài cảnh. Khương Vu nhớ rõ, hai ngày trước, Thẩm Ý Thư vì NG quá nhiều lần, sau khi kết thúc cảnh quay đã nổi cáu với trợ lý ngay trên hành lang, còn bắt người ta nửa đêm đi mua đồ nướng.

Khương Vu hoài nghi liếc nhìn Quý Hướng Vũ, không hiểu sao một kẻ ăn chơi trác táng như vậy lại có thể lọt vào mắt xanh của chị.

Cô ta định mở miệng dò hỏi, nhưng Quý Hướng Vũ đã dùng hành động để cắt ngang.

Quý Hướng Vũ trả lại cốc nước cho Thẩm Ý Thư, đẩy chiếc khăn lông mà trợ lý đưa tới, rồi hô với vị đạo diễn đang ngơ ngác ở ngoài: "Lần thứ tư."

Thẩm Ý Thư hiểu rằng mình nên lui xuống, không ngờ Quý Hướng Vũ lại nắm lấy cổ tay cô.

Những ngón tay trên cổ tay cô lạnh lẽo, vì lạnh mà còn hơi run rẩy, không kiểm soát được lực, siết chặt lấy cổ tay mảnh khảnh của Thẩm Ý Thư đến ửng đỏ, giống như đang nắm lấy một khúc gỗ cứu mạng.

Quý Hướng Vũ dừng lại hai giây, rồi mới thấp giọng chậm rãi mở miệng: "Kết thúc cảnh quay thì đến phòng tôi tìm tôi."

Thẩm Ý Thư vừa định nói như vậy không tốt lắm đâu, đã bị Quý Hướng Vũ đẩy mạnh ra khỏi khung hình.

Cô ngơ ngác quay đầu lại, vừa lúc thấy Quý Hướng Vũ nén lại ý cười nơi khóe môi, cong lên như một vầng trăng khuyết, khuấy động mặt hồ đang gợn sóng, làm lòng người cũng xao động theo.

Đến khi cô ngoan ngoãn ngồi lại vào ghế, Quý Hướng Vũ đã đứng về vị trí cũ, khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng, mặc cho chuyên viên trang điểm chỉnh lại quần áo và lớp trang điểm cho mình, chờ đợi đạo diễn hô bắt đầu.

Khương Vu nén lại cơn bực tức trong lòng, lui ra ngoài, chờ đợi.

Thẩm Ý Thư quay đầu thấy vẻ mặt phẫn uất của Khương Vu, dự cảm hôm nay sau khi kết thúc cảnh quay, Khương Vu chắc sẽ tìm cô gây sự.

Nếu là nguyên chủ, có lẽ sẽ thật sự sợ hãi. Nhưng Thẩm Ý Thư không phải người của thế giới này, cũng không có cảm nhận thực tế về độ nổi tiếng của Khương Vu, tự nhiên cũng không sợ hãi gì nhiều. Cô thu lại tầm mắt, chuyên tâm nhìn Quý Hướng Vũ trong sân.

Tuy đều là những chị gái xinh đẹp, nhưng một chị gái xinh đẹp thẳng thắn vẫn hấp dẫn hơn một chị gái xinh đẹp hay giở trò.

Lần này diễn ra vô cùng thuận lợi. Vừa rồi đã náo loạn như vậy, Khương Vu không dám làm gì nữa.

Cuộc va chạm nhỏ không hề ảnh hưởng đến trạng thái của Quý Hướng Vũ. Chị quỳ xuống một cái, cô con gái dũng cảm nhất của Chu gia lại quay trở lại. Khương Vu trong lòng nén một hơi, muốn tranh tài diễn xuất với Quý Hướng Vũ. Cảnh này cô ta không phải trọng điểm, không để xảy ra sai sót, một lần đã qua.

Đạo diễn hô "Qua!", trợ lý của Quý Hướng Vũ ôm chiếc khăn lông bước tới, quấn lấy thân hình đang run rẩy vì lạnh của chị.

Quý Hướng Vũ quấn khăn lông, nhận lấy bình giữ nhiệt từ trợ lý. Hơi nóng bốc lên xua tan phần nào cái lạnh. Qua làn sương mờ ảo, Quý Hướng Vũ thấy Thẩm Ý Thư đang nghiêng đầu cúi mắt, khóe miệng mỉm cười, lắng nghe Chu Ly nói gì đó, nghe xong còn khẽ cười hai tiếng.

Chị thu lại tầm mắt, hừ lạnh một tiếng, rồi đi về phía phòng nghỉ.

Quả nhiên, Alpha cặn bã vẫn là Alpha cặn bã, ai cũng muốn trêu chọc một chút.

Sự thật là, Chu Ly đang gấp đến mức sắp khóc, cau mày, nói với tốc độ rất nhanh.

"Thẩm tỷ, chị chọc phải Khương Vu rồi, cô ta sẽ tìm chị gây sự đó!" Chu Ly vừa nhớ lại ánh mắt của Khương Vu lúc rời đi là lại sợ hãi.

"Ừm ừm." Thẩm Ý Thư tai này vào tai kia ra.

"Nếu cô ta muốn phong sát chị, chị không nhận được vai diễn nữa thì phải làm sao?!"

Thẩm Ý Thư cúi mắt suy nghĩ một lúc, rồi cười trả lời: "Tôi có tiền."

Chu Ly: "..."

Thẩm Ý Thư cảm giác có người đang nhìn mình. Khi cô ngước mắt lên, chỉ thấy một mái tóc đen lướt qua, hơi nước hòa cùng mùi hương Mê Điệt thoang thoảng bay qua, giống như một chú mèo con cào vào lòng bàn tay, mềm mại, ngứa ngáy.

An ủi Chu Ly xong, Thẩm Ý Thư cũng phải đi quay cảnh của mình.

So với lịch trình quay phim khổ cực như hôm nay của Quý Hướng Vũ, cảnh quay của cô có thể coi là vô cùng nhẹ nhàng, thậm chí còn có chút hưởng phúc.

Cô có chút lạ lẫm ngồi xuống chiếc ghế dài. Xung quanh là bốn năm diễn viên xinh đẹp được trang điểm tinh xảo, mặc những bộ quần áo lộng lẫy, ngồi vây quanh cô. Trên bàn nhỏ đặt chén rượu và hoa quả đạo cụ. Thẩm Ý Thư vung tay áo rộng, trông không khác gì một công tử ăn chơi trác táng.

Cảnh cô quay hôm nay là lúc Chu Dịch đang quỳ dưới mưa cầu xin cha đồng ý hôn sự, thì Lý Cẩn lại đang ở trong cung điện của mình cùng các cung nữ uống rượu vui đùa. Khi người hầu đến báo tin Chu Dịch đang quỳ dưới mưa, Lý Cẩn đã say khướt, bảo người hầu đừng làm mất hứng của mình.

Không có trái tim nào vừa sinh ra đã mục ruỗng, chỉ là nó được giấu dưới một lớp vỏ bọc tinh xảo, nhất thời chưa lộ ra mà thôi. Lý Cẩn càng chà đạp lên tấm chân tình của Chu Dịch, càng làm nổi bật lên tình cảm đáng quý giữa Chu Dịch và Ký Mộ.

Cảnh này phải quay hai lần.

Lần đầu tiên Thẩm Ý Thư không thể nhập vai, lúc trêu đùa với các diễn viên quần chúng còn có chút gượng gạo, bị đạo diễn hô "cắt".

Lần thứ hai, cô đã nhập vai. Cung nữ dâng chén rượu, cô vừa ôm vai cung nữ, vừa để cung nữ thuận thế đưa chén rượu đến bên miệng mình. Giữa tiếng nói cười, hai người đẩy đưa chén rượu, từng thần thái, động tác của Lý Cẩn đều toát lên vẻ phong lưu.

Đạo diễn thấy biểu cảm của cô còn đang trêu đùa với nhân viên bên cạnh: "Diễn viên có tính cách hợp với nhân vật, diễn lên đúng là đơn giản."

Vừa lúc Quý Hướng Vũ tháo tóc giả, thay bộ đồ diễn ướt sũng đi ngang qua. Nghe vậy, chị nhìn về phía Thẩm Ý Thư đang ngồi trên cao, Thẩm Ý Thư cũng vừa lúc nhìn về phía màn hình phía trước.

Ánh mắt hai người thoáng giao nhau trong không trung. Thẩm Ý Thư miệng vẫn đang lẩm nhẩm lời thoại, đôi mắt lấp lánh như dải ngân hà, nụ cười tươi rói.

Quý Hướng Vũ không để lộ cảm xúc, quay đầu đi, lập tức rời khỏi.

Trên đường từ phim trường về khách sạn, Chu Ly vừa đi vừa lải nhải bên tai cô.

"Nếu Khương Vu tìm chị gây sự, chị cứ trực tiếp nhận thua đi. Quý Hướng Vũ chắc chắn sẽ không ra mặt giúp chị đâu, chị đừng tự mình tìm rắc rối nữa."

"Thật sự không được thì chị gọi cho em, em sẽ đi xin lỗi cô ta. Ai ra mắt cũng không dễ dàng cả, không phải chị còn muốn trở thành Quý Hướng Vũ 2.0 sao? Quý Hướng Vũ lúc chưa nổi tiếng cũng không ngông cuồng như chị đâu."

Thẩm Ý Thư một câu cũng không nghe lọt tai.

Cô tùy ý đáp lại vài câu cho có lệ rồi ra khỏi thang máy, trong lòng vẫn còn nghĩ đến chuyện Quý Hướng Vũ bảo cô tối nay đến phòng chị nói chuyện.

Đi được hai bước, cô liền thấy một bóng người đang dựa vào cửa phòng khách sạn của mình.

Dù đã đeo khẩu trang và đội mũ, che kín cả người, Thẩm Ý Thư vẫn nhận ra ngay lập tức.

—— Khương Vu.

Tác giả có lời muốn nói:

Sau này, nằm trên giường, Thư Thư và chị gái nhắc lại chuyện lúc mới ra mắt. Chị gái có lời muốn nói: Em có lẽ không biết, chị lúc mới ra mắt còn ngông cuồng hơn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co