[Tự viết-Truyện Việt Nam] Gái Tài Gái Sắc [Girls Love]
Chương 22: Buổi hẹn hò đầu tiên
"Người gì mà khờ hết biết!" Nàng ngồi dậy xỉ vào trán cô một cái, ánh mắt ban nãy vẫn còn đương tức giận cũng thoáng trở nên dịu dàng. "Rồi ăn cơm chưa mà lên đây?" Thiên Kim nhìn tới gương mặt đang nở nụ cười ngô nghê của Kim thì khẽ lắc đầu bởi không nghĩ sẽ có những lúc cô bày ra bộ mặt ngơ ngơ kiểu này."Chưa!" "Không ăn uống gì mà lên đây chi, bộ muốn đau bao tử hả?""Tại chưa đói á, định lên rủ mày đi ăn kem." Kim cười cười. "Vậy đợi tao xíu." Nàng nghe cô muốn đưa mình đi ăn kem thì cũng không chậm trễ, rất nhanh đã rời giường đi tới trước tấm kính chải lại đầu tóc cho ngay ngắn. Sau khi chải chuốt xong thì nàng xịt cho mình ít dầu thơm. "Lại biểu!" Nàng thấy cô ngồi đó mở cuốn truyện của nàng ra đọc thì ngoắc cô lại. Mà Kim cũng ngoan vô cùng, nghe nàng kêu cái lại bỏ cuốn truyện xuống chạy lại gần nàng để coi thử nàng muốn cô giúp gì. Hai người chiều cao cũng không chênh lệch nhau là mấy, nhưng mà do Kim là con nhà võ nên là khi đứng cạnh nhau vẫn thấy cô nhỉnh hơn nàng đôi chút.Xịt lên người Kim một ít dầu thơm, sau khi xịt xong thì nàng kê sát mũi vào người cô ngửi một hơi. Mà khi Kim bị nàng kê sát mũi vào người ngửi như vậy thì không biết có bao nhiêu hồi hộp, trái tim cô đập lên từng nhịp liên hồi thiếu điều muốn vỡ tung. Cô muốn ôm nàng để hôn lấy đôi môi mềm mịn ấy, nhưng mà còn nhớ tới chuyện ban sáng nên cô không dám làm gì, cô chỉ ráng chịu trận mà thôi."Làm gì cứng đơ vậy?" Thiên Kim thấy cô tự nhiên đứng đơ người ta thì cũng nhìn cô hỏi lại. Tự nhiên đứng như trời trồng nhìn thấy ghê quá đi. "Đâu có gì đâu, tại gần quá!" Kim gãi đầu cười ngô nghê. "Thôi đi nè!" Nàng nhẹ đẩy vai cô rồi thúc giục ra bên ngoài. Lúc đi ngang qua hai vợ chồng ông Chiến thì Kim cũng ngoan ngoãn cúi chào một cách hết sức lễ phép rồi trình bày sẽ cùng nàng đi ăn kem. Ông Chiến dẫu không ưng bụng nhưng mà vợ mình lườm ghê quá nên cũng đành thôi. Lúc nhìn hai đứa nhỏ đi rồi thì ông mới cằn nhằn vợ mình, "Để con mình cho nó chở sao anh an tâm, con nít con nôi lỡ đi xe có chuyện gì thì sao? Em thấy trời cũng sắp tối rồi không?""Anh lo gì lo dữ, con nó lớn rồi anh cũng phải để nó tập trưởng thành chứ, anh cứ giữ khư khư nó vậy hoài thì biết chừng nào nó mới lớn được?" Bà Xuyến thấy chồng cứ có ác cảm với con bé hoài thì bà cũng có chút khó chịu. Gì đâu mà lớn đầu rồi cứ sân si với đứa nhỏ bằng tuổi con mình hoài. Ông Chiến nghe vợ lại trách ông nên ông im lặng không nói nữa, ông tiếp tục ăn phần cơm theo thực đơn đầy đủ các chất dinh dưỡng để mau lành xương của mình.Tới khu chợ có bán đầy đủ các món ăn mặn và ngọt, hai người ngồi xuống một quán cóc nho nhỏ rồi gọi hai ly kem, sẵn tiện đối diện có bán gỏi cuốn nên là nàng cũng kêu họ làm đem qua vì nàng sợ cô không ăn uống gì lót dạ thì sẽ đói.Lát sau bên kia cũng đem gỏi cuốn qua, con gái của người bán nhìn Kim xong thì cười cười, "Lâu rồi mới thấy cưng ghé đó!" Cô gái ấy tầm đâu đó cỡ mười chín tuổi, thấy Kim là nhận ra cô ngay nên mới cười với cô niềm nở như vậy."Dạ tại vô năm học mới nên là không có rảnh á chị." Kim ngẩng đầu lên trả lời với cô gái ấy. Hồi trước do ba hay đưa cô tới đây chơi với ăn kem này nọ nên hai người mới biết nhau, biết từ hồi còn nhỏ nhỏ chứ không phải mới biết đây đâu."Mà thôi chị về nha, đông khách quá!" Cô ấy sờ sờ má Kim như nựng cô xong là chạy đi tại bên đó khách cũng đông lắm, không có thời gian nói chuyện nhiều.Kim vẫn giữ nụ cười trên môi và ăn kem, nhưng mà có lẽ đã đói bụng nên cô muốn lấy một cuốn gỏi cuốn để ăn, nhưng bàn tay chưa kịp chạm tới nữa là đã bị Thiên Kim giật lấy. Nàng nhìn cái dĩa có mười cuốn trong đó thì chẳng nói chẳng rằng lần lượt ăn từng cái một trong ánh mắt bỡ ngỡ của Kim. "Cho tao cái!" Kim muốn đưa tay qua lần nữa lấy thì tiếp tục bị nàng hất tay ra, "Nhịn đi, cười no rồi!" Thiên Kim ngậm một họng đầy đồ ăn trả lời Kim, nàng vẫn không nhìn cô, cứ như vậy cúi đầu ăn một hơi tới cuốn thứ bảy vì no quá nên nàng ngưng ngang thở phì phò."Ê, sao dạ?" Kim khều khều vai nàng thì nàng phủi tay cô ra không cho cô chạm vào mình. "Đừng có đụng vô mình tao?" Nàng vẫn vừa nhai đồ ăn vừa lườm cô."Nói tao nghe coi, sao dạ, tự nhiên bực?" Thấy Thiên Kim mặt cừ chầm dầm như vậy cùng cách nói chuyện này thì Kim biết ngay nàng đang khó chịu, nhưng mà cô không biết nàng khó chịu vì chuyện gì thôi."Không ưa mày nổi!""Kỳ vậy?""Đưa mặt cho người ta nựng. Bộ mày coi tao là không khí hả?" Thiên Kim phồng phồng hai bên gò má nói với Kim.Nàng đây còn chưa có nựng mặt cô kiểu vậy, vậy mà người kia đã nựng mặt còn sờ tới sờ lui nữa chứ. Thêm cô còn cười như hưởng thụ, nó sao mà nàng không bực. Như đã hiểu ra, Kim vội nắm hai bàn tay nàng, cô nhẹ nâng lên đưa tới môi mình rồi hôn xuống, cô không để tâm xung quanh có bao nhiêu người, cô chỉ quan tâm tới nàng ở trước mặt mà thôi. "Biết rồi, xin lỗi. Mai mốt hông dám nữa!" Kim cất giọng dịu dàng. "Còn có mai mốt?""Từ đây về sau, vĩnh viễn luôn!" Kim quả quyết, cô còn thề rằng nếu như cô còn tái phạm thì cô sẽ cho nàng cắn, cắn đứt lỗ tai luôn cũng được khiến cho nàng từ giận chuyển sang buồn cười. Thiên Kim đẩy vào đầu cô, ánh cũng hiền dịu hơn đôi chút, "Tạm tha cho mày. Còn nhiêu ăn hết đi, để đau bao tử!" Ban nãy giận là vậy nhưng nàng vẫn lo cho cô, nàng vẫn đưa đồ ăn qua cho Kim ăn và kêu thêm vài món khác để mà Kim được no hơn, chứ còn nàng thì căng bụng rồi, ăn không nổi nữa.Sau khi ăn uống no nê thì Kim gửi xe lại ở quán kem rồi cùng nàng đi dạo vòng vòng khu bờ kè gần đây. Cả hai đan tay vào nhau đi ven khúc sông hưởng thụ cơn gió mát lành đang mơn man trên mái tóc. "Sông đêm đẹp quá ha!" Kim gác tay lên thành lan can của bờ kè, cô nhìn ra bờ sông mang một màu đen tuyền, xa xa còn có vài chiếc ghe chạy hắt ánh đèn xuống. Một khung cảnh hết sức thơ mộng."Đó giờ tao ít đi đêm vầy lắm!" Nàng đứng cạnh cô cũng nói ra chuyện nàng được ba mẹ giữ kỹ như thế nào. Chưa bao giờ nàng đi đêm như vậy với ai ngoài ba mẹ, tại ba mẹ sợ nàng đi đêm với người khác không an toàn, dẫu sao đi với ba mẹ thì dễ coi chừng hơn."Tao thì thoải mái, nhưng mà về trước tám giờ là được!" Kim quay mặt sang nhìn nàng. Trong đêm tối, chỉ có ánh đèn đường xa xa chiếu tới, gương mặt tròn trịa cùng hàng mi cong vút ấy khiến Kim càng thêm đắm chìm, cô nhìn nàng một cách si mê khiến cho hai bên gò má nàng thoáng nóng lên.Nơi đây khá vắng vẻ, hầu như các cặp đôi hẹn hò mới tới đây đặng tâm tình, Kim Và nàng cũng vậy, hai người cũng là một cặp đôi vừa mới chớm nở đang cùng nhau bồi đắp thêm một chút tình cảm mà theo thế gian gọi là sai trái. Vòng tay ngang eo của cô, bỗng dưng Thiên Kim lại chủ động y như ban sáng. Nàng bạo gan nhoài người tới hôn Kim, trong màn đêm không ai thấy được hai người đang làm gì, nên nàng vẫn tham lam hôn lấy môi Kim như đang thưởng thức một thứ kẹo ngọt mê người.Da thịt mịn màng ma sát, môi kề môi tạo ra vài âm thanh chụt chụt nho nhỏ. Cả người Kim nóng lên, cô siết lấy eo nàng chặt hơn một chút, môi mỏng khép hờ di chuyển tới phần cổ trắng ngần hôn lấy khiến nàng bắt đầu thở hắt ra. "Kim à!" Nàng khẽ cất giọng bên tai cô. Nàng không hiểu vì sao mà cả cơ thể nàng rạo rực đến lạ thường, tới cả cơn gió từ ngoài thổi vào cũng không xua đi được cái nóng lẫn sự bứt rứt đang dâng trào trong con người nàng."Hửm?" Vẫn tư thế hôn đó, Kim cất tiếng trả lời nàng."Ngoài đường!" Nàng thì thầm đủ hai người nghe. Mặc dù hiện tại chỗ hai người đứng khá vắng, nhưng mà vẫn là ngoài đường, nếu như lỡ làm cái gì quá trớn thì kỳ lắm, xui có ai thấy là tiêu.Kim nghe vậy thì cô cũng ngừng lại động tác đang hôn trên cổ nàng, nhưng vòng tay ấy vẫn ôm lấy người con gái mình thương. "Vậy về nhà thì được hả?" Kim ranh ma nói."Nào mày cưới được tao đi thì làm gì làm!" Thiên Kim vòng tay qua cổ cô, nàng không vì câu trêu ghẹo đó mà lấy làm tức giận, nàng nhìn sâu vào đôi mắt chỉ có mỗi mình nàng trong đó. Nàng không hiểu cô đã thương nàng tới mức độ nào rồi mà cô có thể dùng luôn cả tánh mạng để bảo vệ nàng tới độ như vậy."Mày chịu cưới tao?" Kim mở to đôi mắt tròn xoe nhìn nàng."Để coi thành ý của mấy người làm sao!" Thiên Kim bỗng đổi cách xưng hô, tới giọng nói của nàng cũng ngọt ngào hơn trước."Tiền không thiếu, thích gì có đó!" "Để tới đó rồi coi, thôi trễ rồi mình về!" Nàng ngắt lên chóp mũi cô, nàng không biết cô thương nàng tới mức độ nào nữa, nhưng riêng nàng thì có lẽ đã tiến triển hơn cảm giác thích như những bạn bè thích nhau khi đi học.Từ lúc thấy cô nằm trước bờ vực sinh tử thì trong người nàng đã cảm thấy khác lạ, ngực nàng nhói vô cùng mà không biết nguyên do, chỉ tới khi nàng chủ động hôn cô thì trái tim nàng tự dưng trở nên đập mạnh hơn, tới thân thể cũng nóng hơn thì nàng biết chắc chắn ngay lúc này cô đã và đang ngự trị ở một vị trí quan trọng trong lòng nàng mất rồi.Ngồi phía sau xe của Kim, nàng lại ôm lấy eo cô, cằm cũng gối lên đó nhắm mắt hưởng thụ. Nếu như mà người ngoài nhìn thì sẽ nghĩ nàng đang xỉn say gì đó nên mới ôm Kim chặt như vậy, nhưng mà chỉ có một mình nàng hiểu rõ rằng nàng đang ôm người nàng thương.Về tới nhà, Kim dừng xe khuất ở cổng rào nhà nàng, cô có chút quyến luyến nhưng vẫn phải để nàng vào bên trong. Thiên Kim cười tít mắt, nàng vẫy vẫy tay ngỏ ý tạm biệt cô rồi chạy vào bên trong, trên môi vẫn giữ nụ cười hết sức hạnh phúc vì hôm nay là ngày hẹn hò đầu tiên của hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co