An An, Hãy cảm ơn người đã mang nghịch cảnh đến cho chị! [hoàn]
0 lượt thích / 32 lượt đọc
An không xinh đẹp
An không phi thường
An sống lặng lẽ trong đời, đi lặng lẽ trong đời...
6 tuổi mẹ mất
Bố đi bữa nước
Người ta từng bảo.
Đời nào bánh đúc có xương, đời nào mẹ ghẻ lại thương con chồng..
Cô vẫn nhớ, cái ngày đó mừa dầm dề, cô đưa bàn tay nhỏ giữ chặt cánh chị gái mình.
Từ từ
Đi qua những ngày thơ ấy...