CUỘC SỐNG THƯỜNG NGÀY CỦA MỸ NHÂN VẠN NHÂN MÊ BỊ CƯỠNG CHẾ YÊU.
Chương 15: Nhiệm vụ mới?!! | Lần nữa mộng tinh!!
Editor & Beta: Deus Generis Iyan.
Đêm muộn, Lục Thừa Châu tắm xong, nằm trên giường, lòng đầy tâm sự. Anh trằn trọc mãi mới chìm vào giấc ngủ.
Nhưng anh không ngờ lại mơ thấy cô lần nữa.
Khác với những giấc mơ trước, lần này anh biết rõ mình đang mơ. Ý thức anh tỉnh táo, nhưng trong mơ, anh không thể điều khiển cơ thể.
"Anh Thừa Châu..."
Trong mơ, anh ngồi trên sofa, còn cô gái mặc váy champagne trễ vai, ngồi trong lòng anh. Gương mặt cô kiều diễm tựa hoa quỳnh nở dưới ánh trăng, rạng ngời như ngọc trai tỏa ánh dịu dàng, khiến lòng người mê đắm. Đôi mắt cô tựa hồ nước mùa xuân, trong veo, lấp lánh ánh sáng như ngàn sao hội tụ, mỗi cái chớp mắt đều như gợi lên sóng tình trong lòng kẻ đối diện. Nụ cười của cô tựa gió xuân thoảng qua, ngọt ngào mà thanh thoát, khiến vạn vật như ngừng trôi để ngắm nhìn.
Lục Thừa Châu không dám nhìn vào đôi mắt ấy—đôi mắt chỉ một khoảnh khắc đã khiến tim anh rung động. Anh sợ mình sẽ chìm đắm, sẽ lạc lối vào vực sâu không lối thoát. Nhưng trong mơ, anh lập tức bị cuốn vào ánh mắt ấy. Gương mặt anh trong mơ, giống hệt anh ngoài đời, lộ rõ tình ý si mê không che giấu.
Cô gái mỉm cười, đôi tay trắng ngần táo bạo ôm lấy cổ anh. Đôi môi đỏ mọng, kiều diễm như hoa đào chín, bất ngờ chạm vào môi anh. Nụ hôn của cô vụng về nhưng ngọt ngào, đôi môi mềm mại như cánh hoa in lên môi anh, tựa như dấu ấn định mệnh.
Nhìn cảnh này, Lục Thừa Châu trong thực tại cảm thấy tim run rẩy, điên cuồng muốn ngăn cơ thể trong mơ, không muốn tiếp tục. Dù chỉ là mơ, nhưng cô và anh... Nhưng đó là giấc mơ, là khát khao ngày đêm của anh, là tình cảm anh không thể nói thành lời.
Trong mơ, anh hành động theo bản năng chân thật nhất. Bàn tay nóng bỏng ôm lấy vòng eo mảnh mai của cô, siết chặt, kéo cô gần hơn. Nụ hôn sâu đậm kéo dài, đến khi cô mềm nhũn như nước trong lòng anh.
Không khí trở nên ám muội. Lục Thừa Châu đoán được điều sắp xảy ra, muốn ngăn lại nhưng bất lực. Trong mơ, anh mỉm cười, ôm cô ngồi ngay ngắn trong lòng. Ánh mắt anh sâu thẳm, nhìn đôi môi cô sưng đỏ, ngón tay khẽ chạm vào môi cô, khiến cô khẽ hừ nhẹ, tỏ vẻ bất mãn.
Từng lớp áo trượt xuống, để lộ thân hình thanh tú, trắng ngần tựa ngọc quý, đẹp đến mức khiến người ta ngỡ ngàng. Cô thẹn thùng ôm lấy mình, cố che đi nét đẹp lay động lòng người ấy.
"Ngọc Ngọc ngoan..." Anh nghe giọng mình khàn khàn dỗ dành, đầy khao khát.
Khi cô khẽ gọi "Anh Thừa Châu..." bằng giọng như nức nở, mọi thứ đã xảy ra.
Giấc mơ kéo dài, vừa là phần thưởng vừa là hình phạt, khiến Lục Thừa Châu đau đớn nhưng không thể ngừng khao khát. Anh trong mơ ôm chặt cô, như muốn hòa cô vào xương máu.
Giấc mơ kéo dài mãi, đến khi căn phòng trở nên hỗn loạn, anh trong mơ mới thỏa mãn, ôm cô gái đã ngất đi, chìm vào giấc ngủ sâu.
Khoảnh khắc mở mắt, Lục Thừa Châu bật dậy khỏi giường.
"Lục Thừa Châu, mày có còn là con người không? Dám mơ về..." Nghĩ đến giấc mơ, anh tự vả mình một cái thật mạnh.
Bước vào phòng tắm, anh dội nước lạnh lên mặt, ngẩng đầu nhìn gương. Đôi mắt anh lộ rõ vẻ tiều tụy và tuyệt vọng. Anh cười khổ, vội vàng rửa mặt, không dám đối diện với Dung Ngọc. Không ăn sáng, anh như chạy trốn, lao đến công ty.
Sáng đó, khi Dung Ngọc xuống ăn sáng, cô chỉ thấy ông nội Lục và mẹ Dung trong phòng ăn.
"Ông ngoại, mẹ, chào buổi sáng. Anh Thừa Châu đi làm rồi ạ?" Cô ngồi xuống, lịch sự hỏi thăm, dù chỉ là quan tâm xã giao.
"Thằng nhóc đó, không biết sáng sớm chạy đi công ty làm gì. Kệ nó, chúng ta ăn đi." Ông nội Lục nhíu mày, rõ ràng không hài lòng với hành vi của Lục Thừa Châu.
"Bố, đừng trách Thừa Châu. Có khi công ty có việc gấp." Mẹ Dung cười, bênh vực anh, rồi chuyển chủ đề để ông không giận thêm: "Bố, bố thử món sủi cảo tôm này đi."
"Vẫn là con gái bố chu đáo." Ông nội Lục hài lòng, cười tươi, nhận sủi cảo mẹ Dung gắp.
Dung Ngọc lặng lẽ ăn sáng, vừa nghe ông ngoại và mẹ trò chuyện, vừa âm thầm nhận nhiệm vụ mới từ hệ thống trong thức hải.
[Đing—Nhiệm vụ pháo hôi 1 đã hoàn thành, nhiệm vụ pháo hôi 2 mở ra.]
[Gợi ý cốt truyện: Nữ phụ luôn canh cánh về sự tồn tại của nữ chính. Để triệt để cắt đứt khả năng giữa nữ chính và nam chính, nữ phụ bí mật tiết lộ với nữ chính rằng mình và nam chính sắp đính hôn, tự xưng là vị hôn thê, ám chỉ nữ chính không nên làm kẻ thứ ba xen vào giữa cô và nam chính, đồng thời yêu cầu nữ chính rời xa nam chính.]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co