Truyen3h.Co

[Tom Riddle] Trong Vòng Tay Quỷ [Drop]

Hai số phận

KhLi85

Những ngày đầu tiên ở biệt thự mới, Elise vẫn còn lạ lẫm, hoang mang trước lối sống xa hoa đầy quy củ. Ngay lập tức, lịch học nghi thức đã bắt đầu. Mỗi buổi sáng, gia sư riêng đến dạy cô cách phát âm, cách cầm muỗng nĩa, cách cúi đầu chào người bề trên. Buổi chiều, lại có giáo viên dạy múa, dạy cắm hoa, thêu thùa, piano – tất cả những thứ mà một tiểu thư danh giá cần phải biết.

Bà chủ nuôi thi thoảng ghé qua quan sát, ánh mắt nghiêm khắc nhưng không quá hà khắc. Elise dần hiểu, gia đình này không tệ, nhưng cũng chẳng hẳn ấm áp. Họ như muốn bồi đắp cô thành một món đồ hoàn hảo – một đứa con nuôi biết nghe lời, biết làm đẹp mặt cho dòng họ. Elise ngoan ngoãn học tất cả, sợ làm ai phật ý, nhưng trong những lúc thảnh thơi hiếm hoi, cô vẫn nhớ về khu vườn bỏ hoang, về Tom.

Cậu ấy... liệu có còn ngồi đó, chờ mình nữa không?

Thời gian thấm thoát trôi đi, Elise dần trở thành hình mẫu tiểu thư hoàn hảo: lời nói dịu dàng, ánh mắt biết lắng nghe, động tác tao nhã khi khiêu vũ. Cô có một mái tóc dài mượt mà, những đường nét xinh đẹp được nhiều vị khách trầm trồ, khen ngợi. Bà chủ nuôi hài lòng, dẫu vẫn nghiêm khắc; ông chủ nuôi thì chỉ thỉnh thoảng mới ghé nhìn Elise, như một món đồ trưng bày đáng tự hào. Dần dần, ngay cả những ký ức về Tom cũng nhạt nhòa. Cô vẫn nhớ tên cậu, nhưng gương mặt, giọng nói, ánh mắt... đã lùi dần vào khoảng trống mơ hồ, tựa một giấc mơ cũ. Elise nghĩ, có lẽ đó là cách duy nhất để thích nghi và sống sót trong thế giới này.

Đôi lúc đêm muộn, Elise mở khung cửa sổ phòng mình, để gió lùa qua mái tóc. Hương hoa hồng ngoài vườn khiến cô chợt thấy lòng trống trải đến lạ.

Tom... giờ cậu thế nào?

Song, cô tự trấn an mình: Có lẽ cậu đã quên mình rồi. Hoặc... mình cũng nên quên thôi.

Cô có những đêm mất ngủ, lật giở cuốn nhật ký cũ, nơi vẫn còn mấy nét nguệch ngoạc viết tên Tom. Lâu lâu, trái tim cô chợt nhói lên, rồi lại phải vội vàng giấu đi, vì sợ bản thân mềm yếu.

——————

Trong khi đó, ở một nơi khác, Tom Riddle vẫn tiếp tục lớn lên trong mái trường Hogwarts. Hắn 11 tuổi bước vào ngôi trường ấy với vẻ ngoài xuất chúng và trí tuệ siêu phàm, lập tức gây ấn tượng mạnh với các giáo sư, và cả nỗi sợ ngầm trong lòng bạn học. Tom khéo léo giấu đi mưu đồ thật sự của mình, chỉ để lộ hình ảnh một học sinh ưu tú, thông minh, lịch thiệp — dẫu trong mắt vẫn có thứ gì lạnh lẽo bất an.

Căn phòng trong ký túc xá Slytherin trở thành thế giới riêng của hắn, chất đầy những cuốn sách về hắc thuật và trường sinh bất tử. Tom không để ai đến gần. Cảm giác bị bỏ rơi năm ấy vẫn như gai nhọn cắm vào tim, khiến hắn càng khinh miệt con người hơn.

Hắn vẫn nhớ rõ lời hứa ngây ngốc của một cô bé có nụ cười rạng rỡ — "Tớ sẽ không bao giờ bỏ rơi cậu."

Nực cười. Cô đã đi mất. Tất cả những gì tốt đẹp đều sẽ phản bội.

Thỉnh thoảng, khi chợp mắt giữa đêm, hắn vẫn mơ về một mái tóc mềm, một nụ cười ngây ngô. Cô bé năm xưa đã hứa không rời đi... nhưng rồi lại bỏ hắn. Ký ức đó như gai nhọn, càng lớn càng đâm sâu. Tom gằn lòng, nhắc bản thân:

Không ai có quyền phản bội ta lần thứ hai.

Và từ đó, Tom Riddle tự thề, hắn sẽ không cần ai nữa, sẽ không lệ thuộc vào bất cứ ánh sáng mong manh nào. Hắn sẽ trở nên vĩ đại, bất tử, vượt lên trên tất cả. Căn hầm đá của Slytherin chìm trong tiếng cười lạnh lẽo. Bóng đêm nuốt trọn cậu thiếu niên, mở ra con đường đầy máu và quyền lực — nơi chẳng còn chỗ cho một trái tim biết thương xót.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3h.Co